Buổi chiều tan ca , sau khi lượn một vòng quanh chợ để tìm những thứ cần phải mua , Cao Cường mang theo bọc lớn bọc nhỏ đồ vật đông tây trở về tới khu trọ .
Hiện tại đã bước vào Luyện Khí kỳ , thời hạn 2 năm Bạch Lãnh đề ra chỉ còn vài tháng . Trong khí đó lại có thêm quá nhiều thứ mới mẻ cần phải mau chóng nắm giữ .
Vì thế Cao Cường cần phải cân đối điều chỉnh lại thời khoá biểu của mình .
Đầu tiên , thay vì tan ca trở về liền nấu ăn rồi đi ngủ , thì hắn sẽ thức để kết hợp làm những việc gồm tập luyện hoạ vẽ phù lục , toạ thiền hấp thu linh khí …
Đến 11 giờ khuya thì lên giường đi ngủ tới 2 giờ sáng , sau đó chạy ra khu vườn tu luyện võ kỹ khoảng 1 tiếng , rồi trở về chuẩn bị các thứ và lái xe đi làm .
Có thể thấy thời gian hơi eo hẹp một chút , đã thế còn mất tới nửa ngày vướng bận chuyện đi làm . Thế nhưng Cao Cường cũng đâu thể làm gì khác được .
Mạnh mẽ hơn thường nhân nhiều thật đấy , xong hắn vẫn cần ngủ vài tiếng mỗi ngày .
Mạnh mẽ hơn thường nhân nhiều thật đấy , nhưng không đi làm thì lấy gì ra mà hốc vào mồm ? Chẳng lẽ cậy mạnh để mà đi trộm cướp ? Không được , làm thế là quá hạ thấp giá trị bản thân đấy .
Vả lại hiện giờ bài tẩy bảo mệnh còn quá ít , chưa tiện để hắn trở lại trung tâm thành phố Tân Long , mà Cao Cường cũng không nắm chắc sẽ kiếm được công việc có mức lương cao hơn hiện tại .
Nhất là hắn còn đang ẩn nhẫn để chờ đợi tin tức từ một người ..
Thả mấy túi đồ xuống sàn , Cao Cường bật mở Laptop để kiểm tra hòm thư .
Có thư mới chuyển tới , nội dung là một bảng danh sách gồm rất nhiều cái tên đi kèm với chú dẫn giới thiệu tỉ mỉ . Cuối thư vỏn vẹn một dòng hắn sớm đã quen thuộc : “cần thêm thời gian để điều tra”
Không cần hồi âm đáp trả , Cao Cường đóng tắt Laptop rồi cất vào trong tủ .
Lúc này hắn mới bắt đầu đem đống đồ vật mới mua về , đổ hết ra sàn rồi kiếm tra lại một lượt .
Nếu để người quen nhìn thấy những thứ này chắc hẳn sẽ chỉ vào mặt mà mắng chửi hắn dở hơi mất thôi .
Nào là một tá bút lông cùng với các loại giấy vàng giấy trắng , rồi thì chu sa , mực tàu , bột phấn xanh đỏ tím vàng tùm lum tùm la .
Nhìn qua thôi là biết Cao Cường chuẩn bị để luyện tập hoạ vẽ phù lục .
Thế nhưng trong mắt người thường thì cái thao tác này gọi là vẽ bùa chú nha . Mà bùa chú từ trước tới nay vẫn là thương hiệu của đám ba que lừa đảo là chính nha .
Gạt bỏ những suy nghĩ ngoài lề , Cao Cường bắt tay xếp đặt đống đồ đạc này gọn gàng vào một chiếc rương .
Hắn chỉ giữ lại một cây bút lông , một khối mực tàu cùng với tập giấy trắng .
Mới tập luyện đã dùng giấy vàng với chu sa các thứ thì quá hao tiền tốn của .
Đã thế đây còn là lần đầu tiên hắn cầm bút lông , vẽ giun loằng ngoằn còn được , chứ đòi hoạ phù thì ..
Cao Cường cảm thấy tốt hơn hết , trước tiên nên dùng mực tàu để tập vẽ nháp trên giấy trắng , sau một thời gian quen tay rồi thì sẽ tính tiếp .
Thực tế đã chứng minh hắn quyết định không sai chút nào .
Riêng cái việc dựa vào hình ảnh trong đầu để phác hoạ Độ Âm Phù ra giấy , đã tiêu tốn của hắn nửa giờ .
Mà xong xuôi nhìn lại để so sánh thì ôi thôi .. khác nhau tới chín ngàn tám trăm dặm .
Chăm chú chỉnh sửa từng li từng tí một cũng mất tới 2 giờ mới trông ra hình ra dáng một chút .
Nói chung vẽ bằng bút lông cái món này là quá khó chơi .
Nhìn hoạ tiết đồ án đã qua chỉnh sửa cẩn thận rồi mà trông vẫn còn quằn quại y như một đám giun đất bị dày xéo , hắn không khỏi bật cười ra thành tiếng .
Đám thần tiên cũng quá không chịu đổi mới đi .
Bọn họ mà dùng bút bi hay bút chì để hoạ vẽ phù lục , có phải là tốt rồi không ?
Chê bai người ta cổ hủ vậy thôi , chứ Cao Cường hiểu tu hành cái trò chơi này nhiều phiền toái lắm , muốn dùng đồ vật hiện đại để thay thế vào là không có được .
Hắn đành chăm chỉ mà luyện tập dùng bút lông đi vậy .
Quanh đi quẩn lại , hắn ngồi vẽ vời đến tận 9 giờ tối , giấy trắng mực đen ném khắp phòng .
Tinh thần tập trung cao độ suốt mấy giờ khiến Cao Cường thấy hơi mệt mỏi , chẳng thiết ăn uống nữa , vừa dừng tay là hắn ngay lập tức leo lên giường mà ngồi tu luyện .
---
Liên tiếp mấy ngày sau đó , kể cả khi đi làm ở chợ , chỉ cần có thời gian rảnh là Cao Cường lại tranh thủ cầm bút lông hoạ vẽ Độ Âm Phù lên giấy .
Hành vi này đương nhiên không tránh khỏi bị Bình thúc cũng như đám đồng nghiệp nhìn thấy .
Cao Cường càng không thiếu bị bọn họ chê cười cho một trận vì cái tội rỗi hơi ăn no rửng mỡ này nọ .
Bình thúc thậm chí còn hỏi thẳng một câu :
“Tiểu tử ngươi muốn chuyển nghề ra cổng chùa ngồi bán bùa giấy ?”
Cao Cường đã sớm nghĩ tới lý do nên đáp lại rằng :
“Ta đây là luyện tập viết thư hoạ , Tết đến ra cổng trường viết câu đối , kiếm ối tiền”
Bình thúc tất nhiên là biết tỏng Cao Cường đang chém gió nói bậy .
Nhưng thích nghịch ngợm cái gì là quyền của hắn , cũng chẳng phạm pháp hay ảnh hưởng tới công việc , Bình thúc vì thế mặc kệ , tuỳ hắn muốn chơi sao thì chơi .
Mà chăm chỉ luyện tập đúng là không phí công vô ích chút nào .
Chỉ vài ngày thôi mà Độ Âm Phù hắn hoạ ra đã phi thường giống với hình ảnh lưu trong đầu .
Cao Cường cũng phi thường hoài nghi thiên phú sử dụng bút lông của hắn rơi vào hàng ngũ siêu cấp .
Chứ nếu không thì đừng mơ có mấy ngày đã hoạ vẽ chuẩn không phải chỉnh thế này được . Từng đường thẳng , từng nét móc , từng hoa văn .. xem đi xem lại mà hắn đắc ý phải biết .
Vòng quay đã vào guồng , Cao Cường tất nhiên tính đến chuyện nếm thử chính thức hoạ vẽ phù lục .
Hắn chưa quên lời hứa sẽ đốt chục lá Độ Âm Phù cho Hổ lão dưới suối vàng đâu .
Buổi chiều vừa về tới phòng trọ , Cao Cường ngay lập tức mở rương lấy ra đồ vật cần dùng tới .
Trong đó có một xấp giấy vàng , một khối chu sa , một chiếc bát sứ , một chiếc bút lông mới .
Và đặc biệt là Âm Hồn Thảo đã được nghiền thành bột phấn . Để mua cái thứ này Cao Cường vất vả lượn khắp các tiệm thuốc đông y mới có thể mua được hàng thật , giá cũng không hề rẻ chút nào .
Một lạng bột phấn Âm Hồn Thảo có giá tới một ngàn bạc .
May mà một lạng có thể dùng trong thời gian dài , chứ nếu không thì Cao Cường chưa chắc sẽ nỡ chi ra số tiền bằng nửa tháng lương để mà mua về thế này đâu .
Trước tiên hắn thả khối chu sa vào bát sứ , nghiền kỹ càng đến khi thành bột mịn thì mới thêm vào một nhúm bột Âm Hồn Thảo .
Trộn đều chu sa và bột Âm Hồn Thảo xong , hắn mới thêm một chút nước ấm vào rồi bắt đầu khuấy .
Khuấy cho đến khi sánh mịn thì Cao Cường cho nguyên liệu cuối cùng vào . Thứ nguyên liệu này thì không cần phải mua , là đồ của nhà trồng được .
Cũng không phải thứ gì khác , mà chính là một giọt máu của hắn .
Cứ nghĩ đến cảnh mỗi lần pha chế chu sa là lại phải chích ra một giọt máu , không hiểu sao hắn cảm thấy mình giống như là một kẻ quái đản vậy đó .
Mà theo hướng dẫn ghi chép thì giọt máu gia tăng tỉ lệ lớn cho sự thành công khi luyện chế phù lục , thành ra hắn chỉ có thể chấp nhận thương đau thôi .
Cũng may mỗi lần chỉ phải chích ra có một giọt , nên Cao Cường không lăn tăn gì mấy .
Chứ mà phải hiến ra tận mấy trăm CC thì .. thôi nghỉ chơi .
Vừa nhỏ giọt máu vào còn chưa kịp khuấy , bát chu sa trông đã long lanh hơn hẳn .
Sau khi khuấy liền trở thành một thứ dịch lỏng màu đỏ tươi mịn màng lấp lánh , khác một trời một vực so với khi chưa cho máu của hắn vào .
Biến đổi này là do trong máu của tu sĩ chứa đựng chân khí nên mới vậy . Chứ cho máu gà máu chó như trong tiểu thuyết thì chỉ là ăn tục nói phét mà thôi .
Đặt một tờ giấy vàng ngay ngắn trước mặt , rồi cầm bút nhúng vào chu sa .
Nét mặt hắn lúc này phi thường nghiêm túc .
Hít một hơi thật sâu để xua tan đi sự hồi hộp , Cao Cường đưa tay chậm rãi hoạ vẽ đường nét đầu tiên lên trên giấy vàng .
Mặc dù đã rất cẩn thận , nhưng mới chỉ đi được đến nét thứ hai thì báo hỏng vì hoạ hơi bị lệch .
“Àiii..” – Cao Cường lắc đầu thở dài tiếc nuối , gạt bỏ tờ bị hỏng rồi thay thế bằng giấy vàng mới .
Liên tiếp 6 7 tờ , hắn cứ hoạ được vài nét thì lại hỏng .
Liên tục vẽ hỏng để tâm trạng của hắn không được tốt cho lắm , vì thế Cao Cường liền buông bỏ bút rồi ngay tại chỗ ngồi nhẩm niệm Độ Tâm Kinh .
Sau mười năm phút , hắn mở mắt và lần nữa cầm bút lên .
Trông hắn lúc này khác hẳn cái vẻ lo lắng bồn chồn ban nãy , có thể nói là bình tĩnh thong dong vô cùng .
Sau đó nối tiếp vẫn là những lần liên tục vẽ hỏng . Thế nhưng hắn cũng không có tỏ ra vẻ nôn nóng sốt ruột cái gì cả .
Thong thả chậm rãi vẽ hết tờ này đến tờ khác , số lượng những tờ giấy vàng bị vứt bỏ sau khi vẽ hỏng cũng lên tới con số 20 .
Mặc dù đều báo hỏng , nhưng được cái số lượng đường nét mà hắn hoạ vẽ chuẩn xác trên mỗi tờ cũng gia tăng lên khá nhiều .
Hoạ vẽ lên tờ giấy vàng thứ 40 , linh văn đồ án của Độ Âm Phù đã xem như hoàn chỉnh . Chỉ còn đậm nhạt vài chỗ chưa đều .
Và phải tới tờ giấy vàng thứ 50 , Cao Cường mới có thể hài lòng thả bút xuống .
Đồ án linh văn , Ngưu đầu Mã diện , thuyền độc mộc , dòng sông , cây cầu gỗ cổ kính ..
Những thứ này được thể hiện dưới dạng hoạ tiết đồ đằng , lại thêm mang sắc đỏ óng ánh nổi bật trên nền giấy vàng , có thể nói giống như một bức tranh dân gian theo trường phái cách điệu vậy .
Vuốt ve ngắm nhìn Độ Âm Phù trong tay , hắn chỉ có thể dùng hai từ siêu cấp để mà miêu tả trình độ hoạ vẽ phù lục của chính mình .
Điểm tiếc nuối duy nhất chỉ là do bút lông hơi lởm , trong quá trình hoạ vẽ không thể quán thâu quá nhiều chân khí , thành ra lá Độ Âm Phù này cũng chỉ có thể chấm điểm 7 trên 10 mà thôi .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK