• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tờ giấy nháp bản thiết kế đã bị Lâm Phi Đào vò tròn vào trong lòng bàn tay từ bao giờ không biết. Bao nhiêu tủi hờn, bao nhiêu tức giận giờ đây cô chỉ biết gửi gắm vào tờ nháp vô tội đang nằm gọn trong tay cô.

Và rồi trong lớp im lặng bởi vì Vy Tố Phi vừa mới đến lớp.

Vừa đặt chân vào trong lớp, Vy Tố Phi chỉ cần chiếc mũi thám thính là biết ngay mọi người đang nói xấu bạn cô.

Trong lớp có cái quy định rất lạ lẫm, ai xinh, ai giỏi, ai có tiền thì được lên tiếng. Chỉ cần người đó đầy đủ hai trong ba yếu tố đó thì đều có quyền lên tiếng, và Vy Tố Phi sở hữu hai yếu tố: xinh, học giỏi nên chỉ cần nhìn thấy cô xuất hiện là y như rằng bao nhiêu cái mồm đều câm nín lại, dù là nam hay nữ.

''Mấy người bớt bàn tán đánh giá người khác lại xem nào!'' Vừa bước vào lớp Vy Tố Phi bắt đầu gằn giọng với bọn họ.

''Ba ngày không nói xấu sau lưng người ta là mấy người ngứa miệng không chịu được sao?''

Vy Tố lại gần ngồi bên cạnh Lâm Phi Đào, ánh mắt vẫn lườm mọi người xung quanh.

''Không nói không ai bảo các người câm đâu! Bớt lời bàn tán một chút có ai bảo các người uống nhầm thuốc đâu!''

Đúng là xinh, học giỏi lại được cái quyền nữa!

Dĩ nhiên hotgirl trong lớp cũng không chịu được sỉ nhục này, cô ta vẫn lớn tiếng mà trách móc Vy Tố Phi.


''Phó lớp trưởng à, tôi biết cậu là một người có nhan sắc lại học giỏi không có nghĩa cậu có thể ra lệnh cho bọn tôi im! Nhưng cũng may cho cậu là người đặc biệt, là phó lớp trưởng nên tôi mới im là nghe lời cậu nói.''

Vừa nói cô ta vừa đưa ánh mắt nhìn về phía Lâm Phi Đào: Còn cái hạng người xấu xí như cô ta trụ cột ngồi đây đến tận hôm nay là khá lắm, nhưng để xem cô ta nhẫn nhịn được bao lâu? Cùng lắm là tuần nữa cuốn gói đồ cút xéo ra khỏi đây!''

Sau lời nói của cô ta hoạt loạt tiếng cười khoái khí phát ra.

Vy Tố Phi nhìn cô ta với đôi mắt giận dữ: "Lê Quý Xuân, có lẽ cuối tuần này cậu nên bỏ ra một chút thời gian thay lao công dọn dẹp trong WC được rồi đấy!''

Nói xong Vy Tố Phi nhìn cô ta với nụ cười thân thiện.

Lê Quý Xuân là hotgirl của lớp lại còn là con gái út của Lê gia dĩ nhiên cô ta không chịu được đả kích này, máu giận trong lòng cô ta nổi lên nhưng cô ta vẫn kìm hãm lại trong người.

''Tại sao tôi phải đi trong khi tôi chả làm việc gì sai trái với nội quy mà giáo viên chủ nhiệm đề ra!''

''Có đó!'' Vy Tố Phi đứng thẳng người khoanh tay trước ngực, hông tựa vào bàn. Cô nhếch miệng cười với cô ta.

Lê Quý Xuân vẫn cân nhắc bản thân mình bình tĩnh, cổ tỏ vẻ gương mặt thân thiện trước mặt mọi người.

Vy Tố Phi thừa biết tính cách hai mặt của cô ta.

Một mặt đối với bạn bè, mặt sau lại luôn mang một lòng dạ độc ác nham hiểm.

Cô rất muốn lột bộ mặt thật của cô ta nhưng không tìm ra thời điểm thích hợp để vạch trần.

May thay có lẽ hôm nay là cơ hội tốt để cô vạch rõ bộ mặt thật của cô ta.

''Có muốn tôi nói ra không?'' Vy Tố Phi nở ra nụ cười đắc ý trên khoé môi.

Lê Quý Xuân không nhận ra sự nguy hiểm đang ập tới, vẫn mặt dày trơ trẽn mà đối đầu với cô.

''Vậy cho hỏi tôi đã vi phạm luật nào? Điều số bao nhiêu mà giáo viên đề ra? Mong phó lớp trưởng chỉ ra để tôi đang được mở mang tầm nhìn mà sửa lỗi!''

Vy Tố Phi nhớn mày mà hỏi lại cô ta: "Cậu chắc chứ?''

''Chắc!''

Một câu nói gọn gàng súc tích không cần suy nghĩ trước cứ thế bay hơi thoát ra khỏi cổ họng cô ta không một chút vướng bịu gì.

Vy Tố Phi nhìn cô ta, trong lòng lại có chút lo lắng thay cho cô ta, một lần nữa hỏi lại cho chắc chắn.

''Cậu suy nghĩ kỹ chưa? Tôi chỉ sợ sau khi cậu nghe xong cậu vi phạm nội quy thì lập tức cậu sẽ đào một cái hố để chui xuống dưới đó để che đi bản mặt xấu hồ của cậu!''

Lê Quý Xuân nghe vậy cô ta liền thay đổi tư thế ngồi, hai chân để ra phía ngoài vắt chéo lên nhau, chiếc váy kẻ caro đồng phục không thể che đi bắp đùi trắng ngần quyến rũ của cô ta.

''Đường đường là một hot girl trong lớp làm sao có thể làm điều xấu xa để mà đào hố để chốn cơ chứ?''

Cô ta tự khen bản thân mình mà nhếch miệng nói với Vy Tố Phi.

Vy Tố Phi gật đầu hài lòng với tính cách tự kiêu của cô nàng hotgirl này.

Nếu cô ta không e dè thì tại sao cô lại không nói trực tiếp?

Nhưng cô lại muốn chơi trò đuổi hình bắt chữ cô, muốn đi từ câu từ đơn giản nhất cho đến phức tạp.

Cô thở dài ngồi xuống ghế, lưng ngả về phía sau.

''Haizz, theo như tôi thấy dạo gần đây nhiều người luôn tìm đến ‘trà xanh’ để dạy dỗ lại tính cách nhỉ?''

Sau lời nói của Vy Tố Phi, hoạt loạt cái miệng lớn bé xôn xao bàn tán tới vụ việc một bà chủ của một tập đoàn lớp trực tiếp ra tay dạy bồ nhí của trồng, nghe nói bà ta tự tay cắt tóc, xé áo rồi quay clip đăng lên cộng đồng mạng khiến người ta bàn tán xôn xao.

Nghe tới đây Lê Quý Xuân có chút chột dạ, vài giọt mồ hôi đang lấm tấm trên trán cô ta.

Vy Tố Phi quay sang nhìn cô ta, đọc ra bảy luật và ba mươi sáu điều mà giáo viên chủ nhiệm đưa ra một cách lưu loát.

Đọc xong cô khẽ cười.

''Theo luật số sáu điều theo hai mươi tư thì có nói nữ sinh viên không được phép có quan hệ với bất kì một ai, đặc biệt là...''

Nghe đến đây Lê Quý Xuân lòng dạ như lửa thiêu đốt, không chịu nghĩ ngợi gì mà chắn họng lại Vy Tố Phi.

''Ý cậu là gì, phó lớp trưởng?''

Nhìn thấy phản ứng tức thời của Lê Quý Xuân, mọi người trong lớp đều đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn lấy cô.

''Với lại theo như tôi được biết thì sau cổ cậu có một vết bầm tím, là do một người phụ nữ đã dạy dỗ cho cậu có phải không?''

Lê Quý Xuân lúc này hai vai run lên không ngừng, não cô đang phân tâm suy nghĩ. Tại sao cô ta lại biết chuyện mình và thầy giáo dạy thể dục có quan hệ lén lút? Rõ ràng cô đều để ý kĩ không cho ai biết được ấy thế mà lại bị kẻ thấp hèn phát hiện được ra.

Viết bầm tím sau cổ cô cũng chính trong một lần lén lút làm tình với thầy giáo, đang trên đà lên đỉnh của cảm giác sung sướng chín tầng mây lại bị vợ thầy phát hiện, bà ta tiện tay với lấy cây chổi lau nhà mà đánh vào phía sau gáy cô ta. May thay thầy giáo ngăn cản lại, cô ta tay chân luống cuống mà mặc gọn lại đồ mà chạy ra khỏi căn nhà đó.

Chỉ có điều cô ta không biết vào thời điểm quần áo cô xộc xệch chạy ra ngoài đúng lúc ấy Vy Tố Phi toàn thân che phủ áo nắng ra ngoài mua thức ăn nên cô ta không nhận ra.

Nhìn dáng vẻ vừa ôm gây vừa chạy trốn cũng đủ lý do Vy Tố Phi nhìn nhận ra mọi việc.

Thấy sắc mặt tái mét của Lê Quý Xuân, cô lại có chút hứng thú nhưng cô lại không muốn vạch trần việc xấu của cô ta.

''À hình như là nhầm điều khoản rồi!''

Lời nói của cô cắt đứt những lời tán phét của mọi người!

''Tôi đã phát hiện ra cậu đã nhờ người khác làm bài tập hộ, bản thân mình lại ung dung ngồi chơi, như vậy cậu đã vi phạm điều thứ năm của lớp rồi đó!''

Mồ hôi không ngừng chảy dài trên vầng trán của Lê Quý Xuân, cô ta thở dốc mà lau đi những giọt mồ hôi đó, giọt lắp bắp nói.

''Lần đầu tôi phạm lỗi mong cậu bỏ qua!''

''Ồ, thế còn việc cậu nhục mạ bạn tôi thì tính sao?''

Vừa nói Vy Tố Phi vừa đưa tay lên vai Lâm Phi Đào vỗ nhẹ.

''Tôi... tôi...'' Lê Quý Xuân cảm thấy mình khó chống đối lại được thứ nghèo hèn như vậy.

Vy Tố Phi nhìn vẻ mặt khiếp sợ đến mất hồn của Lên Quý Xuân, đáy lòng của cô bất giác truyền đến một dây thần kinh vui sướng.

Vừa nãy vẫn còn mạnh miệng lắm mà, sao giờ đây lại im thin thít như thịt nấu đông vậy?

"Thích to mồm sao? Xin lỗi, cậu không đủ đẳng cấp để đấu lại tôi."


Vy Tố Phi dùng thuật ngữ mắt giao tiếp với Lê Quý Xuân. Cô ta như hiểu được ý của Vy Tố Phi, hai tay cô ta siết chặt thành nắm đấm. Siết chặt đến nỗi nàn trên mu bàn tay cô ta nổi hiện rõ đường gân xanh.


Chết tiệt! Không ngờ có một ngày bản thân mình lại không thể nào chống đối lại một kẻ không cùng đẳng cấp với mình.


Đáy lòng Lê Quý Xuân truyền đến tia phẫn nộ ngày càng nhiều, nó đặt đến điểm cực hạn như muốn bùng phát. Nhưng cô ta cố nhẫn nhịn, cố nuốt trôi cục tức vào bụng, chôn vùi sâu vào đáy lòng.


Chuyện cô ta có quan hệ mờ ám với giáo viên thể dục tuyệt đối không thể để cho mọi người biết được. Bằng không cái mạng nhỏ của cô ta không đủ sứ để lết tâm thân về trước cửa Lê gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK