Chương 209 Thằng con hoang chui từ đâu ra
Sau khi hai cô cháu chuẩn bị xong, tài xế
đưa họ tới trung tâm thương mại. Tiểu Bảo
chưa được đi dạo phổ cùng Giang Tiêu
Tiêu bao giờ, cho nên lúc này bé cực kỳ vui
về.
"Cô Tiêu Tiêu ơi, cô có muốn mua gì
không?”
Giang Tiêu Tiêu ngẫm nghĩ, hình như cô
không cần mua gì.
"Tiểu Bảo thì sao? Con có muốn mua cái gì
không?" Giang Tiêu Tiêu mim cười hỏi bé.
"Con muốn mua thật nhiêu quần áo cho cô
Tiêu Tiêu!"
Cậu nhóc nói rất nghiêm túc, Giang Tiêu
Tiêu nghe xong lập tức nở nụ cười, sau đó
dắt tay Tiểu Bảo vào trung tâm thương
mại.
Hai người đi loanh quanh khắp nơi, đột
nhiên Tiểu Bảo dừng bước. Giang Tiêu
Tiêu nhìn theo ánh mắt bé thì thấy một bộ
đồ mẹ con được bày trong cửa hàng.
Giang Tiêu Tiêu cũng nhìn mê mẩn, Tiểu
Bảo kéo tay cô hớn hở nói: "Cô Tiêu Tiêu
ơi, chúng ta mua một bộ đồ mẹ con được
không?"
Thường thì chỉ người thân mới mặc đồ mẹ
con thôi, Giang Tiêu Tiêu thoáng sững sờ
nhưng không từ chối mà trái lại cô còn có
phần mong đợi, bèn dắt Tiểu Bảo vào
trong.
Đây là bộ đồ mẹ con phong cách thoải
mái. Hai cô cháu mặc thử đêu vừa vặn.
Lần trước Giang Tiêu Tiêu đặt quần áo cho
hoạt động ở trường Tiểu Bảo đã biết số đo
của Cận Tri Thận, vì vậy cô mua luôn.
Tiểu Bảo vui vô cùng: “Cô Tiêu Tiêu ơi, đợi
một hôm nào đó chúng ta cùng mặc bộ đồ
này đi chơi được không?”
"Được chứ" Giang Tiêu Tiêu mim cười
đồng ý.
Hai cô cháu tiếp tục đi dạo. Giang Tiêu
Tiêu nhớ ra trước đây Cận Tri Thận tặng
mình mấy bộ quần áo và ghim cài áo,
trong khoảng thời gian này anh còn giúp
đỡ mình nhiều lần, nhưng hình như mình
chưa từng tặng quà cho Cận Tri Thận thì
phải...
Nghĩ đến đây, Giang Tiêu Tiêu định mua
quà cho Cận Tri Thận. Tiểu Bảo rất vui khi
nghe Giang Tiêu Tiêu nói muốn quà cho ba
mình, quả nhiên cô Tiêu Tiêu có tình cảm
với ba.
"Cô Tiêu Tiêu, cô định mua gì cho ba con
ạ?”
"Cô cũng không biết nữa!"
Giang Tiêu Tiêu hơi bối rối. Mua quân áo...
nhưng quần áo ở trung tâm thương mại rất
đắt, hơn nữa cô được biết là quân áo của
Cận Tri Thận được đặt may riêng, nếu cô
mua mà anh mặc không hợp thì ngại lắm.
Vậy nên mua cái gì nhỉ?
Bỗng dưng Tiểu Bảo gợi ý: "Cô Tiêu Tiêu,
hay là tặng cà vạt được không? Chẳng
phải trong phim toàn là nữ chính tặng cà
vạt cho nam chính sao? Để buộc chặt nam
chính"
"Cục cưng à, con xem phim gì thế?" Giang
Tiêu Tiêu dở khóc dở cười.
Nhưng nghĩ kỹ thì thấy hình như tặng cà
vạt cũng ổn đấy.
Thế là hai cô cháu tới khu vực bán cà vạt.
Giang Tiêu Tiêu nhìn hoa cả mắt, cô không
thạo chọn quà cho người khác phái nên
nhờ nhân viên bên cạnh chọn giúp.
Chọn một hồi Giang Tiêu Tiêu mới ưng ý
một chiếc cà vạt màu đen nhạt, cô đang
định cầm lên xem thử thì có một người
giành trước.