Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: Bí mật của ẩn sĩ
 
             “Nhớ cho kĩ, tôi là Lâm Thanh.” Lâm Thanh thoải mái nhìn nửa khuôn mặt toàn màu máu của Tư Đức Mục, thờ ơ nhìn sự oán hận hiện lên trong mắt anh ta, Tư Đức Mục đối với anh mà nói cũng chỉ là loài giun dế mà thôi.  

             Khuôn mặt Tư Đức Mục tái nhợt, mất nhiều máu khiến cho anh ta cảm thấy choáng váng đầu óc, nhưng anh ta vẫn luôn nhớ bản thân không được phép ngã xuống, toàn bộ đều dựa vào ý chí mạnh mẽ của bản thân mà chống đỡ lại.  

             “Lâm tiên sinh, tôi sẵn sàng trở thành tay sai của ngài. Mong ngài thu nhận lại bang Tư gia.” Đôi mắt Tư Đức Mục đầy những tơ máu màu đỏ, trong ánh mắt không hề có một chút bất kính nào đối với Lâm Thanh.  

             Tên Bọ Cạp đứng bên cạnh cuối khó khăn nhịn xuống không ra tay, anh ta đã khiến Lâm Thanh cảm thấy không hài lòng rồi, không khó để nhận ra cánh tay bị chặt đứt và cái mạng được giữ của Tư Đức Mục chính là lời cảnh cáo anh ta.  

             “Sau này cậu sẽ cùng Mộc Yết, Tiểu Hổ trở thành người của bang phái tôi. Chỉ cần nhớ rõ một điểm, tôi là ông chủ của các người, còn cậu vẫn là đại ca của anh em cậu.” Lâm Thanh đang ngồi trên Tiểu Dương đột nhiên quay lại, chào hỏi với Nhan Thượng rồi một mình rời khỏi. Tư Đức Mục sững sờ một chút liền gục đầu xuống, trong bóng tối không nhìn rõ biểu hiện trên mặt ông ta như thế nào, là vui hay bi thương.  

             Kết thúc trận đấu, Nhan Thượng đưa Nhan Nhàn quay trở về nhà.  

             “Anh, tại sao anh không ra tay ngăn lại chứ?” trong lòng Nhan Nhàn có chút nặng nề.  

             “Nhàn Nhàn, em biết rõ các quy tắc của ẩn sĩ mà, đừng hỏi nhiều.” Nhan Thượng ngồi trên ghế lái, không hề quay đầu nhìn Nhan Nhàn đang ngồi bên ghế phụ mà trả lời.  

             Trong xe tràn ngập không khí im lặng, trong lòng của Nhan Nhàn vẫn có rất nhiều vướng mắc. Chỉ là cô không thể tự mình tháo bỏ những nút thắt đó, trong đầu vẫn đang lởn vởn những hình ảnh máu me đó.  

             Không nghe thấy em gái trả lời, Nhan Thượng biết cô vẫn cần chút thời gian, những điều này chỉ có thể dựa vào chính bản thân cô để vượt qua. Nhưng cuối cùng cũng đã đến lúc nên cho cô biết về những bí mật của các ẩn sĩ rồi, về đến nhà nên xin ý kiến của cha. Nghĩ đến cha, sắc mặt của Nhan Thượng liền nghiêm túc lại.  

             Nhan Nhàn giống như vừa nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên chất vấn, “Anh, Lâm Thanh xây dựng một băng đảng có thể sẽ trở thành một Lý gia thứ hai, sao anh có thể làm bạn với anh ta chứ !”  

             Nhan Thượng trầm mặc một lúc, lời nói có chút thận trọng. “Nhàn Nhàn, về đến nhà em sẽ biết hết thôi, cha sẽ nói với em tất cả những điều mà em thắc mắc.”   

             “Anh nói là ông nát rượu đó? Dừng lại đã, em mới không tin !” Trên miệng nói không tin nhưng trong lòng Nhan Nhàn vẫn có một chút dao động, đúng là nhóc con cứng miệng. Trong lòng Nhan Nhàn, đối với cách nhìn về cha cô có chút phức tạp, có kính trọng cũng có một chút oán hận. Dù gì cái chết của mẹ cô cũng có liên quan đến cha cô. Cũng từ lúc mẹ cô qua đời, cha cô liền biến thành tên nát rượu trong mắt cô.  

             Xe trực tiếp đi qua thành phố, đến một vùng ngoại ô. Ẩn sĩ trên nhân gian đều có nghề nghiệp của mình, mà cha của Nhan Nhàn là một nhà hoạ sĩ nổi tiếng, là giáo sư của một trường đại học, nhưng hiện tại ông cũng đã bán nghỉ hưu, đang ở một vùng ngoại ô nghỉ dưỡng.  

             *Bán nghỉ hưu: chỉ giải quyết các công việc tại nhà, chưa nghỉ hưu chính thức.  

             Đến trước cửa một biệt thự nhỏ không có gì đặc biệt hơn biệt thự nguy nga tráng lệ bên cạnh, Nhan Thượng đưa Nhan Nhàn đang không tình nguyện vào trong.  

             “Cha, chúng con về rồi.” Nhan Thượng nhìn người đàn ông trung niên 45 tuổi đang nằm trên chiếc ghế mây ngoài vườn, đang bày ra vẻ mặt thong dong thoải mái nói.  

             “Về rồi à… Nhàn Nhàn cũng về sao?” Nhan Kỳ Nghị bỗng nhiên mở to mắt, trong ánh mắt tràn ngập hy vọng. Từ lúc mẹ Nhan Nhàn qua đời đến nay, đứa con gái nhỏ này liền không hề gần gũi với ông nữa, ông cũng biết ông có lỗi với Tiểu Nhan Nhàn, khiến cô mới 4 5 tuổi đã không còn mẹ nữa. Những năm này, Nhan Nhàn vẫn luôn do anh cô chăm sóc, cô đều trốn tránh người cha như ông đây.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK