“Mày giống hệt bố của mày, đều là lũ phế vật!”
“Bảo sao dọa cho Thúy Hoa sợ chạy mất dép!”
Mẹ của Triệu Tiền đang nằm trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt, bệnh tình của bà ấy vừa được chữa khỏi, sức khỏe vẫn chưa hồi phục hẳn.
Nghe thấy tiếng la hét của dân làng bên ngoài, bà ấy cố gắng xuống giường để cầu xin cho con trai mình.
“Keng!”
Khi mẹ của Triệu Tiền xuống giường, không cẩn thận va phải chậu rửa mặt.
Bà ấy chật vật bò ra khỏi phòng.
“Mẹ!”
Triệu Tiền vội vàng xông tới đỡ mẹ dậy.
Lúc này, mẹ của Triệu Tiền nắm chặt hai tay, cầu xin mọi người thương xót.
Tuy nhiên, những người đến đòi nợ không nghe.
Kẻ nào kẻ nấy cũng vô cùng hung dữ, đòi xông đến dỡ bỏ ngôi nhà.
Lúc này, trên sườn núi trước nhà của Triệu Tiền.
Triệu Tam Quảng và hai thanh niên đang đứng đó cười nhạo.
Những người đòi nợ này đều do hắn xúi giục.
Mục tiêu của hắn rất đơn giản, đó là ép cả nhà Triệu Tiền đến bước đường cùng.
Tốt nhất là cả nhà họ hôm nay cùng nhau uống thuốc trừ sâu tự tử hết đi.
Bỗng một thanh niên chỉ tay vào cổng làng nói: “Này, có xe chạy tới!”
Triệu Tam Quảng quay đầu nhìn sang, hắn thấy một chiếc BMW 7-series nhập khẩu đang nhanh chóng đi vào làng.
Đi theo sau hai chiếc BMW này là hơn chục chiếc xe nhập khẩu khác.
Cậu thanh niên này huých tay vào người Triệu Tam Quảng, cười nói: “Anh, những chiếc xe sang trọng này đều là do anh gọi đến đúng không? Ngày mai định dùng những chiếc xe này để đi đón dâu à?”
“Nói thừa, trong làng của chúng ta ngoại trừ anh trai tôi ra thì làm gì có ai có đời sống xa xỉ như vậy chứ, có thể gọi được nhiều xe sang trọng đến như vậy được!”
Triệu Tam Quảng mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn ngẩng đầu lên.
Bởi vì những chiếc xe này đang hướng về phía bọn họ.
“Kít!”
Tiếng phanh kít lại!
Hàng chục chiếc xe ô tô nhập khẩu đậu trên bãi đất trống bên ngoài nhà Triệu Tiền.
Triệu Tam Quảng vênh váo đi về phía chiếc sedan BMV 7-series ở đầu dãy.
Để kết hôn với Thúy Hoa, Triệu Tam Quảng thật sự đã nhờ bạn của mình chuẩn bị một đội xe.
Chỉ là, hắn không ngờ đội xe này lại xa hoa như vậy.
“Mọi người đến xem đi! Anh Tam Quảng đã gọi mười mấy chiếc xe sang trọng từ thành phố lớn đến để đón dâu này!”
Kèm theo đó là tiếng hét của một nam thanh niên
Vỗn dĩ bọn họ còn đang bao vây nhà Triệu Tiền, lúc này mới bất ngờ quay đầu lại, xúm lại vây quanh những chiếc xe sang trọng.
“Oa! Đây là một chiếc xe sang nhập khẩu này!”
“Chiếc xe đẹp quá đi! Sơn bóng láng mịn, sờ còn sướng hơn cả cơ thể phụ nữ nữa”.
“Nếu tôi có thể ngồi trên đó và đi một vòng quanh làng thì cuộc đời tôi sống như vậy là cũng đáng lắm rồi!”
Triệu Tam Quảng ngẩng cao đầu và nói lớn với những người xung quanh: “Các vị hương thân phụ lão thân mến, ngày mai tôi sẽ đến làng bên cạnh để đón dâu, mọi người đi cùng với tôi nhé!”
“Đồng ý!”
“Tam Quảng ngầu quá!”
“Ái chà, không biết cô gái nào có phúc trở thành vợ của Tam Quảng, cô gái này nhất định sẽ hạnh phúc cả đời đây”.
Triệu Tam Quảng nở nụ cười rạng rỡ, dương dương tự đắc vươn tay gõ cửa sổ chiếc BMW 7-series.
Cửa xe mở ra.
Một người xuống xe.
Người này khiến tất cả mọi người đang có mặt ở đây cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Triệu Tứ!
Lúc này, Triệu Tứ mặc một bộ vest chỉnh tề, không thèm liếc Triệu Tam Quảng một cái, cung kính đi tới khoang phía sau mở cửa xe.
Lý Phong bước xuống xe.
Anh chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn những người xung quanh.
Những người dân làng vốn đang vô cùng phấn khích đột nhiên há hốc mồm miệng.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi như bị thú dữ nhìn chằm chằm.
Bất giác cúi gằm đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào Lý Phong.
“Triệu Tứ, chuyện này là sao vậy? Sao cậu lại xuất hiện trong đội xe của tôi?”
Triệu Tam Quảng vươn tay kéo áo Triệu Tứ.
Triệu Tứ quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Triệu Tam Quảng: “Anh là cái thá gì?”
“Hai cha con anh có thể dựa vào số tiền dành dụm được qua việc lừa đảo mấy năm nay để mua được chiếc xe sang trọng trị giá hai triệu này sao?”
Hai, hai triệu?
Mọi người trong làng đều bị sốc!
Triệu Tam Quảng run rẩy chỉ tay vào Triệu Tứ nói: “Lẽ nào chiếc xe này là của cậu sao?”
“Không phải của tôi”.
Khi nghe thấy Triệu Tứ nói rằng chiếc xe này không phải của anh ta.
Triệu Tứ mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Triệu Tứ lại nói: “Chiếc xe này là của em trai tôi, Triệu Tiền”.
“Bùm!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong làng đều bùng nổ!
Chiếc xe trị giá hơn hai triệu!
Đây là lần đầu tiên trong đời họ được nhìn thấy!
Quan trọng hơn, đây lại là chiếc xe của tên cặn bã Triệu Tiền!
Lúc này, hàng chục chiếc xe hạng sang nhập khẩu đằng sau đồng loạt mở cửa.
Một nhóm các thành viên ăn mặc chỉnh tề nhanh chóng đi xuống.
Hành động chỉnh tề, thống nhất!
Sự xuất hiện của nhóm người này khiến dân làng xung quanh vô cùng sợ hãi, tản ra trốn đi khắp nơi.
Nhóm người này do Lý Phong dẫn đầu, đi đến trước sân nhà của Triệu Tiền.
Lúc này, Triệu Tiền đứng ở phía đối diện nước mắt đầm đìa.
Khi nhìn thấy Lý Phong nước mắt nước mũi vẫn tùm lum.
“Bụp” một tiếng.
Triệu Tiền quỳ gối trước mặt Lý Phong.
“Đại ca! Tôi không xứng với chiếc xe này!”
Lý Phong lạnh lùng nói: “Xứng hay không là do tôi quyết”.
Bố của Triệu Tiền sau khi nghe thấy tiếng động, ông ấy run rẩy bước ra ngoài.
Bố của Triệu Tiền lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật lớn như Lý Phong.
Đột nhiên, ông ấy quỳ xuống.
Lý Phong không phản ứng gì.
Còn Vương Tiểu Thất và Triệu Tứ phía sau hóa thành hai cái bóng nhanh chóng lao tới, đỡ lấy bố mẹ của Triệu Tiền.
Lý Phong nhìn mẹ của Triệu Tiền, nói: “Bác đã sinh được một đứa con trai tốt”.
“Mặc dù cậu ấy không được tài giỏi như những người khác, nhưng cậu ấy luôn luôn làm việc rất chăm chỉ”.
“Thời gian trước đây, cậu ấy đã giúp đỡ mẹ cháu rất nhiều”.
“Chiếc xe này là quà cưới cháu tặng cho cậu ấy”.
“Cưới?”, Triệu Tiền ngây người ra.
“Tôi, tôi không nói là sẽ lấy vợ mà”.
Triệu Tứ bước tới, đá chân vào người Triệu Tiền, nói: “Em là cái đồ khốn nạn”.
“Năm đó em rời làng đi đến Đông Hải có phải đã hôn Thúy Hoa rồi không?”
“Năm đó, em còn vỗ ngực nói nhất định khi nào quay trở về sẽ lấy cô ấy làm vợ, cô ấy vẫn luôn đợi em đấy!”
“Hả!?”
Triệu Tiền đột nhiên không biết nói gì.
Hưng phấn.
Kích động.
Vừa rồi ở trên đường, khi Triệu Tam Quang nói chuẩn bị kết hôn với Thúy Hoa, trái tim của Triệu Tiền gần như tan nát.
Mà bây giờ tin tức đột ngột này khiến anh ta phấn khích đến mức toàn thân run rẩy.
“Nói bừa!”
“Thúy Hoa là vợ của tôi!”
“Ngày mai chúng tôi sẽ kết hôn!”
Cách đó không xa, Triệu Tam Quảng gầm lên một tiếng!
Hắn dắt theo vài thanh niên trẻ tuổi vội vàng chạy tới.
Người nào cũng trong tâm thế chuẩn bị chiến đấu, khuôn mặt dữ tợn.
Khóe miệng Vương Tiểu Thất nhếch lên, lập lức cùng các thành viên đi lên.
Khi Vương Tiểu Thất đang định đánh cho đám thanh niên này một trận nhừ tử.
Lý Phong đột nhiên nói một câu: “Cậu quên tôi nói gì với cậu rồi sao?”
Vương Tiểu Thất đang định ra tay vội vàng rụt cổ lại.
Nhóm người bọn họ không sợ trời, không sợ đất.
Chỉ duy nhất mệnh lệnh của Lý Phong là không dám chống lại.
Vương Tiểu Thất lập tức quay đầu lại cười với Lý Phong: “Đại ca nói, chúng ta phải lấy đức để thu phục lòng người”.
“Đúng, đúng đúng, chúng ta phải lấy đức để thu phục lòng người ha ha”.
“Bảo sao dọa cho Thúy Hoa sợ chạy mất dép!”
Mẹ của Triệu Tiền đang nằm trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt, bệnh tình của bà ấy vừa được chữa khỏi, sức khỏe vẫn chưa hồi phục hẳn.
Nghe thấy tiếng la hét của dân làng bên ngoài, bà ấy cố gắng xuống giường để cầu xin cho con trai mình.
“Keng!”
Khi mẹ của Triệu Tiền xuống giường, không cẩn thận va phải chậu rửa mặt.
Bà ấy chật vật bò ra khỏi phòng.
“Mẹ!”
Triệu Tiền vội vàng xông tới đỡ mẹ dậy.
Lúc này, mẹ của Triệu Tiền nắm chặt hai tay, cầu xin mọi người thương xót.
Tuy nhiên, những người đến đòi nợ không nghe.
Kẻ nào kẻ nấy cũng vô cùng hung dữ, đòi xông đến dỡ bỏ ngôi nhà.
Lúc này, trên sườn núi trước nhà của Triệu Tiền.
Triệu Tam Quảng và hai thanh niên đang đứng đó cười nhạo.
Những người đòi nợ này đều do hắn xúi giục.
Mục tiêu của hắn rất đơn giản, đó là ép cả nhà Triệu Tiền đến bước đường cùng.
Tốt nhất là cả nhà họ hôm nay cùng nhau uống thuốc trừ sâu tự tử hết đi.
Bỗng một thanh niên chỉ tay vào cổng làng nói: “Này, có xe chạy tới!”
Triệu Tam Quảng quay đầu nhìn sang, hắn thấy một chiếc BMW 7-series nhập khẩu đang nhanh chóng đi vào làng.
Đi theo sau hai chiếc BMW này là hơn chục chiếc xe nhập khẩu khác.
Cậu thanh niên này huých tay vào người Triệu Tam Quảng, cười nói: “Anh, những chiếc xe sang trọng này đều là do anh gọi đến đúng không? Ngày mai định dùng những chiếc xe này để đi đón dâu à?”
“Nói thừa, trong làng của chúng ta ngoại trừ anh trai tôi ra thì làm gì có ai có đời sống xa xỉ như vậy chứ, có thể gọi được nhiều xe sang trọng đến như vậy được!”
Triệu Tam Quảng mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn ngẩng đầu lên.
Bởi vì những chiếc xe này đang hướng về phía bọn họ.
“Kít!”
Tiếng phanh kít lại!
Hàng chục chiếc xe ô tô nhập khẩu đậu trên bãi đất trống bên ngoài nhà Triệu Tiền.
Triệu Tam Quảng vênh váo đi về phía chiếc sedan BMV 7-series ở đầu dãy.
Để kết hôn với Thúy Hoa, Triệu Tam Quảng thật sự đã nhờ bạn của mình chuẩn bị một đội xe.
Chỉ là, hắn không ngờ đội xe này lại xa hoa như vậy.
“Mọi người đến xem đi! Anh Tam Quảng đã gọi mười mấy chiếc xe sang trọng từ thành phố lớn đến để đón dâu này!”
Kèm theo đó là tiếng hét của một nam thanh niên
Vỗn dĩ bọn họ còn đang bao vây nhà Triệu Tiền, lúc này mới bất ngờ quay đầu lại, xúm lại vây quanh những chiếc xe sang trọng.
“Oa! Đây là một chiếc xe sang nhập khẩu này!”
“Chiếc xe đẹp quá đi! Sơn bóng láng mịn, sờ còn sướng hơn cả cơ thể phụ nữ nữa”.
“Nếu tôi có thể ngồi trên đó và đi một vòng quanh làng thì cuộc đời tôi sống như vậy là cũng đáng lắm rồi!”
Triệu Tam Quảng ngẩng cao đầu và nói lớn với những người xung quanh: “Các vị hương thân phụ lão thân mến, ngày mai tôi sẽ đến làng bên cạnh để đón dâu, mọi người đi cùng với tôi nhé!”
“Đồng ý!”
“Tam Quảng ngầu quá!”
“Ái chà, không biết cô gái nào có phúc trở thành vợ của Tam Quảng, cô gái này nhất định sẽ hạnh phúc cả đời đây”.
Triệu Tam Quảng nở nụ cười rạng rỡ, dương dương tự đắc vươn tay gõ cửa sổ chiếc BMW 7-series.
Cửa xe mở ra.
Một người xuống xe.
Người này khiến tất cả mọi người đang có mặt ở đây cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Triệu Tứ!
Lúc này, Triệu Tứ mặc một bộ vest chỉnh tề, không thèm liếc Triệu Tam Quảng một cái, cung kính đi tới khoang phía sau mở cửa xe.
Lý Phong bước xuống xe.
Anh chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn những người xung quanh.
Những người dân làng vốn đang vô cùng phấn khích đột nhiên há hốc mồm miệng.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi như bị thú dữ nhìn chằm chằm.
Bất giác cúi gằm đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào Lý Phong.
“Triệu Tứ, chuyện này là sao vậy? Sao cậu lại xuất hiện trong đội xe của tôi?”
Triệu Tam Quảng vươn tay kéo áo Triệu Tứ.
Triệu Tứ quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Triệu Tam Quảng: “Anh là cái thá gì?”
“Hai cha con anh có thể dựa vào số tiền dành dụm được qua việc lừa đảo mấy năm nay để mua được chiếc xe sang trọng trị giá hai triệu này sao?”
Hai, hai triệu?
Mọi người trong làng đều bị sốc!
Triệu Tam Quảng run rẩy chỉ tay vào Triệu Tứ nói: “Lẽ nào chiếc xe này là của cậu sao?”
“Không phải của tôi”.
Khi nghe thấy Triệu Tứ nói rằng chiếc xe này không phải của anh ta.
Triệu Tứ mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Triệu Tứ lại nói: “Chiếc xe này là của em trai tôi, Triệu Tiền”.
“Bùm!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong làng đều bùng nổ!
Chiếc xe trị giá hơn hai triệu!
Đây là lần đầu tiên trong đời họ được nhìn thấy!
Quan trọng hơn, đây lại là chiếc xe của tên cặn bã Triệu Tiền!
Lúc này, hàng chục chiếc xe hạng sang nhập khẩu đằng sau đồng loạt mở cửa.
Một nhóm các thành viên ăn mặc chỉnh tề nhanh chóng đi xuống.
Hành động chỉnh tề, thống nhất!
Sự xuất hiện của nhóm người này khiến dân làng xung quanh vô cùng sợ hãi, tản ra trốn đi khắp nơi.
Nhóm người này do Lý Phong dẫn đầu, đi đến trước sân nhà của Triệu Tiền.
Lúc này, Triệu Tiền đứng ở phía đối diện nước mắt đầm đìa.
Khi nhìn thấy Lý Phong nước mắt nước mũi vẫn tùm lum.
“Bụp” một tiếng.
Triệu Tiền quỳ gối trước mặt Lý Phong.
“Đại ca! Tôi không xứng với chiếc xe này!”
Lý Phong lạnh lùng nói: “Xứng hay không là do tôi quyết”.
Bố của Triệu Tiền sau khi nghe thấy tiếng động, ông ấy run rẩy bước ra ngoài.
Bố của Triệu Tiền lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật lớn như Lý Phong.
Đột nhiên, ông ấy quỳ xuống.
Lý Phong không phản ứng gì.
Còn Vương Tiểu Thất và Triệu Tứ phía sau hóa thành hai cái bóng nhanh chóng lao tới, đỡ lấy bố mẹ của Triệu Tiền.
Lý Phong nhìn mẹ của Triệu Tiền, nói: “Bác đã sinh được một đứa con trai tốt”.
“Mặc dù cậu ấy không được tài giỏi như những người khác, nhưng cậu ấy luôn luôn làm việc rất chăm chỉ”.
“Thời gian trước đây, cậu ấy đã giúp đỡ mẹ cháu rất nhiều”.
“Chiếc xe này là quà cưới cháu tặng cho cậu ấy”.
“Cưới?”, Triệu Tiền ngây người ra.
“Tôi, tôi không nói là sẽ lấy vợ mà”.
Triệu Tứ bước tới, đá chân vào người Triệu Tiền, nói: “Em là cái đồ khốn nạn”.
“Năm đó em rời làng đi đến Đông Hải có phải đã hôn Thúy Hoa rồi không?”
“Năm đó, em còn vỗ ngực nói nhất định khi nào quay trở về sẽ lấy cô ấy làm vợ, cô ấy vẫn luôn đợi em đấy!”
“Hả!?”
Triệu Tiền đột nhiên không biết nói gì.
Hưng phấn.
Kích động.
Vừa rồi ở trên đường, khi Triệu Tam Quang nói chuẩn bị kết hôn với Thúy Hoa, trái tim của Triệu Tiền gần như tan nát.
Mà bây giờ tin tức đột ngột này khiến anh ta phấn khích đến mức toàn thân run rẩy.
“Nói bừa!”
“Thúy Hoa là vợ của tôi!”
“Ngày mai chúng tôi sẽ kết hôn!”
Cách đó không xa, Triệu Tam Quảng gầm lên một tiếng!
Hắn dắt theo vài thanh niên trẻ tuổi vội vàng chạy tới.
Người nào cũng trong tâm thế chuẩn bị chiến đấu, khuôn mặt dữ tợn.
Khóe miệng Vương Tiểu Thất nhếch lên, lập lức cùng các thành viên đi lên.
Khi Vương Tiểu Thất đang định đánh cho đám thanh niên này một trận nhừ tử.
Lý Phong đột nhiên nói một câu: “Cậu quên tôi nói gì với cậu rồi sao?”
Vương Tiểu Thất đang định ra tay vội vàng rụt cổ lại.
Nhóm người bọn họ không sợ trời, không sợ đất.
Chỉ duy nhất mệnh lệnh của Lý Phong là không dám chống lại.
Vương Tiểu Thất lập tức quay đầu lại cười với Lý Phong: “Đại ca nói, chúng ta phải lấy đức để thu phục lòng người”.
“Đúng, đúng đúng, chúng ta phải lấy đức để thu phục lòng người ha ha”.