Chẳng ai biết rằng do cửa hé mở nên cô đã lặng lẽ nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của bọn họ! Chẳng hiểu sao trái tim lúc này lại có chút nhói, tổn thương à? Cô đã từng chịu nhiều hơn thế này rồi cơ mà, chẳng hề đau tí nào!
Cô cười nhạt rồi dựa đầu vào tường, răng cũng bất giác nghiến theo, môi mọng mím lại. Đầu cô giờ đây là hàng ngàn câu hỏi lộn xộn, rối rắm! Nữ nhân cố điều chỉnh lại trạng thái rồi từ từ mở cửa ra khỏi phòng.
***
Tại khách sạn xa hoa chỉ dành cho giới thượng lưu.
Trong buổi dạ tiệc long trọng và tráng lệ, cô và Kiều Hiển Nông bước vào. Mọi ánh mắt ngưỡng mộ đều đổ dồn về phía hai người.
Đúng là trai tài gái sắc!
Nhưng bên cạnh đó cũng không thiếu lời xì xào bàn tán, họ tự hỏi cô là ai mà có thể sánh vai cùng với Kiều Hiển Nông. Chắc hẳn là một đại tiểu thư quyền quý!
Dàn nhạc ưu nhã bắt đầu diễn tấu, tiếng dương cầm vang lên đầy êm dịu, xen lẫn với tiếng vĩ cầm tạo thành một bản ballad nhẹ nhàng sâu lắng. Đậm chất xa hoa!
"Kiều thiếu... chúc mừng." Người đàn ông trong bộ âu phục bước đến.
Anh ta cầm ly rượu vang trên tay, đưa nó lên cao thể hiện sự chào hỏi. Tuy lịch sự là vậy nhưng trong ánh mắt của anh ta... Lam Du lại cảm thấy một tia ghen ghét và đố kị đến cực điểm. Nụ cười công nghiệp hiện trên môi tựa
như sự mỉa mai đầy châm chọc.
"Cảm ơn." Đáp lại là sự bình thản.
Mắt cả hai nhìn đối phương đầy địch ý, dường như thiếu chút nữa thôi là họ sẽ lao vào đánh nhau.
Thật may là Kiều Hiển Nông phải chuẩn bị lên sân khấu để giới thiệu sản phẩm.
"Xin phép!"
Bạch Phong Thần nhướn mày thể hiện sự đồng ý.
Đột nhiên cả khán phòng tối om. Hai chiếc đèn truy quang từ trên cao dõi theo từng bước chân của Kiều Hiển Nông cho tới khi hắn lên sân khấu.
Ai nấy đều im lặng hướng mắt về phía sân khấu, tựa hồ như một cây kim rơi xuống nền đất cũng làm người ta cảm thấy khó chịu!
Hắn dùng tay gõ một lực thật khẽ vào chiếc micro. Phút chốc, âm thanh khó chịu vang vọng khắp căn phòng.
Kiều Hiển Nông bắt đầu màn thuyết trình của mình về sản phẩm, từ ánh mắt, cử chỉ cho đến hành động đều khiến thiếu nữ dồn ánh mắt lấp lánh về hắn.
Trái lại là cô, chẳng hề có chút dao động.
Lam Du đứng bên một góc khá khuất, gần như bị hòa lẫn vào dòng người.
Cô tiện tay với lấy ly nước cam trên khay nước của người phục vụ. Lắc cho nó sóng sánh rồi nhấp một ngụm nhỏ!
Đột nhiên quay đầu nhìn về phía màn hình chiếu thì bắt gặp ánh mắt hắn đang nhìn về phía cô.
Sao có thể kiêu ngạo và sắc sảo đến thế. Đứng trước hàng trăm người mà dường như đôi đồng tử chẳng hề tỏ ra vẻ sợ hãi, nó phẳng lặng như một mặt băng cứng cáp. Lam Du đỏ mặt, động tác dần ngượng đến người ngoài nhìn vào cũng có thể nhận ra.
____
- Mọi người thấy hay thì ủng hộ mình follow và quà nhé. Như vậy mik sẽ có động lực để ra truyện hơn!!!!❤️❤️❤️❤️
- À, truyện ra đều hay không thì sẽ dựa vào lượt like ( trên 90 thì 1 ngày 1 chap dưới thì 2 ngày 1 chap)