Dưới sự dẫn đường từ nhân viên phục vụ nhà hàng , chẳng mấy chốc Cao Cường cùng nhóm Lão Phệ bọn họ đi vào tới phòng đặt riêng .
Rộng rãi , và có ba bộ bàn ghế được bày biện tách biệt .
Cao Cường với Lão Phệ cùng em gái xinh tươi và trung niên nam tử ngồi tại bàn lớn nhất nằm phía trong . Hai bàn nhỏ hơn còn lại ở phía ngoài thì là nhóm hộ vệ chia ra ngồi .
Qua sự sắp đặt bàn ghế chỗ ngồi kiểu này , Cao Cường phần nào hiểu được dụng ý . Đoán không sai là để đám hộ vệ thuận tiện ngăn chặn phần tử có ý đồ xấu xông vào đi .
Tranh thủ món ăn còn chưa đưa tới , Cao Cường đối Lão Phệ hỏi thăm đôi chút :
“Lão Phệ , tên nhóc Tiểu Dương thời gian qua sống ra sao ?”
Nhả khói xì gà ra khỏi miệng , Lão Phệ đơn giản trả lời :
“Thì ăn với đi học thôi chứ có gì đâu . Nói chung tiểu tử đó đã hoà nhập vào hoàn cảnh sống mới , không cần lo ngại . Mà thích thì ngày mai ngày kia chúng ta đi thăm một chuyến”
Khẽ lắc đầu , Cao Cường thở dài nói :
“Đi thăm thì không cần . Biết tiểu tử đó sống ổn vậy là được rồi”
Tiểu Dương đã thay đổi số thuê bao khác , và ngay cả gọi một cú điện thoại thông báo cũng chẳng hề có . Tuy chẳng biết lý do tại sao , nhưng đủ để Cao Cường hiểu tiểu tử này muốn cắt đứt liên lạc .
Nói chung buồn là phải có , xong cắt đứt thì cắt đứt đi , chẳng ảnh hưởng gì đến hoà bình thế giới .
Đoán hiểu chuyện này không vui , Lão Phệ liền chuyển đổi chủ đề :
“Thế còn ngươi ? Làm sao mấy tháng nay điện thoại liên tục khoá máy ?”
“Ài..” – Thở dài đầy bất đắc dĩ , Cao Cường ngậm ngủi kể khổ :
“Ta đã từng kể vụ tính làm một đường trừ ma diệt quỷ rồi đó . Có điều ra chút chuyện , tạm thời không thể tiếp đơn hàng . Mà khách nã điện thoại hỏi nhiều quá , đành tắt luôn cho đỡ phiền”
Chẳng hiểu sao hôm trước hắn vừa hứa với sư phụ tạm ngừng săn giết quỷ hồn , bắt đầu từ hôm sau điện thoại réo cứ liên tục . Toàn bộ đều là tìm thuê xử lý vụ việc yêu ma quỷ quái .
Điện thoại suốt ngày réo inh ỏi , từ chối nhiều cũng mệt mỏi . Dưới ánh mắt sắc như dao cạo râu của Nhàn Vân Lão Nhân , hắn đành khoá nguồn và “phong ấn” bên trong trữ vật giới .
Lo lắng hắn gặp chuyện rắc rối , Lão Phệ đầy quan tâm nói ra :
“Nếu cần hỗ trợ gì thì nói Phệ ca một câu . Phệ ca không đủ khả năng thì sẽ nhờ người giúp”
Nhếch miệng cười , Cao Cường nhún vai đắc ý nói :
“Ta là được một vị đại năng thu nhận làm đệ tử thân truyền . Sư phụ lão nhân gia kèm cặp ta tu luyện . Ngoài ăn ngủ thì được xả hơi , chứ thời gian còn lại trong ngày là bị treo lên chịu đánh”
Lão Phệ trợn mắt há hốc mồm mà hỏi :
“Tiểu Cường ngươi thích chịu ngược ? Bị treo lên đánh còn đắc ý cái quỷ gì ?”
“Hắn là vì von vậy thôi” – Đúng lúc này trung niên nam tử lên tiếng xen vào . Dứt lời liền nhìn Cao Cường mà tiếp tục cười nói : “Ta lúc này càng thêm háo hức được cùng ngươi so vài chiêu”
Không có nửa điểm ngại ngần , Cao Cường mỉm cười đáp lại :
“Vậy liền ngay chiều ngày mai”
“Một lời đã định” – Trung niên nam tử giao hẹn một câu , rồi lần nữa ngồi im trở lại .
Món ăn lần lượt được đưa vào phòng , bữa tiệc chào đón cũng chính thức được bắt đầu .
Sau khi cùng Lão Phệ chạm và cạn li rượu , Cao Cường nhấc đũa nếm thử món ăn . Đúng là nhà hàng sang chảnh có khác , hương vị có thể nói đáng đồng tiền bát gạo .
Hơn nữa suốt sáu tháng vừa qua , Cao Cường hắn ăn uống toàn bộ là món dược thiện . Tuy điều chế cũng khá ngon đấy , nhưng ăn nhiều thành ra ngán tới tận cổ rồi .
Mãi hôm nay mới được đổi món , lại toàn là những món sơn hào hải vị . Đối với Lão Phệ thì không cần phải giữ ý , đây lại là phòng riêng , Cao Cường liền ăn nhiều chút .
Lão Phệ ngồi bên cạnh đương nhiên không chịu thua kém , đũa trong tay cũng múa nhanh cứ như gió . Bữa tiệc tiếp đón tẩy trần này vì thế lại càng thêm phần náo nhiệt .
---
Kín cổng cao tường , đây là ấn tượng đầu tiên về toà biệt thự của Lão Phệ .
Và sau cánh cổng , liền là khoảng không gian rộng lớn , với diện tích vào khoảng 7000 mét vuông . Với con đường rải sỏi , dọc theo hai bên là những hàng cây cao lớn .
Đến biệt thự cũng phải chơi thiết kế mang đậm phong cách nhà ở của nam chính trong thể loại phim ngôn tình ướt át ? Chỉ có thể là Lão Phệ , không hề lẫn lộn với ai khác .
Trong khi những người khác đi ngủ hết , thì Lão Phệ lại nhiệt tình lôi kéo rủ rê Cao Cường cùng nhau ra ngồi tại trước hồ bơi , vừa ngắm sao vừa nhâm nhi vài li rượu .
Cạn li đầu tiên , Cao Cường nhìn lên bầu trời đầy mây đen và hỏi :
“Lão Phệ , trông ngươi có vẻ căng thẳng . Gặp chuyện gì khó giải quyết sao ?”
Cười nhạt một tiếng , Lão Phệ cũng nhìn lên bầu trời chẳng thấy ngôi sao nào và đáp :
“Ca thì có lúc nào mà không căng thẳng ? Nói chung làm bất cứ việc gì cũng đều phải trả ra một cái giá tương xứng . Mà lợi ích thu về càng lớn , thì cái giá phải trả sẽ càng cao thế thôi”
Cao Cường ngả lưng dựa nằm xuống ghế , lạnh nhạt nói :
“Cái đó ai mà chả biết ? Lão Phệ ngươi không muốn nói vậy thì tuỳ”
Vẻ mặt bất đắc dĩ , Lão Phệ cằn nhằn hỏi :
“Cạnh tranh kinh doanh thì ta kể lể làm cái gì ? Nhờ ngươi đi giết đối thủ của ta chắc ? Muốn thế thì ta bỏ tiền thuê một đám sát thủ ngoại quốc cho nó lành”
Quàng một bên tay để gối đầu cho thoải mái , Cao Cường thản nhiên đáp :
“Xã hội này tanh máu như thế nào , chắc chắn ngươi hiểu được tường tận hơn ta . Ta không quan tâm đối thủ cạnh tranh của ngươi là người tốt hay kẻ xấu . Hắn đã gây ảnh hưởng tới lợi ích của ngươi , vậy ta đem yết hầu hắn cắt đoạn thì lại có làm sao nào ?”
Đây không phải phét lác làm màu , và cũng chẳng phải để làm Lão Phệ vui lòng . Những lời này là thành quả đúc kết sau quãng thời gian tiếp thu sự giáo dục từ Nhàn Vân Lão Nhân .
Đơn giản sư phụ lão nhân gia từng nói : “Giết người đoạt bảo , giết người báo thù , hay vì bị khiêu khích , hoặc bất kỳ lý do nào . Chung quy vẫn là bởi lợi ích cá nhân mà giết người” . Nghe thì có vẻ cưỡng từ đoạt lý đấy , nhưng ngồi suy nghĩ cẩn thận một phen liền thấy không hẳn là đã sai .
Theo đuổi con đường tu tiên đại đạo , tay khó tránh nhuốm đầy máu tươi , chân khó tránh đạp lên xương cốt . Đã thế thì giết chết vài kẻ đụng chạm thân nhân bằng hữu thì đã sao ?
Tàn nhẫn đúng sai , nhân quả báo ứng ?
Liền để cho lão tặc thiên muốn thẩm du phán xét thế nào thì tuỳ tiện đi .
Cảm nhận được sự nghiêm túc từ hắn , Lão Phệ thở dài nói :
“Tiểu Cường , ngươi thay đổi quá nhiều”
Nhếch miệng cười , Cao Cường quay sang nhìn Lão Phệ nói :
“Ta từ một phàm nhân trở thành một tu sĩ . Ta có thể không thay đổi được sao ? Lão Phệ , từ lâu ta đã luôn tự nhắc nhở mình .. đối diện với địch nhân , vĩnh viễn không được phép nhân từ”
Một lần nữa thở dài , Lão Phệ nhìn lên bầu trời như thể mây đen càng thêm dày đặc :
“Ca từng nghe nói và được biết thế giới của tu sĩ là một nơi dẫm đạp lên thi thể của nhau để mà sống . Tiểu Cường , cầu chúc ngươi có được khí vận tề thiên . Còn chuyện của ca là về phương diện đấu đá trong kinh doanh . Game cạnh tranh này , Phệ ca muốn tự mình chơi đến phá đảo”
Nhấc li rượu khẽ chạm vào li của Lão Phệ trên bàn , Cao Cường một hơi uống cạn rồi thản nhiên nói :
“Vậy cũng tốt , dù sao ta cũng đang bị sư phụ cấm đoán giết người”
“Cạch..” – Thiếu chút thì từ trên ghế ngã xuống , Lão Phệ quay phắt sang lớn tiếng mắng chửi :
“Cái đê ma ma nhà ngươi . Thế mà ngươi còn nói giúp giúp cái quần què gì ?”
“Nha , vậy là Lão Phệ ngươi vẫn cần ta giúp một tay ? Sao vừa rồi nói tự phá đảo ?”
“Giúp cái củ cải chứ giúp . Cái đê ma ma nhà ngươi . Phệ ca thèm vào cần tiểu tử ngươi giúp”
Và thế là nửa đêm nửa hôm , một lớn một bé , hai kẻ dở hơi ngồi cãi nhau ông ổng . Còn may đây là trong biệt thự khép kín , chứ quấy phá hàng xóm là kiểu gì cũng bị chửi cho thối mũi .
Tuy nhiên team đang ngủ trong biệt thự thì khổ rồi : “…………”
---
Mãi đến giữa trưa ngày hôm sau , Cao Cường mới từ giấc ngủ tỉnh lại .
Đánh răng rửa mặt xong hắn đi thẳng xuống phòng khách , liền thấy được Lão Phệ mặt mũi ngái ngủ , đang ngồi vắt vẻo với điếu xì gà tại dãy ghế sopha .
Thấy hắn xuống tới , Lão Phệ đứng phắt dậy cười nói :
“Ca đang tính cho người lên đánh thức ngươi đây , đi cùng nhau dùng bữa luôn”
“Tốt” – Cao Cường gật đầu đáp một tiếng , sánh vai cùng Lão Phệ đi vào phòng ăn .
Không hiểu có phải do bữa tiệc hôm qua khiến Lão Phệ nhầm lẫn hay không . Thế quỷ nào lại để đầu bếp chuẩn bị một bàn cứ phải gọi là đầy ắp các món ăn .
Đếm ra có 40 đĩa thịt cá gà bò các loại , đã thế đĩa nào đĩa nấy to vật vã nữa chứ . Xin thề là có đem nhân Cao Cường lên gấp 6 lần cũng không tọng hết nổi .
Dùng xong bữa trưa , nghỉ ngơi trà nước tán gẫu khoảng nửa giờ .
Lão Phệ mới dẫn Cao Cường đi vòng ra sau căn biệt thự . Nơi này ẩn khuất hàng cây là một sân bãi khá rộng , có tường bao cùng với mái vòm hết sức kín đáo .
“Căn cứ bí mật” này được xây dựng để làm nơi nhóm hộ vệ tập luyện đối kháng hàng ngày . Tất nhiên là dưới sự huấn luyện của vị tu sĩ trung niên nam tử kia .
Đi theo Lão Phệ tiến vào bên trong , Cao Cường khẽ gật đầu xem như chào hỏi trung niên nam tử . Sau đó quan sát nhóm hộ vệ đang chia cặp ngạnh kháng .
Không có linh khí thân cận cơ thể , chứng tỏ bọn họ không có tiên căn , chỉ là phàm nhân mà thôi .
Nhưng thông qua khắc khổ rèn luyện , nhóm người này khí huyết vô cùng sung mãn . Toàn bộ đều có thực lực tương đương với tầng thứ Luyện Huyết cảnh .
Quyền cước tay không hoặc cầm vũ khí lạnh thì có mười người trong bọn họ góp sức , cũng không đánh lại nổi dù chỉ là một tu sĩ có tu vi Cương Khí cảnh sơ kỳ .
Có điều cần phải biết rằng nhóm hộ vệ này lúc nào cũng găm súng loại “xịn” trong ngươi . Tu vi phía dưới Trúc Cơ Hoàng Khí chạy tới quậy , chưa biết ai chết đâu .
Hai mươi người hộ vệ , cùng với tu sĩ trung niên nam tử . Có thể nói nhóm cận thân hộ vệ này của Lão Phệ thuộc dạng khá là đáng gờm . Và với trình độ thực lực của trung niên nam tử , dù có tay súng bắn tỉa tiến hành ám sát thì cũng chỉ là lãng phí đạn dược mà thôi .
Quan sát đã đủ , Cao Cường liếc mắt về phía trung niên nam tử .
Cảm nhận được ánh mắt của hắn nhìn tới , trung niên nam tử cũng ngoái sang . Hai người đồng loạt khe khẽ gật đầu rồi cứ thế lững thững tiến vào chính giữa sân bãi ..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK