• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36: Yến Trần Ca, ngươi có muốn ra ngoài không?



Việc tồn tại có ý thức trong Kiếm Khư một trăm năm ngay cả oan hồn cảnh giới Địa Huyền cũng rất khó làm được. Do đó, oan hồn nam tử có thể dựa vào tu vi cảnh giới Linh Huyền hậu kỳ đỉnh phong tồn tại hàng trăm năm, có thể thấy được Vòng Phệ Hồn này có công lao rất lớn.



Lúc này oan hồn nam tử cầm Vòng Phệ Hồn bằng hai tay đưa cho Cố Duệ Văn, trái tim hắn ta như đang rỉ máu. Đây là thứ giúp hắn ta tồn tại ở trạng thái oan hồn, nhưng nếu không giao ra, hắn ta sợ Cố Duệ Văn sẽ đánh mình thành không khí.



Sự hối hận vô tận tràn ngập toàn thân oan hồn nam tử. Nếu biết trước Cố Duệ Văn khó đối phó như thế, hắn ta tuyệt nhiên sẽ không xuất hiện như một thằng ngốc. Đáng tiếc mọi thứ đã muộn, tính mạng hắn ta đã bị Cố Duệ Văn nắm trong tay.



“Cất nó lại đi! Chỉ là một món binh khí cấp Nhân trung phẩm thôi, chưa thể lọt vào mắt xanh của ta được”, Cố Duệ Văn chỉ nhìn thoáng qua chiếc Vòng Phệ Hồn toả khí dày đặc, hờ hững nói.



Chỉ là… binh khí cấp Nhân trung phẩm?



Oan hồn nam tử lập tức ngây người, hắn ta đã chuẩn bị tinh thần giao ra tài sản hộ mệnh của mình, không ngờ lại bị hắn chê. Nếu không phải do nhìn thấy cảm xúc hờ hững ở sâu trong đáy mắt Cố Duệ Văn, oan hồn nam tử sẽ nghi ngờ hắn đang giả vờ.



Có chuyện gì với thế giới này vậy? Lẽ nào trong một trăm năm mình sống ẩn ở Kiếm Khư, binh khí cấp Nhân đã nhiều đến mức đâu đâu cũng có rồi sao?



Oan hồn nam tử hé đôi môi mỏng, hai tay cầm Vòng Phệ Hồn không nhúc nhích, cảm thấy hơi xấu hổ.



Hắn ta nhớ một trăm năm trước, chỉ riêng binh khí cấp Nhân hạ phẩm thôi đã hấp dẫn võ giả cảnh giới Linh Huyền đến tranh đoạt, mà binh khí cấp Nhân trung phẩm sẽ bị rất nhiều cao thủ cảnh giới Địa Huyền ra tay tranh giành.



Điều quan trọng nhất là Vòng Phệ Hồn này là binh khí dưỡng hồn hiếm có trên thế gian, giá trị của nó không phải binh khí cấp Nhân trung phẩm bình thường có thể so sánh, thậm chí một số binh khí cấp Nhân thượng phẩm cũng không có hiệu quả bằng nó. Chính vì vậy, oan hồn nam tử mới có thể tồn tại trong Kiếm Khư đến ngày hôm nay.



Nhưng một món bảo bối như vậy, Cố Duệ Văn chỉ nhìn lướt qua rồi không có hứng thú, điều này khiến cho oan hồn nam tử điên tiết trong lòng.



“Sao nào, nếu ngươi không cần thì vứt đi!”, Cố Duệ Văn thấy hắn ta đứng đờ người ra thì thản nhiên nói.



Nghe vậy, oan hồn nam tử vội vàng đeo Vòng Phệ Hồn vào cổ tay rồi giấu nó đi.



“Cần, đương nhiên là cần!”



Vứt? Đùa hả, đây là binh khí đấy!



Nếu không nhờ có Vòng Phệ Hồn này, oan hồn nam tử đã bị vô số kiếm ý chém thành nhiều mảnh từ lâu, có lẽ ngay cả luân hồi cũng không thể vào. Bảo hắn ta vứt bảo bối này đi thì chẳng khác nào muốn lấy mạng hắn ta.



Nhìn bộ dạng chân chất của oan hồn nam tử giờ phút này, lại nghĩ tới dáng vẻ đáng sợ trong màn sương đen trước đó của hắn ta, Cố Duệ Văn không nhịn được cười mỉm.



“Đứng dậy đi!”, lúc này Cố Duệ Văn mới chính thức quan sát nam tử lúc sáng lúc tối trước mặt mình: “Ngươi tên gì?”



“Bẩm chủ thượng, ta tên là Yến Trần Ca”, nam tử hơi khom lưng, hắn ta mặc bộ trường sam màu đen nhạt, diện mạo anh tuấn như một vị công tử xa cách trần tục, rất khó để liên tưởng hắn ta là một ông lão đã sống hàng trăm năm.



“Yến Trần Ca, ngươi có muốn ra ngoài không?”, Cố Duệ Văn lẩm nhẩm tên Yến Trần Ca vài lần, sau đó bình tĩnh để hai tay ra sau lưng, hỏi.



“Ra… Ra ngoài?”, Yến Trần Ca hơi ngơ ngác, nở một nụ cười đau xót, ngửa mặt lên trời thở dài: “Không dối gạt chủ thượng, nếu như có thể rời khỏi nơi quái quỷ này, ta sẵn sàng trả giá bằng tất cả mọi thứ ta có”.



Trong một trăm năm qua, Yến Trần Ca đã dùng không biết bao nhiêu cách để né tránh kiếm ý và rời khỏi Kiếm Khư. Nhưng mỗi lần hắn ta sắp thực hiện bước cuối cùng đều sẽ bị một tia kiếm khí vô thượng đánh trả. May mà có Vòng Phệ Hồn trong tay, Yến Trần Ca không bị đánh cho hồn phi phách tán.



Một trăm năm qua Yến Trần Ca đã tìm đủ mọi cách vẫn không thể rời khỏi Kiếm Khư. Hắn ta đã cảm thấy tuyệt vọng, cảm xúc bi ai trong mắt hắn ta lan rộng ra khắp cơ thể.



“Không cần trả giá tất cả mọi thứ. Từ nay về sau chỉ cần ngươi không phản bội ta, ta giúp ngươi rời khỏi đây thì cũng không thành vấn đề”, vẻ tự tin hiện lên trên mặt Cố Duệ Văn, đối với hắn thì chỉ cần hắn muốn, việc mở đường cho Yến Trần Ca rời khỏi Kiếm Khư cũng không có gì khó.



Gì cơ?



Yến Trần Ca lập tức ngước đôi mắt đầy khó tin của mình lên, hoàn toàn sững sờ…

Chương 37: Thề không bao giờ phản bội



“Chủ… Chủ thượng, ta có thể rời khỏi đây thật ư?”



Môi Yến Trần Ca khẽ run, niềm hi vọng trăm năm trong mắt hắn ta như một đốm lửa bắt đầu bùng cháy.



Cố Duệ Văn hờ hững đáp: “Đương nhiên, ta đâu cần phải lừa ngươi. Hơn nữa ta sẽ truyền cho ngươi đạo Quỷ tu, khi nào đạt cảnh giới Địa Huyền ngươi sẽ có được thực thể, chân chính trùng sinh và bắt đầu lại từ đầu”.



Rầm!



Đầu Yến Trần Ca giống như bị một tảng đá hàng tỷ cân rơi trúng, trông hắn ta vô cùng ngạc nhiên và khiếp sợ.



Ban đầu nghe tin mình có thể ra ngoài, Yến Trần Ca đã mừng như điên, vẻ mong đợi hiện rõ trên khuôn mặt. Bây giờ Cố Duệ Văn không chỉ nói có thể giúp hắn ta rời khỏi Kiếm Khư, mà còn có thể có được cơ thể mới và sống lại lần nữa.



Chuyện này… thật vô lý!



Yến Trần Ca đứng ngây ra tại chỗ, hắn ta nhìn người “chủ thượng” mặc áo trắng trước mặt, cảm thấy như mình đang đối mặt với bầu trời trên cao và mặt đất không thể rung chuyển.



Quan trọng là hơi thở vô thượng toát ra từ sâu trong linh hồn của Cố Duệ Văn hoàn toàn không phải cảnh giới Địa Huyền có thể so sánh, nó đã suýt nghiền ép oan hồn của Yến Trần Ca tan biến.



Vừa rồi chủ thượng tự xưng là “bản tôn”, hơn nữa khí chất kiêu ngạo vô song ấy đã khắc sâu vào linh hồn từ lâu, chẳng lẽ chủ thượng đã từng là một nhân vật vô thượng trên cảnh giới Địa Huyền?



Nghĩ tới đây, cơ thể hư ảo của Yến Trần Ca run rẩy, yết hầu bất giác chuyển động, trong lòng hắn ta như đang có mưa giông bão táp.



“Trần Ca xin thề sẽ đi theo chủ thượng cho đến chết, không bao giờ phản bội! Nếu ta thay lòng đổi dạ nhất định sẽ hồn phi phách tán, không được đầu thai”.



Yến Trần Ca lập tức quỳ một chân xuống đất, trịnh trọng tuyên bố.



“Đứng lên đi! Nếu không phải vì ngươi còn có chút bản lĩnh cỏn con, ta sẽ không rảnh thu phục ngươi đâu”, môi Cố Duệ Văn hơi tái, có lẽ là vừa rồi bị mất sức do sử dụng kiếm trận, nhưng điều này vẫn không thể che giấu sự hiên ngang trong mắt hắn.



Bất kể trước đây Cố Duệ Văn đã từng mạnh không đối thủ, xưng bá một phương như thế nào. Giờ đây hắn chỉ mới có tu vi cảnh giới Nhân Huyền, hắn biết chỉ dựa vào bản thân hiện giờ vẫn chưa đủ để tự bảo vệ mình.



Do đó Cố Duệ Văn mới có ý định thu phục Yến Trần Ca, vậy thì dù sau này có gặp sự cố bất ngờ, chỉ cần cao thủ cảnh giới Địa Huyền không ra tay, với sự bảo vệ của Yến Trần Ca, hắn đều có thể bình yên vô sự.



Với lại một khi Yến Trần Ca chân chính bắt đầu Quỷ tu, đột phá bình cảnh cảnh giới Địa Huyền, như vậy cũng có thể coi là một sự giúp đỡ lớn.



“Vâng”, trước đó Yến Trần Ca thoả hiệp và thần phục nhưng vẫn còn hơi oán giận và bất mãn, bây giờ hắn ta lại rất kích động và mừng rỡ, chỉ ước được gặp “chủ thượng” sớm hơn thì tốt biết bao.



Khi Yến Trần Ca vừa đứng dậy, Cố Duệ Văn chậm rãi bước tới gần rồi đặt ngón trỏ phải lên trán hắn ta.



Yến Trần Ca không biết chủ thượng đặt ngón trỏ lên trán mình để làm gì, nhưng hắn ta cũng không nhúc nhích.



“Đây là một loại công pháp Quỷ tu, Thiên Hề Quỷ Đạo”, Cố Duệ Văn tìm được công pháp Quỷ tu nhờ linh hồn thức hải của mình, sau đó sử dụng bí thuật dẫn khí truyền vào trong đầu Yến Trần Ca: “Đạo Quỷ tu khó hơn người bình thường gấp mười lần, có điều nếu đạt được thành tựu thì hoàn toàn có thể áp đảo những người trong cùng cảnh giới. Cơ hội ta đã cho ngươi rồi, về phần ngươi có thể đi tiếp được hay không là dựa vào vận may của ngươi”.



“Thiên Hề Quỷ Đạo…”, Cố Duệ Văn vừa dứt lời, Yến Trần Ca không khỏi sững sờ, trong đầu hắn ta lập tức xuất hiện từng dòng pháp triện, vẻ kinh ngạc lộ ra trong mắt hắn ta, trong lòng như dấy lên cơn sóng lớn cao hàng vạn mét: “Phương pháp của chủ thượng…”



Dẫn khí nhập hồn, truyền thụ đạo pháp, một trăm năm trước Yến Trần Ca chưa từng nghe nói về những cụm từ lạ như thế này. Có thể thấy phương pháp này của Cố Duệ Văn đã khiến hắn ta khiếp sợ đến mức nào.



“Tĩnh tâm, tập trung tinh thần để lĩnh ngộ”, dường như phát hiện cảm xúc của Yến Trần Ca dao động, Cố Duệ Văn vội nhắc nhở.



“Vâng, thưa chủ thượng”, Yến Trần Ca nhanh chóng trả lời, sau đó cố gắng kiềm chế cảm xúc dâng trào trong lòng, tập trung lĩnh ngộ phương pháp Quỷ tu trong đầu mình.



Thiên Hề Quỷ Đạo, đoạt tạo hoá, lừa thiên cơ, che thiên nhãn; nhập địa huyền, ngưng máu thịt, sinh cơ hiện…



Từng dòng pháp triện chạy qua trong đầu Yến Trần Ca, hắn ta nhắm mắt lại, bắt đầu lĩnh ngộ điều kì diệu của đại đạo Quỷ tu.



Thấy Yến Trần Ca rơi vào trầm mặc, Cố Duệ Văn thu ngón trỏ về, sau đó tìm một chỗ ngồi khoanh chân tĩnh toạ, bắt đầu khôi phục huyền khí bị mất trước đó.



“Con đường Quỷ tu, thiên đạo bất dung, cửu sinh cửu kiếp, mỗi kiếp một nạn”, mấy canh giờ sau, Cố Duệ Văn khôi phục hơn một nửa, hắn ngước mắt nhìn về phía Yến Trần Ca còn đang lĩnh ngộ Quỷ đạo cách đó không xa, không thể không lẩm bẩm: “Sau khi bước vào cảnh giới Địa Huyền, con đường Quỷ tu chân chính mới bắt đầu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK