Suốt một tháng tiếp sau đó , Phạm Tuyết Nhàn ngày đêm ra sức huấn luyện một cách cực kỳ hà khắc , hành cho Cao Đại Nhân sống dở chết dở .
Nhào bột , băm thịt , đánh trứng , tỉa cây , cắt cỏ , rửa bát đĩa , giặt quần áo ..
Không màng hắn làm tốt hay dở , cứ phải tìm đủ mọi lý do để bắt lỗi rồi đập cho một trận .
Nhờ đó mà Cao Đại Nhân tiến bộ phi thường nhanh , giờ cho cầm vài chục cái lòng đỏ trứng gà tung hứng hết ngày cũng không làm sứt mẻ tẹo nào .
Kỳ thực là bởi vì tình huống liên quan đến Độ Tâm Kinh khiến Phạm Tuyết Nhàn mất mặt .
Nói chung người ta tu luyện Độ Tâm Kinh chỉ hấp thu một lượng rất nhỏ linh khí , hơn nữa tốc độ chậm rãi và từ tốn . Nhưng đến lượt tiểu tử này thì cứ lẩm nhẩm vài câu là hút ầm ầm như máy bơm thủy điện , hiển nhiên thức hải sẽ không thể chịu nổi .
Vấn đề là Phạm Tuyết Nhàn xem hết điển tịch trong Tàng Thư Các mà vẫn không tìm ra lời giải .
Cực chẳng đã , đành phải hành hạ cho hắn không còn sức để hỏi tới chuyện này .
Khốn nạn ở chỗ sau đó xuất hiện vấn đề còn nan giải gấp nhiều lần .
Cụ thể là Cao Đại Nhân ngày càng ít nói , lúc nào cũng ủ dột , đầu óc như ở trên mây , Phạm Tuyết Nhàn cảm giác hắn biến thành người khác rồi ý .
Tra tấn tàn nhẫn đủ kiểu mới chịu khai báo là khi ngủ gặp những giấc mơ kỳ quái .
Đại khái ban đầu luôn mơ thấy vầng sáng chói mắt cứ nhìn là muốn khóc , đến biệt viện một thời gian thì mơ thấy mình là đứa trẻ bị cha mẹ vứt bỏ .
Tu luyện Độ Tâm Kinh mà còn ngủ mơ ? Có thể khẳng định đây là chuyện không thể nào .
Phạm Tuyết Nhàn nghĩ tới trường hợp đoạt xá trùng tu , cần tu luyện mới khôi phục ký ức , liền xách cổ Cao Đại Nhân đưa đi kiểm tra cho an tâm .
Hoàn toàn có khả năng vị “bà bà” kia dùng tạm thể xác đứa bé này để giúp tàn hồn ai đó khôi phục .
Kết quả là trận pháp không có nửa tia phản ứng , báo hại nàng lúng túng như gà mắc thóc .
Nhưng không vì thế mà Phạm Tuyết Nhàn gạt bỏ hết hoài nghi , nàng tin chắc Cao Đại Nhân có vấn đề , liền quyết định sẽ kè kè một bên giám sát .
Khổ nỗi nàng đã dùng hết lý lẽ để an ủi , thậm chí học theo phim ảnh ăn nói dịu dàng , ấy vậy mà tiểu tử này vẫn cứ buồn thiu thâu đêm suốt sáng .
Xem ra chỉ còn một cách duy nhất đó là để cho hắn được làm điều mình thích , mới xua tan ý nghĩ vớ vẩn do những giấc mơ kỳ quái kia ảnh hưởng .
Bởi vậy ngày hôm nay Phạm Tuyết Nhàn liền dẫn Cao Đại Nhân tới Tàng Thư Các .
Nếu nàng biết đây là Nhân Nhân mít ướt cố tình ra vẻ ủ dột , không hiểu sẽ có cảm tưởng như nào ?
Liếc nhìn tấm biển Tàng Thư Các to đùng , Cao Đại Nhân trong lòng đắc ý không ngòi bút nào tả xiết , thiếu chút thì ngửa mặt lên trời cười vang .
May mà kìm nén lại được , chứ để Nhàn tỷ biết tẩy thì xác định ăn một trận đòn thật no .
Không hề hay biết bị đứa bé sáu tuổi lừa gạt , Phạm Tuyết Nhàn nắm tay hắn dẫn vào bên trong .
Vừa vào đến đại sảnh , chợt thấy hai lão đầu đột ngột hiện thân , chắp tay cung kính hô lên :
“Bái kiến Phạm Đường Chủ”
“Miễn lễ” – Phạm Tuyết Nhàn thản nhiên phất tay , lạnh nhạt nói :
“Hai ngươi tiếp tục công việc của mình đi , không cần để ý tới chúng ta”
“Tuân lệnh” – Hai vị lão đầu đồng thanh hô to đáp lại , rồi giống như lúc đến , cứ thế đột ngột biến mất .
Nắm bắt được thời cơ , Cao Đại Nhân ngước mặt lên tấm tắc :
“Oa , nói một câu mà mấy lão đầu nghe răm rắp , Nhàn tỷ thật là uy vũ”
“Tất nhiên rồi” – Phạm Tuyết Nhàn hất hàm vênh mặt cười nói :
“Tại học viện Hỏa Phượng nói riêng , tại Kim Vân Thành nói chung , tỷ đây chính là lão đại . Không phải ai cũng có diễm phúc được thân cận với tỷ đâu nhé”
Hung dữ như cọp , ai mà muốn thân cận ?
Trong đầu trộm nghĩ là vậy , có điều ngoài mặt Cao Đại Nhân bày ra ánh mắt đầy sùng bái .
Phạm Tuyết Nhàn cúi nhìn mà thấy đắc ý cười tít cả mắt , liền nắm tay dẫn hắn lên thẳng tầng năm .
Ẩn trong bóng tối chứng kiến vụ việc này , hai vị lão đầu kinh ngạc há hốc mồm , ngay lập tức nghĩ đến khả năng Phạm Đường Chủ muốn thu nhận đệ tử .
Xem ra phải báo tin về tổng bộ .
Mà khoan , nên để Phạm Đường Chủ tự mình làm thì tốt hơn .
Hai vị lão đầu liếc nhìn nhau , từ trong mắt đối phương nhìn ra suy nghĩ giống y hệt .
---
Cùng lúc đó tại tầng năm Tàng Thư Các .
Phạm Tuyết Nhàn ngay đến nửa lời giải thích cũng lười làm , cứ thế lấy ra ngọc bài mau chóng mở cửa , rồi nhấc chân đạp Cao Đại Nhân bay vào bên trong .
Kỳ thực muốn được lựa chọn công pháp ở tầng năm thì phải là đệ tử chính thức cái đã .
Chẳng qua nàng nắm chắc hai lão đầu kia không dám báo cáo , nên mới to gan làm ẩu thế này .
Vả lại , cùng lắm thì bừa bãi tuyên bố Nhân Nhân mít ướt là đệ tử . Nghĩ tới đây Phạm Tuyết Nhàn liền yên tâm kê ghế tại trước cửa ngồi tọa thiền chờ đợi .
Về phần Cao Đại Nhân lồm cồm bò dậy thì thấy cửa phòng đã đóng chặt , giờ có muốn hỏi thăm Nhàn tỷ xem tiếp theo phải làm những gì cũng muộn mất rồi .
Có điều lựa chọn công pháp mà thôi , nhặt đại lấy cuốn hỏa hệ là xong chứ gì ?
Cao Đại Nhân chống tay đứng dậy , đưa mắt nhìn những dãy tủ kính kê sát chân tường .
Hửm ? Phát hiện điểm khác thường , Cao Đại Nhân nhanh chân đi tới tủ kính gần nhất . Nhìn vào thì thấy trưng bày toàn là khối ngọc nhỏ xíu màu trắng phau .
Trọng yếu là bên cạnh mỗi khối ngọc đều có đính một mảnh giấy , thấy ghi tên loại công pháp kèm theo cấp bậc , cùng với võ kỹ abc hoặc là thuật pháp xyz .
Tức là bên trong khối ngọc cất chứa công pháp với võ kỹ thuật pháp này nọ ?
Chậc chậc , cũng quá là thần kỳ .
Cao Đại Nhân thầm thán phục một câu , xong là chạy quanh tìm kiếm công pháp hỏa hệ , rất nhanh liền dừng chân trước tủ kính có trưng bày bốn khối ngọc .
“Hỏa Long Tiên Quyết , Liệt Diễm Thiên Công , Bạo Viêm Thần Công , Thôn Thiên ?”
Cao Đại Nhân miệng khẽ lẩm bẩm đọc tên từng loại công pháp , trong đầu không ngừng suy tư .
Hỏa Long Tiên Quyết nghe có hơi súc vật học , bỏ qua .
Liệt Diễm Thiên Công giành riêng cho nữ giới , bỏ qua .
Bạo Viêm Thần Công nghe mà ngỡ bạo trứng , bỏ qua .
Cuối cùng chỉ còn lại Thôn Thiên , ngắn gọc súc tích , ý nghĩa nuốt gọn cả ông trời , vừa đọc tên là đã đánh hơi thấy mùi vị bá đạo thoang thoảng đâu đây .
Quan trọng hơn hết , đây là cuốn công pháp duy nhất thấy ghi cấp bậc là Thiên Cấp .
Trong khi đó những cuốn công pháp khác chỉ là Huyền Cấp mà thôi .
Cao Đại Nhân thời gian qua được Nhàn tỷ cho đọc không ít sách , thừa hiểu Huyền Cấp và Thiên Cấp có tồn tại khoảng cách chênh lệch lớn tới nhường nào .
Điểm thiếu sót duy nhất là không có võ kỹ hay thuật pháp kèm theo .
Nhưng lo gì chứ ? Nịnh nọt Nhàn tỷ vài câu sẽ có đầy võ kỹ thuật pháp , sợ không đủ sức mà học .
Không nghĩ ngợi linh tinh thêm nữa , Cao Đại Nhân với tâm trạng mười phần háo hức , mạnh dạn tóm lấy núm tay nắm , rồi cứ thế dứt khoát kéo mở ngăn tủ .
Hể ?
Chết cha , là ngăn tủ dạng khay .
Tình huống quá đỗi bất ngờ , lại còn quên mất khống chế lực đạo , kết quả là Cao Đại Nhân ôm khay tủ ngã ngửa , sau một tiếng “oành” liền nằm chổng vó .
May mà không ai nhìn thấy , nếu không xấu hổ chết mất .
Đang định gạt khay tủ sang một bên , Cao Đại Nhân chợt phát hiện tại trên trần dán một bức tranh .
Không phải họa vẽ , chính xác đây là ảnh chụp một hình hoa văn loằng ngoằng . Nhưng chẳng hiểu sao Cao Đại Nhân chợt có cảm giác cực kỳ quen thuộc .
Rõ ràng đây là lần đầu tiên trông thấy , vậy thì tại sao chứ ?
Cao Đại Nhân nằm đó nhìn không chớp mắt , và rồi tựa như nghe thấy tiếng sấm nổ , kèm theo hàng loạt hình ảnh vừa xa lạ vừa thân quen hiện lên trong đầu . Đương nhiên không thể thiếu cảm giác đau đớn kinh khủng khiếp , giây lát Nhân Nhân liền ngất xỉu .
---
Bên ngoài cửa .
Phạm Tuyết Nhàn đang ngồi thiền bỗng mở choàng mắt , bởi vì nàng vừa nhớ tới một chuyện vô cùng quan trọng , không , chính xác là cái bẫy hại người .
Thôi kệ đi , cùng lắm để Nhân Nhân mít ướt lựa chọn lần nữa .
Có điều tiểu tử này mò mẫm cái quái quỷ gì ở trong đó mà lâu thế nhỉ ?
Aizzz , lựa chọn công pháp có phải việc gì khó khăn ? Biết vậy vào cùng cho nhanh .
Đúng lúc này cuồng phong nổi lên ầm ầm , nói đúng hơn là bởi linh khí đang hội tụ với tốc độ phi thường dũng mãnh , giống như đại năng vận công tu luyện .
Chỉ là .. chỉ là .. thế quái nào hướng đi của linh khí lại là căn phòng chứa công pháp ?
“Xiu.. Xiu..”
Phạm Tuyết Nhàn còn đang choáng ngợp thì hai tiếng xé gió vọng tới bên tai , khỏi cần đoán cũng biết là hai lão đầu thủ hộ Tàng Thư Các chạy lên xem xét .
Trong cái khó ló cái khôn , Phạm Tuyết Nhàn bình thản phất tay nói :
“Bình cảnh đột ngột buông lỏng , đệ tử của bản đường chủ phải ở đây tiến hành đột phá . Các ngươi thông báo đóng cửa Tàng Thư Các vài ngày đi vậy”
Sớm đã vươn thần thức vào bên trong dò xét , nhìn tiểu tử kia nằm nhắm mắt ôm khay tủ , hai vị lão đầu chẳng thấy điểm nào giống như tư thế đột phá tu vi .
Vấn đề là ngọc giản truyền công rơi bên cạnh người , lại thêm linh khí còn đang không ngừng hội tụ .
Hai lão trong lòng dù rất hoài nghi cũng chẳng biết dựa vào đâu để mà chất vấn .
Bọn họ mãi chưa chịu đi , Phạm Tuyết Nhàn nhíu mày , gằn giọng hỏi :
“Không thấy là công pháp của lão gàn dở lưu lại sao ?”
Hả ? Đúng thật là công pháp của vị kia , nhưng nghe nói là hàng lởm cơ mà ? Chẳng lẽ ẩn chứa bí mật nào đó ? Hai vị lão đầu liền trộm liếc mắt nhìn nhau .
Gì chứ những thứ liên quan đến vị kia thì không ai hiểu rõ bằng Phạm Đường Chủ .
Nghĩ tới đây , hai vị lão đầu hướng Phạm Tuyết Nhàn chắp tay cúi chào , sau đó nhanh chóng rời đi .
“Phù..”
Phạm Tuyết Nhàn liền nâng tay vỗ vỗ lồng ngực , khẽ thở phào nhẹ nhõm lấy một hơi .
May mà hai lão đầu này không phát hiện tiểu tử kia chẳng hề hấp thu linh khí , bằng không rắc rối to .
Aizzz , vấn đề là Nhân Nhân mít ướt lại làm sao nữa đây ? Thật khiến người ta hiếu kỳ chết đi được . Phạm Tuyết Nhàn ngồi nghĩ mà nghiến răng ken két .
Nàng cực kỳ muốn đạp cửa xông vào lay tỉnh tiểu tử hay khóc nhè này hỏi cho ra nhẽ .
Ngặt một nỗi tiểu tử hỉ mũi chưa sạch thì biết cái quái gì chứ ? Chắc là do vị “bà bà” thần bí kia cài cắm chiêu trò , hiển nhiên sẽ không hỏi được điều gì đâu .
Hết cách , Phạm Tuyết Nhàn đành vụng trộm điều động hỏa linh khí hội tụ về nơi đây .
Kẻo hai lão đầu dưới kia phát hiện điểm khác thường lại chẳng biết giải thích như thế nào đâu này .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK