Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Bây giờ tâm trạng của những người bảo vệ đã ổn định trở lại, họ đều bình tĩnh chờ đợi kết quả cuối cùng. Bất kể ai là “con trai của địa ngục”, thì bọn họ đều sẽ tuân theo quy tắc và tận tâm cống hiến hết sức mình.  

             Tất cả những đứa trẻ mới sinh ở đây vẻn vẹn chỉ có 8 đứa. Nếu như năm nay không xuất hiện “con trai của địa ngục”, vậy thì sau một trăm năm nữa người bảo vệ sẽ không còn tồn tại.   

             Trên một vùng đất đỏ hoang vu, 8 đứa trẻ mới sinh còn đang nằm trong khăn quấn được xếp thành hàng, chờ đợi sự lựa chọn của số phận. Phía sau lưng chúng là những bảo vật kỳ lạ của trời đất. Phía trên mỗi bảo vật của trời đất đều được bao quanh bởi những luồng linh khí, đây cũng là những luồng linh khí cuối cùng còn sót lại sau khi trời đất tự động thanh trừng.   

             Dưới sự chứng kiến của tất cả những người bảo vệ, linh khí trên mỗi bảo vật của trời đất bắt đầu phân thành những sợi dài mảnh như tóc, rồi từ từ hợp lại thành một cỗ linh khí lớn bằng cuộn len. Mặt trăng máu trên bầu trời bắt đầu phát sáng, ánh sáng màu máu chiếu về phía một đứa trẻ ở vùng đất đỏ, cỗ linh khí cũng bay đến, và nhập vào ấn đường của đứa trẻ đó.  

             “Là Thanh Nhi.” Trên mặt Thạch Lão đầy vẻ phức tạp.   

             “Con trai của địa ngục! Con trai của địa ngục...” Tất cả người bảo vệ cùng hò reo, bọn họ đã hoàn toàn buông bỏ hòn đá diệt tộc trong lòng.  

             Ngay khi tất cả người bảo vệ đắm chìm trong nội tâm vui sướng, thì một viên ngọc tỏa ra ánh sáng màu huỳnh quang lặng lẽ chui vào trong ngực đứa trẻ, dần dần hóa thành một trái tim không thể phân biệt được với trái tim của con người, đập thình thịch.  

             18 năm sau.  

             “Ma, mày nói xem con người là một sinh vật như thế nào?” Lâm Thanh đứng bên cạnh cánh cửa địa ngục, bộ dạng như một học giả đang suy nghĩ về cuộc đời.  

             “Nhân chi sơ, tính bản thiện.” Một giọng nói thì thầm của một thanh niên trả lời anh. “Trông có vẻ như khờ dại, nhưng lại chứa đựng tiềm lực vô hạn.”  

             Từ khi Lâm Thanh hiểu chuyện đến nay, những cuộc đối thoại như vậy chưa từng được ngừng hỏi, mà người trả lời anh ngoài cánh cửa địa ngục và sư tử đá hộ mệnh ra còn có người nuôi dưỡng anh, là Thạch Lão và ba Nham. Anh là đứa trẻ mồ côi duy nhất trong số 8 đứa trẻ mới sinh trong thế kỷ này. Ba mẹ của những đứa trẻ khác đều còn đó, còn anh, từ khi vừa được sinh ra đã không còn ba mẹ.  

             Trong tộc người bảo vệ, mọi đứa trẻ có thể được sinh ra bằng hai cách. Một là sinh như bình thường, ba mẹ vẫn còn sống. Cách còn lại là kế thừa huyết thống, ba mẹ đều đã chết. Cách sau chính là lấy mạng đổi mạng.   

             Lâm Thanh biết, anh là con trai của địa ngục, anh có sinh mệnh dài hơn những người bảo vệ khác, thậm chí có cả năng lực siêu nhiên. Nhưng anh rất buồn chán, anh đã đi hết mọi nơi ở địa ngục rồi, tất các cả các nhiệm vụ học tập anh cũng đều đã hoàn thành, anh muốn khám phá một thế giới rộng lớn hơn. Nghe nói nhân gian rất náo nhiệt, mà anh cũng là người không chịu nổi cô đơn.   

             “Ma, tao phải đi xuống nhân gian.” Lúc Lâm Thanh nói ra lời này, giống như đang nói thời tiết hôm nay rất đẹp vậy, thế nhưng cánh cửa địa ngục lại không thể ngừng chấn động khi nghe thấy lời này. Địa ngục tách biệt với thế giới đã rất nhiều năm, cho dù bọn họ có thể nhìn thấy sự phát triển và thay đổi của thế giới thông qua cột đá, thậm chí còn học được trí tuệ của tất cả sự tiến bộ của con người. Nhưng bọn họ vẫn không thể xuất thế, bởi vì địa ngục là nơi cuối cùng có linh khí, một khi linh khí không còn nữa, thì cả thế giới sẽ lại một lần nữa bị xóa bỏ.  

             “Con trai của địa ngục, ta không thể ngăn cản bất cứ quyết định nào của ngươi, nhưng ngươi đã thật sự nghĩ kỹ chưa? Ngươi có chắc là sẽ vứt bỏ tất cả người bảo vệ và đi đến nhân gian xa lạ.” Ma là cánh cửa địa ngục, pháp quy quy định cánh cửa địa ngục bắt buộc phải nghe mệnh lệnh từ con trai của địa ngục. Không chỉ cánh cửa địa ngục, mà tất cả các sinh mệnh trong địa ngục đều phải nghe theo con trai của địa ngục.   

             “Xin lỗi, tao sẽ trở lại.” Lâm Thanh đem theo một con sư tử đá hộ mệnh và đi ra khỏi cánh cửa địa ngục.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK