Chương 3: Thân Phận
“ Lão Miêu, lần này là mấy người ra tay trước, đừng trách Bọ Cạp ta nhẫn tâm ra tay độc ác”
“F*ck, ngươi không nói đạo lí, lại chơi 1 vố sau lưng ta, là không muốn tiếp tục sống nữa sao! Lão Hổ ta đây cũng không phải là loại dễ bắt nạt!”
“Hừ ! Đạo lí……” Bọ Cạp vẫy tay, những tay sai đằng sau hắn tiến lên.
“Các anh em, lấy vũ khí ra !” Hổ lạnh lùng nói 1 tiếng, tất cả anh em liền cầm lấy vũ khí tham gia.
Trên công trường bỏ hoang xảy ra cuộc chiến ác liệt. Ở đây hiếm khi xảy ra các cuộc chiến tranh băng đảng như vậy, dù gì an ninh ở thành phố phía Bắc này cũng luôn được thắt chặt, nhưng những bang phái này đều là những bang phái có chỗ đứng vững chắc , muốn trừ khử tận gốc chúng là chuyện rất khó.
Lâm Thanh vừa đến đã thấy cảnh hỗn loạn không thể chịu được.
“Bee… A Mặc, bây giờ chúng ta đi đâu đây?” Linh sư có chút mơ hồ hỏi Lâm Thanh đang ngồi trên lưng. Nó hiện giờ thật sự không có chút dáng vẻ nào của sư tử hộ mệnh dưới địa phủ, ngược lại giống chú cừu được nuôi dưỡng trong nhà hơn. Mỗi lần sư tử hộ mệnh rời khỏi vị trí của nó, đều biến thành một dạng khác với cơ thể ban đầu. Vì vậy, Lâm Thanh lại chọn biến thành… một con cừu.
“Chúng ta không đi đâu cả, ở đây xem kịch hay đi.” Lâm Thanh bĩnh tĩnh nhìn về phía trước, đây là cơ hội bày ra ngay trước mắt mà. Anh cũng không quên hiện giờ anh vẫn là người không có thân phận.
Những tên tiểu tử kia đều đang điên cuồng đánh nhau không phát hiện bên ngoài xuất hiện một quần chúng đang ăn dưa, cuộc chiến của đang căn thẳng thì xuất hiện một tên ở đâu ra ngồi trên lưng Cừu hóng chuyên. Vào lúc quyết định thắng thua bọn họ đột nhiên kêu dừng lại. Hai băng đảng và Lâm Thanh hình thành cục diện đối đầu 3 thế lực. Hổ và Bọ Cạp bước lên trước nhìn nhau.
“ Tên nhóc, ngươi là người của ai vậy?” Bọ Cạp thấy vậy liền hỏi trước.
“Ta không phải là người của ai cả. Nhưng sau này các ngươi sẽ biết các ngươi là người của ai !” Lời vừa dứt, Lâm Thanh vỗ tay một cái lần lượt xuất hiện từng tia sáng màu đỏ máu bắn về phía mọi người, ngay lập tức giữa hàng lông mày của cả hai bang phái xuất hiện . Tất cả mọi người đều không rõ đang xảy ra chuyện gì.
“Tên tiểu tử nhà ngươi đang diễn ảo thuật sao!”
“Ảo thuật? Vậy thì để các ngươi tận hưởng xem sao.” Lâm Thanh búng tay, mọi người đều đồng loạt ôm đầu, Bọ Cạp và Hổ nhẫn nại chịu đựng, gân xanh nổi đầy trên mặt, cực kì gớm ghiếc.
“Ngươi muốn làm gì?” Hổ cắn chặt răng, chăm chú nhìn Lâm Thanh.
“Trên mặt mỗi người các ngươi đều lưu lại dấu tích của ta, mà những dấu tích này chẳng qua chỉ là một câu thần chú để giam cầm các ngươi. Khi các ngươi không nghe lời, nó sẽ phát tác, đương nhiên kết cục chỉ có… chết.” Lâm Thanh vui vẻ giải thích .
Sắc mặt Bò Cạp thâm trầm, lộ ra vẻ thành khẩn lập tức gọi “ Ông chủ!” Hổ giật khoé miệng, cũng gọi theo.
“Báo cáo tình hình bang phái cho ta nghe” Lâm Thanh giữ nguyên nụ cười, vẻ mặt bí hiểm khó đoán nói.
“Hiện giờ thành phố phía Bắc đang bị ‘Hồng Lâu’ và ‘tập đoàn Y’ chi phối, đây là hai băng đảng xã hội đen lớn nhất ở đây, một bên ngoài mặt là quán ăn nổi tiếng, một bên ngoài mặt là công ty công nghệ điện tử nổi tiếng. Thực chất đằng sau là bí mật tổ chức băng đảng xã hội đen. Mà băng đảng nhỏ như ta và lão Hổ có tới mười mấy tổ chức. Trong đó phần lớn đều dựa vào hai băng đảng lớn kia để sống sót, những băng đảng nhỏ lẻ giống chúng tôi, để tồn tại cũng rất gian nan đó”. Bọ Cạp mang đầu đuôi câu chuyện báo cáo rõ ràng, trong lòng cảm thấy nghi ngờ tại sao ‘ông chủ’ này chuyện gì cũng không biết mà lại dám ra mặt.
“Ừ…” Lâm Thanh từ lưng Cừu bước đến trước mặt Bọ Cạp nói:
“Ông chủ ngươi hiện giờ đang cần một thân phận, chuyện này giao cho ngươi làm.”
“Vâng.” Bọ Cạp sợ hãi trong lòng, hắn ta chắc không phải… người ở nơi đó đâu nhỉ, mà cũng có thể có khả năng như vậy.