Không dại mà đi áp sát trực diện , Cao Cường xuất hiện bên tay trái đối thủ . Thay vì công kích vùng mặt địch nhân , hắn móc một quyền đầy thô bạo vào chính giữa tai của gã .
“OÀNH..”
Lĩnh trọn một quyền , Tống Tài ngay cả rên rỉ cũng không thể , liền như tàu bay giấy lướt ngang .
Mặc dù xuất quyền với lực đạo khá lớn , nhưng thực tế chỉ là phép thử mà thôi .
Quả thật đúng như những gì Cao Cường đã suy đoán , gã Tống Tài này quá ỷ lại vào cái mai rùa bảo hộ bên ngoài cơ thể , thành ra năng lực tự thân phòng ngự cực kỳ kém cỏi .
Tóm lại mang tiếng là tu sĩ có thế mạnh vượt trội về tốc độ , vậy mà phản xạ chậm như sên bò .
Cơ mà Tống Tài này thế nào mới ăn có một quyền chưa gì đã hồ đồ tới mức để đao tuột ra khỏi tay ?
Thôi dẹp đi , nghĩ nhiều mà làm gì .
Bản thân là một thanh niên xấu tính xấu nết , Cao Cường đương nhiên sẽ được đà làm tới .
Không quản cơ thể phải gánh chịu cảm giác đau nhức , Đạp Thiên Bộ một lần nữa được trọng dụng . Nhoáng cái hắn đã sánh ngang với gã Tống Tài hiện giờ đang bay là đà .
Hắn hai bàn tay tuôn ra dày đặc lôi điện , không ngừng vang lên tiếng nổ lách ta lách tách . Khán giả vừa mới nhìn thấy cảnh này , chẳng hiểu sao da đầu liền tê dại .
“Vút.. Vút.. Vút..” – Âm thanh ma sát trong không khí vang lên .
Dưới cái nhìn chăm chú của phần đông khán giả , Cao Cường cánh tay trái hoá thành những vệt tím ngắt gần như cùng một lúc oanh tạc lên khắp cơ thể gã Tống Tài .
Tiếp diễn ngay sau đó , Cao Cường cánh tay phải dơ lên cao .
Và kết thúc chuỗi động tác bằng một quyền thô bạo nện thẳng vào vị trí đan điền của đối thủ .
“OÀNH…”
Sau một tiếng nổ khá lớn , gã Tống Tài cơ thể gập thành hình chữ V , như đạn pháo đổi hướng bay đi .
Mì ăn liền mấy chục quyền mà phải tới một quyền sau cùng mới chịu đổi hướng bay đi . Cái này tốc độ xuất chiêu cứ phải gọi là nhanh đến khiếp người luôn rồi đấy .
Một số khán giả tu vi quá thấp , thị giác theo không kịp , còn chưa hiểu chuyển gì đã vừa xảy ra đâu này . Xin thề luôn , ngốc trên khán đài chỉ thấy hoa mày chóng mặt .
Bỗng dưng cảm thấy thật mẹ nó hối hận khi tốn tiền mua vé vào sân . Thà ngồi hóng hớt bên ngoài kia , ban tổ chức chiếu lại cảnh quay chậm ít ra hiểu chút tình hình .
Không hề biết một bộ phận khán giả hiện buồn thiu , Cao Cường nhặt lấy thanh đao chỏng chơ dưới sàn , rồi nhanh chân đi tới trước mặt gã Tống Tài đang nằm run rẩy .
Trông dáng dấp sao mà giống đồ tể thế chứ lại .
Thắng thua đã rõ nhưng vẫn cứ chặt đầu đối thủ xuống mới chịu ?
Khán giả vừa xem vừa nghĩ , nguyên đám cổ họng không ngừng nuốt khan .
Có điều khán giả nghĩ nhiều rồi , Cao Cường nếu muốn thì đã một quyền đánh bể gáo luôn cho nhanh . Chứ đánh tàn phế xong mới chặt đầu , trò này chơi không vui .
Dưới cái nhìn trân trối của khán giả , Cao Cường ngồi xổm xuống , cười nhạt nói :
“Thấy ánh mắt của ta hiện giờ chứ ? Đúng vậy , chính là ánh mắt trào phúng . Cũng là ánh mắt mà ngươi đã dùng để nhìn Đặng Khiêm sau khi chặt đứt tay hắn”
“Tất nhiên người thắng có quyền khinh thường kẻ thua , đây là quy luật của cuộc sống . Ta cũng chẳng rảnh háng tới nỗi đi đòi lại công đạo cho một kẻ xa lạ”
“Của đáng tội là cứ nhìn óc chó ngươi , ta lại thấy khó chịu . Thôi thì nhớ lấy cái ánh mắt trào phúng của ta rồi chịu cảnh sống không bằng chết vài năm vậy nhé”
“Ngươi... tuyệt... đối... không... sống... được... khá... giả...” – Tròng mắt đỏ quạch nhìn hắn đầy oán hận , Tống Tài gồng mình run rẩy phun ra từng câu từng từ .
“Đừng tốn công mong đợi có người thay ngươi báo thù” – Cao Cường vẻ mặt đầy tiếc hận nói : “Nếu không lầm thì sư phụ ngươi giờ này đã chết ngắc rồi”
Cảm giác bất ổn xộc lên đầu , Tống Tài cố gắng ngước nhìn khán đài , rất nhanh liền thấy vị trí sư phụ đang ngồi hiện chỉ còn lại mỗi chiếc ghế trống không .
Kinh mạch và đan điền đều vỡ nát .
Tu vi không có , sư phụ cũng chẳng còn .
Sống không bằng chết , lê lết đầu đường xó chợ .
Nhìn gã ánh mắt dần chết lặng , Cao Cường thấy hơi tội nghiệp liền vỗ vai an ủi . Sau đó lấy đi chiếc túi trữ vật gã treo bên hông , rồi đứng dậy rời khỏi võ đài .
Cao Cường hoàn toàn đoán bừa nói bậy , nhưng sự thực lại đúng là như vậy .
Cụ thể là Tống Tài vừa lĩnh trọn một quyền vào tai , trên khán đài sư phụ gã liền đứng bật dậy .
Đáng thương ở chỗ vừa mới nhổm lên , cũng là lúc Nhàn lão ra tay bóp chết . Thi thể giờ này chắc hẳn đã bị không gian bạo loạn xoắn nát chẳng còn gì nữa rồi .
Nói chung Nhàn lão sớm đã xác định phải âm thầm xử lý những thành phần quấy rối . Chứ công khai thì quá phô trương , sẽ có tác động không tốt tới giải đấu .
Hơn thế nữa là đệ tử đang chơi đặc biệt vui , nhỡ tay phá game của hắn thì rách việc lắm luôn .
---
Trên đài cao .
Híp mắt nhìn theo Cao Cường đang trở về chỗ ngồi , Hắc Long cười cười nói :
“Cũng biết đường che giấu thực lực , phò mã gia rất không tệ đấy chứ”
“Ta có cái nhìn khác ngươi” – Tiêu Chiến Hoàng không cho là đúng liền nói ra :
“Rõ ràng tiểu tử này cài cắm một đống thuật pháp loại hình bẫy rập dưới sàn , sau lại âm thầm triệt tiêu . Chứng tỏ ngay từ đầu đã sẵn sàng toàn lực ứng phó , nhưng rồi nhận thấy đối thủ không phải khó chơi , mới chuyển sang phương án giữ sức cho vòng đấu tiếp theo”
“Ngươi chỉ nhìn thấy bề nổi” – Không chút nể mặt , Hắc Long thẳng thừng nói :
“Phò mã gia cho đến giờ chưa từng nghiêm túc , nói gì tới toàn lực ứng phó . Cái nghiêm túc ở đây chỉ có những kẻ nhiều kinh nghiệm thực chiến như ta mới thấu hiểu . Chứ ngươi cái này hoàng đế ăn no liền ngủ như lợn , số lần giao chiến ít đến đáng thương thì nhìn sao ra”
“Tất nhiên ngươi nói phò mã gia giữ sức cũng đúng , nhưng triệt tiêu thuật pháp đâu có thu hồi chân khí ? Vả lại dùng phù lục để phá hư tầng Đao Ý bảo hộ của tiểu tử A33 còn hiệu quả hơn . Nói chung triệt tiêu đống thuật pháp đó đi là bởi đỡ bị vương víu tay chân thế thôi”
Tại đài quan khán cách đó không xa , ngồi nghe Tiêu Chiến Hoàng với Hắc Long con lợn qua con lợn lại , các vị lão thành Cấm Quân liền thi nhau đưa tay lên vỗ trán .
Rõ ràng bọn họ ý tứ chẳng khác nhau là mấy , nhưng cứ phải kèn cựa cãi vã ầm ầm thì mới chịu được . Cái này cớ làm sao ? Hay là ngồi lâu quá thấy ngứa người ?
Cơ mà chẳng may bị bọn họ lôi kéo vào câu chuyện là toi đấy , tốt hơn hết nên tập trung quan sát thi đấu . Các vị lão thành Cấm Quân ngay lập tức nhìn thẳng võ đài .
---
Cái lúc mà Cao Cường bận bịu chạy nhảy để tìm điểm yếu của gã Tống Tài , thì ba tổ còn lại đã có vài trận đấu kết quả ngã ngũ luôn rồi đấy .
Trong đó tại tổ C , ngốc tử Hoàng Đại Hùng vừa tiến lên võ đài , hiện đang cùng với đối thủ chào hỏi .
Chẳng ai cấm tuyển thủ tổ A chạy sang tổ C hóng hớt , bởi vậy Cao Cường liền đi về hướng võ đài C .
Có cảm giác bị hắn công khai coi thường , hầu hết tuyển thủ còn lại của tổ A liền nghiến răng ken két .
Nhận thấy nhiều ánh mắt tức tối đang nhìn chằm chằm , Cao Cường khẽ cười nhạt một tiếng . Chưa gì đám ngốc các ngươi đã mất bình tĩnh , lão tử tạm thời dẫn 1 – 0 .
Cơ mà đám tuyển thủ tổ C cũng đang nhìn ta đầy hằn học . Khẳng định không phải vì ta đẹp trai hơn , chắc chắn bọn họ khó chịu khi thấy ta chạy sang do thám ấy mà .
Một đám ngốc hết thuốc chữa , đáng lý ra các ngươi nên cảm thấy vinh dự mới đúng .
Để đổ thêm dầu vào lửa , Cao Cường không coi ai ra gì ngồi xuống ghế , rồi làm cái hất tóc bảnh bao . Liền chọc cho đám ngốc các ngươi tức nổ đom đóm mắt luôn đi .
Vẳng văng bên tai những tiếng hằm hè như bò tót thở , Cao Cường khẽ cười nhạt , rồi nhìn lên võ đài .
Có điều chỉ vừa ngồi xuống đã phải đứng dậy , bởi ngốc tử Hoàng Đại Hùng ăn một quyền của đối thủ xong liền bị đánh bay ra khỏi võ đài , văng xa tận mấy chục mét .
Là một quyền cứng đối cứng , Hoàng Đại Hùng cánh tay phải giờ ra chút vấn đề rồi .
“Khục.. ta không việc gì” – Thấy hắn chạy đến , Hoàng Đại Hùng miệng trào máu , gắng gượng nói ra .
“Nằm im để ta kiểm tra” – Cao Cường trừng mắt khẽ quát , rồi cẩn thận dùng thần thức tra xét . Sau khi xác định chỉ là bị dập vỡ xương , mới thoáng thở phào nhẹ nhõm .
Nói chung dễ điều trị cũng như mau chóng phục hồi hơn là bị nổ nát kinh mạch đấy .
Đem to xác Hoàng Đại Hùng cõng ở trên lưng , Cao Cường liếc mắt nhìn lên võ đài . Liền thấy gã đối thủ của ngốc tử cũng đang nhìn xuống bằng ánh mắt đầy khiêu khích .
Là C11 sao ? Cao Cường cười nhạt một tiếng , rồi không nói không rằng đi về hướng thông đạo rời sân .
Hắn vừa đặt chân vào lối thông đạo , Nhàn lão đang đứng đợi sẵn liền lên tiếng :
“Ngươi ở lại tiếp tục quan sát hay như nào ?”
“Giờ quay về luôn thôi” – Cao Cường không chút nghĩ ngợi , ngay lập tức trả lời .
Thừa hiểu lý do hắn không lưu lại đấu khu , Nhàn lão vẻ mặt nghiêm khắc nói ra :
“Sư phụ không muốn nhiều lời làm gì , nhưng Đạp Thiên Bộ có cấp bậc quá cao . Qua mấy ngày quan sát thấy ngươi nắm giữ cũng như thi triển càng thành thục thì tệ đoan lại càng lớn . Tốt hơn hết giảm thiểu vận dụng , đợi cường độ thể chất mạnh hơn chút rồi hãy tính sau”
“Đệ tử rõ rồi sư phụ” – Cao Cường sống lưng thẳng tắp , dõng dạc hô to đáp lại . Của đáng tội là suýt nữa làm rơi ngốc tử xuống đất .
Thực ra sư phụ nói chẳng lệch đi đâu , hiện giờ thi triển Đạp Thiên Bộ là y như rằng lần sau cơ thể thấy đau nhức hơn lần trước .
Đau đến từng thớ thịt , cứ như thể bị hàng trăm hàng ngàn nhát dao đâm đâm chọc chọc , không lì lợm thì có khi khóc rồi cũng nên .
Nhưng cái đau nhức này cũng chưa hẳn là tệ đoan đâu , bởi sau khi ngâm thuốc chữa trị , cường độ thể chất mạnh hơn hẳn đấy .
Có điều chịu đau khi rèn luyện còn chấp nhận được , chứ lúc chiến đấu mà để đau nhức quấy phá thì đúng là không ổn tí nào .
Nói chung Quỷ Bộ không phải quá hủi lậu , lúc chiến đấu dùng tạm cũng được , còn Đạp Thiên Bộ thì dằn túi để dành khi nguy cấp .
Tin tưởng đệ tử đã thực sự hiểu rõ , Nhàn lão liền đặt tay lên vai hắn . Căn bản ngốc tử Hoàng Đại Hùng mặt mũi tái mét rồi , phải mau chóng trở về Tiền Gia , chứ chậm chễ là phiền toái .
Và thế là thân ảnh ba người giống như làn khói chậm rãi tan biến . Mấy vị binh lính đang đứng canh gác ngay cửa thông đạo nhìn thấy cảnh này , thiếu chút nữa thì đũng quần ướt sũng .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK