Chương 296
Sau gần ba tháng mới lại đi đến biệt thự
của Cận Tri Thận lần nữa, mọi cảm giác
tràn vào trong lòng.
Giang Tiêu Tiêu đứng trong phòng khách,
nhìn khắp xung quanh, hết thảy vẫn không
thay đổi, nhưng giống như lại có gì đó
khác trước.
Một cảm giác không nói thành lời.
“Cô chủ” Quản gia đi đến.
Nghe được cách gọi “cô chủ” này, lông mi
của Giang Tiêu Tiêu khẽ lay động, cô xoay
đầu sang nhìn quản gia: “Sao thế?”
Cô không yêu cân quản gia đổi cách xưng
hô mà chấp nhận một cách tự nhiên.
“Cậu chủ dặn dò, bảo cô phải nghỉ ngơi
cho khỏe, có chuyện gì cứ bảo thẳng
chúng tôi đi làm là được”
“Tôi biết rồi”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười, gật đầu.
Thật ra, về cơ bản cơ thể của cô đã khôi
phục rồi, chẳng qua Cận Tri Thận đau lòng
cho cô, luôn sợ cô không khôi phục tốt.
Cô cảm thấy nếu mình cứ tiếp tục nghỉ
ngơi như thế này nữa thì sẽ biến thành heo
mất!
Buổi chiều, chưa đến lúc tan tâm nhưng
Cận Tri Thận đã bắt đầu thu dọn tài liệu
trong tay.
Cận Tri Dực trốn việc làm biếng trong văn
phòng anh thấy thế thì cười nhạo: “Anh à,
lại phải vê nhà sớm với chị dâu à?”
Cận Tri Thận không thèm để ý đến anh ta.
Vì vậy anh ta đi đến trước bàn làm việc,
tựa nửa người vào bán một cách ngả ngớn,
nghiêng thân vê trước, nhìn Cận Tri Thận
và híp mắt cười.
“Anh, từ khi anh quen biết chị dâu, hình
như anh đang liên tục phá vỡ nguyên tắc
của mình đấy, như thế không tốt chút nào”
“Anh là chủ tịch của tập đoàn, sao lại cầm
đầu về sớm thế chứ?”
“Bộp!”
Cận Tri Thận khép tài liệu lại một cái thật
mạnh, anh ngước mắt lên, nhìn anh ta với
ánh mắt không chút độ ấm, nói: “Chú đang
dạy bảo anh đấy à?”
“Dĩ nhiên là không rồi” Cận Tri Dực mỉm
cười một cách đáng khinh: “Em chỉ đang
hâm mộ anh thôi, à không, là ước ao ghen
ty. Anh có chị dâu, được đi trễ vê sớm,
thăng em đây lẻ loi một mình chỉ có thể
khốn khổ tăng ca, lén lút lười biếng lại còn
phải chạy chỗ anh nữa”
Anh ta nói với vẻ thảm thương.
Cận Tri Thận cười khẩy: “Chỗ mẹ có một
đống phụ nữ cho chú chọn đấy, nếu chú
hâm mộ thì chọn một người đi.”
“Em mới không cần đâu”
Anh ta chỉ nói đùa thôi, hiện tại chưa muốn
trói buộc bản thân sớm vậy.
Hơn nữa, anh ta muốn tìm nửa kia của
mình thì sẽ tự tìm, xem mắt của giới nhà
giàu không đáng tin chút nào.
Cận Tri Thận mỉm cười bất đắc đĩ nhìn
dáng vẻ trốn tránh như tránh rắn rết của
em trai mình.
Miệng thì nói ước ao ghen ty, trong lòng
vẫn còn muốn độc thân, đúng là ngoại trừ
đối phương ra không còn ai khác.
“Đúng rồi anh này, Tô San biết chị dâu trở
lại nên muốn hỏi là có muốn cho chị dâu
về lại Cẩm Sắt đi làm không”