• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Ngộ Ý Cảnh Kiếm Kỹ Thông Đại Chu Thiên

Một cảm giác mát lạnh lan tràn trong óc, linh cảm như suối nước lần nữa dâng lên, phá tan tầng chướng ngại cuối cùng. Trước mắt, Vân Hải như sụp đổ, vặn vẹo, nhanh chóng hóa thành một điểm hư vô. Rồi đột nhiên, như là một vụ nổ vũ trụ, kiếm khí xung quanh dung hợp. Nội kiếm khí trong đan điền tự nhiên vận chuyển cùng ngoại kiếm khí ngay lập tức kết hợp, trong ngòai hợp nhất.

Kinh mạch bị cưỡng ép mở rộng, chỗ bế tắc dưới nội ngoại kiếm khí hợp nhất bị cưỡng ép phá tan, kiếm khí bàng bạc mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi, giống như nước sông Trường Giang cuồn cuộn mãnh liệt, sóng cả kinh hãi. Toàn bộ trở ngại, trùng trùng điệp điệp bị đánh bại, kiếm khí cường hãn trong cơ thể như muốn phá thể ra ngoài. Sở Mộ không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.

Kiếm khí xông thẳng lên trời, kiếm động cửu thiên. Một kiếm đâm ra, kiếm khí mãnh liệt gào thét như sóng chiều. Một đám mây trắng lớn nhỏ cỡ 2m không ngừng xoay tròn, tốc độ cực nhanh bay thẳng vách núi. Một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm khí hóa thành từng đạo bạch vân cắt trên vách đá…

Mây trắng tiêu tán, kiếm khí tan hết, trên vách núi đá, lưu lại một hố sâu đường kính hơn tấc. Lấy hố sâu làm trung tâm, bốn phía xung quanh là những vết cắt thẳng tắp dài 2m do kiếm khí lưu lại.

– Trên địa cầu kiếm thuật tông sư tự nghĩ ra kiếm kỹ, là vận dụng ngoại kiếm khí. Mà ta sáng chế chiêu kiếm kỹ này, lại có nội ngoại kiếm khí kết hợp, do Phi Vân Kiếm Thuật và Nhu Vân kiếm thuật diễn biến mà đến. Vậy đặt tên cho kiếm kỹ này là Kinh Vân Sát đi. Trung tâm uy lực không thua Thanh Phong Tuyệt Sát, chỉ có uy lực kiếm khí phía ngoài rìa hơi yếu, thuộc về kiếm kỹ trung giai, có thể bao trùm phạm vi bốn mét, tạo thành sát thương quần thể.

Sở Mộ nhìn dấu vết kiếm khí lưu lại trên vách núi đá, nói:

– Trừ điều đó ra, ta còn lĩnh ngộ được Vân. Còn có tu vi nội kiếm khí đã phá tan tiểu chu thiên đạt thành đại chu thiên. Lượng kiếm khí so với kiếm giả cùng tu vi nhiều hơn gấp hai, tinh thuần hơn gấp đôi. Chênh lệch ghê gớm thật, chỉ cần củng cố hai ngày, liền có thể xin lên đệ tử nội môn, đến lúc đó là tử kỳ của Vương Phong.

– Chúc mừng sư đệ, về sau đệ chính là đệ tử nội môn. Đệ mang theo lá thư tiến cử này đến phòng làm việc Lăng Phong viện đưa tin.

Trần chấp sự Nội Vụ Đường đem một phong thơ giao cho Lý Dương, đồng thời cười nói.

– Đa tạ chấp sự.

Sau khi tiếp nhận thư Lý Dương thi kiếm lễ, quay người rời đi.

Vừa đi ra Nội Vụ Đường không bao xa, Lý Dương đột nhiên dừng bước, bởi vì hắn chứng kiến một người không nhanh không chậm đi vào Nội Vụ Đường.

– Là hắn? Hắn đi Nội Vụ Đường làm cái gì? Chẳng lẽ, hắn giống như ta, đột phá đến Kiếm Khí Cảnh thất đoạn?

Lý Dương âm thầm nghi hoặc, chợt lắc đầu:

– Khả năng không lớn, tuy kiếm thuật của hắn xác thực là cực kỳ lợi hại, nhưng nghe nói lúc hắn nhập môn tu vi mới Kiếm Khí Cảnh tam đoạn. Từ lúc nhập môn đến bây giờ cũng chỉ mới có mấy tháng. Làm thế nào cũng không có khả năng đột phá đến Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.

Dù sao, bởi vì đột phá kiếm thuật mà tu vi đột phá rất ít phát sinh, liên tục ăn đan dược cũng rất ít. Lý Dương do dự thoáng một phát, mang theo một bụng nghi vấn xoay người rời đi, nơi hắn đến chính là nội môn. Lúc trước hắn đã đến Tạp Vụ Đường gặp Nghiêm Khoan.

…..

– Xin trở thành đệ tử nội môn, ngay ở chỗ này a.

Sở Mộ mang theo một bao phục không lớn, trong đó có một ít đồ vật phải dùng đến. Đi vào trong Nội Vụ Đường, Sở Mộ đi đến một góc.

Nội Vụ Đường trừ có hối đoái đan dược và giao nạp tài liệu hung thú hối đoái điểm cống hiến, còn có xin trở thành đệ tử nội môn, do Trần chấp sự phụ trách.

– Ngươi muốn xin trở thành đệ tử nội môn đúng không?

Trần chấp sự là một trung niên nhân, hắn vận dụng Quan Khí Thuật nhìn tu vi Sở Mộ một chút, quả nhiên là Kiếm Khí Cảnh thất đoạn:

– Tu vi phù hợp, trên báo tên họ và xuất thân của ngươi.

– Sở Mộ, Khai Dương Thành dòng chính Sở gia.

Sở Mộ nhàn nhạt nói ra.

– Sở Mộ! Ngươi chính là Sở Mộ!

Trần chấp sự hơi kinh hãi, tựa hồ nghe qua tên tuổi Sở Mộ, không khỏi nhìn nhiều hơn. Hắn từ chỗ Văn chấp sự và Dương chấp sự nghe nói qua về Sở Mộ. Dùng một kiếm đánh bại đệ tử ngoại môn Tô Hóa Long Thanh Lan kiếm phái, bọn hắn cũng đều nghe nói. Bởi vậy, đối với danh tự Sở Mộ vẫn có ấn tượng tương đối sâu.

– Đệ tử chính là Sở Mộ.

Sở Mộ khẳng định.

– Nhìn kỹ, quả nhiên bất phàm.

Trần chấp sự cười nói:

– Nội môn có ba viện, Minh Lôi viện, Lăng Phong viện, Bích Thủy viện. viện chủ Minh Lôi tu kiếm thuật cấp thấp Minh Lôi kiếm thuật, viện chủ Lăng Phong tu kiếm thuật cấp thấp Lăng Phong kiếm thuật, viện chủ Bích Thủy tu kiếm thuật cấp thấp Bích Thủy kiếm thuật, không biết ngươi muốn lựa chọn viện nào?

– Lăng Phong viện.

Sở Mộ đã sớm nghĩ kỹ.

– Ngươi cũng tuyển Lăng Phong viện?

Mí mắt Trần chấp sự khẽ động, tựa hồ có chút kinh ngạc:

– Xem ra lúc này đây Lăng Phong viện lại nhiều hơn một đệ tử thiên tài.

– Trước đây, đệ tử ngoại môn Lý Dương cũng lựa chọn Lăng Phong viện.

Không để Sở Mộ nói chuyện, Trần chấp sự giải thích nói. Sở Mộ gật gật đầu, thầm nghĩ Lý Dương cũng đột phá thất đoạn, tuy nhiên tu vi Lý Dương đã dừng lại tại lục đoạn đỉnh phong một đoạn thời gian, đột phá thất đoạn, cũng không phải sự tình đặc biệt gì.

– Cầm theo phong thư tiến cử này đến phòng làm việc Lăng Phong viện, ngươi có thể trở thành đệ tử nội môn Lăng Phong viện.

Trần chấp sự cười nói, đưa một phong thư tiến cử cho Sở Mộ, thuận tiện chỉ đường đi đến Lăng Phong viện cho Sở Mộ.

– Đa tạ chấp sự.

Tiếp nhận thư tiến cử, Sở Mộ thi kiếm lễ, quay người rời đi.

….

Nội môn tam viện: Minh Lôi, Lăng Phong, Bích Thủy thực lực cơ hồ tương xứng.

Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn Lăng Phong viện là vì Tiêu Thiên Phong cũng là đệ tử nội môn Lăng Phong viện.

Khu cư trú Đệ tử ngoại môn ngay tại giữa sườn núi phía dưới cùng núi Thanh Lan, mà Nội Vụ Đường ở vào chính giữa, khu vực đệ tử nội môn tất nhiên là ở trên cao hơn. Sở Mộ tốn hao gần nửa canh giờ, mới đi đến khu vực đệ tử nội môn.

Nghiêm khắc mà nói, ngoài nội môn tam viện còn có nhất mạch Thanh Phong chủ điện, chỉ có điều nhất mạch Thanh Phong chủ điện cũng không phải muốn gia nhập là gia nhập, cho nên lựa chọn cho đệ tử nội môn cũng chỉ có ba viện.

Lăng Phong viện ở vào khu Đông. Nói là viện, kỳ thật chỉ là một xưng hô, cũng không phải là sân nhỏ cố định. Có một đoạn đường nhỏ uốn lượn mà đi. Hai bên trồng cây xanh, xanh um tươi tốt, xanh mơn mởn, cực kỳ rậm rạp, gió thổi qua giống như một làn sóng dập dình, từ xa nhìn lại có thể thấy được một cảnh đẹp rộng lớn.

Đầu đoạn đường nhỏ, là một khối bia đá màu nâu cao 2m. Trên bia đá có dấu vết rêu xanh, lộ vẻ cổ xưa. Mà trên bia đá có ba chữ to màu xanh: Lăng Phong viện.

Chương 42: Nội Môn Tam Viện! Tiến Vào Lăng Phong

Sở Mộ đi đến trước mặt tấm bia đá, chứng kiến ba chữ to màu xanh, bên tai phảng phất vang lên tiếng gió, tựa hồ thực sự có một cơn gió lớn thổi qua.

Ba chữ này ẩn chứa một cỗ ý cảnh cực kỳ đặc thù, có huyền diệu ở trong đó. Nhìn kỹ, giống như ba cơn gió thổi qua, giống như từ trong bia đá thổi ra. Có một loại hương vị tự nhiên khiến cho ba chữ lớn này biến thành ba cơn gió lớn thổi đi.

– Loại cảm giác này, thực sự rất quen thuộc ah.

Sở Mộ thì thào, loại cảm giác này có chút tương tự lần hắn lĩnh ngộ được huyền diệu về Phong (DG: theo như tác giả chú thích thì huyền diệu về Phong là bước đầu tiên của Phong Chi Ý Cảnh).

Từng đợt gió thổi qua, từ xa thổi đến làm tóc và góc áo hắn tung bay.

– Ngươi là ai? Tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ ngươi không biết, đệ tử ngoại môn không thể tới gần đây sao?

Đột nhiên, sau lưng truyền đến một tiếng chất vấn, đánh gãy loại huyền diệu này. Cảnh vật trước mắt biến đổi, phong tán, trước mắt Sở Mộ tấm bia đá vẫn là tấm bia đá, ba chữ lớn hiện ra trước mắt.

Sở Mộ xoay người nhìn lại, chỉ thấy một đệ tử mặc y phục màu xanh, tay cầm bách luyện kiếm, mũi chỉ lên trời, vẻ mặt ngạo nghễ, dùng ánh mắt thẩm vấn nhìn mình.

– Mới vừa đăng ký thành đệ tử nội môn.

Sở Mộ liếc mắt nhìn, người này thân hình to lớn lại nói mấy câu như vậy đủ để Sở Mộ đoán được đại khái tính tình. Dù sao, nhìn người như nhìn kiếm, Sở Mộ nhàn nhạt trả lời một câu cũng không có ý định kết giao.

– Mới vừa đăng ký thành đệ tử nội môn ? Đưa thư tiến cử của ngươi cho ta xem một chút.

Tên đệ tử nội môn này nghe xong, thần sắc ngạo nghễ nói, tự ý giật lấy thư tiến cử của Sở Mộ. Nhưng tay Sở Mộ khẽ động, khiến tên đệ tử nội môn này giật hụt.

– Còn có chút năng lực ấy ư! Nhớ kỹ ta gọi là Tề Bạch. Hiện tại, ta đến dạy ngươi, cho ngươi biết thế nào là tôn kính sư huynh.

Tề Bạch nói, lập tức rút kiếm. Một kiếm đâm ra mang theo một cơn gió lăng lệ ác liệt đâm thẳng mặt Sở Mộ.

Bước chân Sở Mộ toái, thân như cành liễu nhoáng một cái, tránh một kiếm của Tề Bạch, khiến cho Tề Bạch sững sờ. Một kiếm này của hắn chỉ có sáu phần thực lực, hắn chỉ muốn giáo huấn tên “mới vừa đăng ký thành đệ tử nội môn” này một chút. Nhưng thật không ngờ, lại bị hắn tránh thoát. Phải biết rằng, Tề Bạch có tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn đỉnh phong ah.

Không tin tà, lúc này đây Tề Bạch toàn lực ra tay, kiếm nhanh hơn, gió càng lăng lệ ác liệt, liên tiếp ba kiếm, kiếm kiếm trực chỉ chỗ hiểm trên người Sở Mộ.

Khanh một tiếng.

Sở Mộ rút kiếm, giống như một đám mây trôi mềm mại uốn lượn, vượt qua ba kiếm, chỉ thẳng cổ họng Tề Bạch. Phát sau nhưng đến trước, kiếm chỉ cổ họng Tề Bạch khiến cho sắc mặt Tề Bạch đại biến, tràn đầy hoảng sợ.

Gian nan nuốt một miếng nước bọt, Tề Bạch có chút cà lăm:

– Ngươi…. Ngươi muốn làm gì….

– Ngươi quá yếu.

Ôn hoà nói một câu, Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, quay người đi nhanh lướt qua tấm bia đá, đi vào con đường nhỏ, đi vào bên trong Lăng Phong viện.

– Đáng chết….

Tề Bạch nắm chặt kiếm, gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, hàm răng nghiến kèn kẹt:

– Không cần biết ngươi là ai, chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi biết có kết cục như thế nào.

Lăng Phong viện, giống như là một thôn trang được kiến tạo trong núi, có từng tòa lầu các, không có quy luật phân bố, cao thấp phập phồng bất bình, chính giữa còn loạn thạch cỏ cây, cảnh sắc rất khác biệt.Lầu các là song tầng, tạo hình gần nhưng màu sắc khác nhau, ngẫu nhiên có thể chứng kiến vài người ra ra vào vào.

Sở Mộ đi về phía lầu các trước mặt, chính là phòng làm việc Lăng Phong viện.

– Là hắn! Hắn thực đột phá đến Kiếm Khí Cảnh thất đoạn! Không thể tưởng tượng nổi…. Không thể tưởng tượng nổi….

Lý Dương rời phòng làm việc không xa, vừa hay nhìn thấy Sở Mộ đi về phía phòng làm việc, lập tức trợn mắt há hốc mồm, hóa thành một nụ cười khổ, âm thầm lắc đầu.

Vốn sau khi hắn bị Tô Hóa Long đánh bại, trong nội tâm ảm đạm, ba ngày sau mới tỉnh lại, mượn cơ hội này phá rồi lại lập đột phá đến Kiếm Khí Cảnh thất đoạn sơ kỳ, lại dùng mấy ngày thời gian củng cố.

Tu vi đột phá, đồng thời tạo nghệ kiếm thuật của hắn cũng bởi vì tâm tình biến hóa mà tăng lên, cảm thấy bằng chính thiên phú của mình, sau khi tiến vào nội môn có thể kéo dãn khoảng cách với Sở Mộ.

Nhưng thật không ngờ, chính mình gia nhập nội môn, Sở Mộ cũng gia nhập nội môn. Lý Dương lập tức có loại cảm giác không cách nào chống lại, hắn bị đả kích rất lớn.

Sở Mộ cũng không biết lúc này nội tâm Lý Dương phiền muộn như vậy. Hắn đi vào phòng làm việc, cầm trong tay thư tiến cử giao cho chấp sự phòng làm việc. Chấp sự nhìn xem, vừa cẩn thận dò xét Sở Mộ, sau đó quay người đi đến lầu hai, chỉ chốc lát sau trong tay hắn có thêm một bao phục đưa cho Sở Mộ.

Tiếp nhận bao phục, chấp sự lại gõ vang cái chuông nhỏ bên cạnh, tiếng chuông du dương truyền đi, chỉ một lát có một thiếu nữ y phục màu xám đi tới.

– Bái kiến Ngụy chấp sự.

Thiếu nữ này thi kiếm lễ với chấp sự, nói.

– Lý Vi! Từ nay về sau, ngươi phụ trách sinh hoạt của Sở Mộ. Hiện tại, dẫn Sở Mộ đi lầu các số 91.

Ngụy chấp sự phân phó nói.

– Vâng, Sở sư huynh, mời đi theo muội.

Lý Vi quay người đối mặt Sở Mộ, thi kiếm lễ với Sở Mộ, cung kính nói.

– Làm phiền Ngụy chấp sự.

Gật đầu chào Ngụy chấp sự, Sở Mộ dò xét thoáng qua thiếu nữ mới tới này. Ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi, mặt trẻ con, làn da trắng nõn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng trước ngực rõ ràng có dấu hiệu phồng lên, có thể dùng bốn chữ để hình dung: thiếu nữ phát dục…..

– Sở sư huynh, nếu có cái gì không hiểu có thể hỏi muội.

Lý Vi dẫn đường, đồng thời nói chuyện với Sở Mộ, bản thân lại có chút hiếu kỳ, ngượng ngùng.

– Ân! Nói về đệ tử nội môn đi.

Sở Mộ nói.

– Vâng, sư huynh! Đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn khác biệt, không chỉ là thực lực sai biệt thực lực mà còn có những khác biệt khác.

Lý Vi giải thích.

– Sư huynh là từ đệ tử ngoại môn tới, đãi ngộ đệ tử ngoại môn ta không lặp lại. Nhưng trở thành đệ tử nội môn, sẽ được phát cho bách luyện kiếm. Phẩm chất bách luyện kiếm so với tinh cương kiếm tốt hơn rất nhiều. Mặt khác, còn có hai bộ áo dài màu xanh đệ tử nội môn. Lăng Phong viện còn phát cho kiếm thuật là Lăng Phong kiếm thuật và một quyển sách môn quy đệ tử nội môn cùng với một bản Quan Khí Thuật. Ngoài ra, còn có thể phân phối một tòa song lầu các, phân phối một gã tùy kiếm chuyên môn phụ trách bảo dưỡng kiếm, quét dọn lầu các, giặt giũ quần áo, phụ trách ăn uống, vân….vân…

– Muội chính là tùy kiếm của ta?

Ngữ khí Sở Mộ bình thản, nhưng nội tâm lại có một chút không bình tĩnh. Thật không ngờ, đãi ngộ đệ tử nội môn hóa ra lại tốt như vậy. Nói như vậy, đệ tử nội môn chỉ cần hảo hảo tu luyện là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK