• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn bị huyết áp cao sao? Bỏ qua những suy nghĩ khác, Lam Du nhanh chóng đọc hướng dẫn sử dụng rồi lấy thuốc nhét vào miệng hắn!

Cùng lúc đó, tất cả mọi người cũng có mặt, dì Trương nhanh chóng gọi bác sĩ riêng đến rồi gọi hai vệ sĩ khiêng Kiều Hiển Nông nằm lên trên giường.

...

Dưới ánh đèn ngủ lập loè sáng yếu, hình ảnh người đàn ông có cơ thể khoẻ mạnh đang thở hắt ra từng đợt để hít lấy không khí một cách khó khăn.

Dì Trương đuổi người hầu ra ngoài để có không gian yên tĩnh. Chỉ còn có ba người ở lại!


"Bác sĩ, anh ấy sao rồi?" Cô sốt sắng, liên tục chà xát hai tay vào nhau!

"Không sao, nhưng nếu cứ để bệnh nhân làm việc liên tục mà không ăn, lại còn uống nhiều rượu thì sẽ tụt huyết áp. Thuốc này chỉ được dùng khi cấp bách, người nhà hãy khuyên Kiều thiếu đừng nên lạm dụng thuốc!"

"Vâng!"

"À, Kiều thiếu cần nghỉ ngơi vài ngày, đừng cho ngài ấy làm việc quá nhiều!"

Kiều Hiển Nông thì ra có thói quen bỏ bữa, lại còn làm việc cật lực như vậy... Chẳng trách hắn nhiều bệnh!

Hiện tại bác sĩ đang kê cho hắn thuốc, tuy nhiên Kiều Hiển Nông bướng bỉnh, hắn đòi bật dậy để bác sĩ làm gì đó cho mình nhanh khỏi hơn!

"Không được, nghỉ vài ngày là sao cơ chứ? Kê thuốc mạnh hơn cho tôi đi!"

Hắn bật dậy, vừa nói vừa thở hổn hển!

Bác sĩ sợ đến mức đứng hình, ông ấy không biết phải đáp ra sao. Đứng đó lắp bắp:

"Tôi.. tôi.."

"Bác sĩ cứ để thuốc ở trên bàn đi, để tôi!" Cô lên tiếng.

Bác sĩ cùng gì Trương hiểu ý, họ không lên tiếng nữa mà lẳng lặng ra ngoài.

Lam Du nhẹ nhàng ngồi xuống giường, dìu Kiều Hiển Nông nằm xuống. Cô nhỏ nhẹ thủ thỉ:

"Anh bị bệnh rồi thì nghỉ ngơi vài ngày đi, đừng cố sức quá!"

Hắn không nói gì, chỉ nhấc đầu nằm lên đùi Lam Du, hắn xoay người rồi vòng hai tay ôm lấy eo nhỏ của nữ nhân. Cô luồn tay vào tóc hắn, massage nhẹ để nam nhân buông lỏng cảnh giác!

Được một lúc, xem ra đã đến giờ rồi. Cô đặt nhẹ hắn xuống gối, đi đến cạnh tủ đầu giường lấy khăn lau người cho hắn. Định bụng sẽ xuống lầu lấy nước để hắn uống thuốc, nhưng đột nhiên bị hắn giữ chặt tay.

"Đừng... đừng đi!"

"Tôi đi lấy thuốc cho anh."

"Không, tôi không uống thuốc!... không uống nữa."

Kiều Hiển Nông cũng thật lạ, lúc nãy thì đòi bác sĩ kê thuốc mạnh để nhanh khỏi, bây giờ lại không muốn uống.

"Ngoan, uống thuốc vào mới nhanh khỏi được!"

Nhiệt độ từ bàn tay hắn truyền lên cánh tay cô thật nóng, có thể là hắn sốt quá cao rồi.

Mặc cho sự khuyên nhủ mãnh liệt từ phía Lam Du, Kiều Hiển Nông vẫn cố tình chơi bài giả câm giả điếc! Thật là chịu với hắn mà.

Cuối cùng cô chỉ đành gỡ từng ngón tay đang víu chặt lấy tay mình, do hắn sốt nên lực yếu, rất dễ dàng buông lỏng!

Nữ nhân sau cùng đỡ hắn dậy, để lưng hắn dựa vào thành giường.

Nam nhân lúc này tỏ ra vẻ yếu ớt đang yêu vô số tội, khuôn mặt hắn giờ đây đáng thương đến lạ.


Hắn sốt, cơ thể và tính tình cũng thay đổi theo!


Dễ thương không ít!


Cô đưa vài viên thuốc ra trước mặt hắn, dục uống!


Hắn lại nhõng nhẽo rúc đầu vào ngực cô, dụi dụi rồi làm đủ thứ trò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK