Chương 273 Người đàn ông đó là ai
Cuộc sống trôi qua từng ngày, ngoại trừ
cuối tuần đến bệnh viện thăm mẹ mình,
thời gian còn lại của Giang Tiêu Tiêu là
một đường thẳng với hai điểm là công ty
và nhà, thỉnh thoảng cũng sẽ đến siêu thị
mua chút đồ.
Một cuộc sống rất bình yên.
Tuy mới đầu vẫn còn không quen, sẽ còn vì
nhớ ba con Cận Tri Thận mà không ngủ
được, nhưng dần dần cuộc sống của cô bị
công việc lấp đây, không còn nhiều thời
gian nhớ nhung bọn họ nữa.
Những lúc rảnh rỗi, cô sẽ nghĩ đến bọn họ,
cảm giác giống như mình nằm mơ vậy.
Chỉ là bây giờ cô đã tỉnh mộng mà thôi.
Cô nở một nụ cười rất nhẹ, có lẽ chẳng
mấy chốc cô sẽ quên bọn họ, và bọn họ
cũng sẽ quên cô.
Như vậy là tốt nhất.
Từ khi Giang Tiêu Tiêu vào làm đến nay, cô
gần như không tham gia bất kỳ buổi liên
hoan nào của công ty, làm các đồng
nghiệp trách lắm.
“Tiêu Tiêu, cô không hòa đồng với mọi
người gì cả, đã không tham gia buổi liên
hoan rôi mà ngay cả bữa trưa cũng không
chịu đi ăn với chúng tôi, cô như thế thì làm
sao chúng ta hòa đông với nhau được?”
Trong giờ nghỉ trưa, vài người đồng nghiệp
quây quanh Giang Tiêu Tiêu, có cảm giác
như kéo bè kéo lũ đi hạch hỏi.
Giang Tiêu Tiêu biết các cô ấy chỉ nói
miệng vậy thôi chứ không thật sự oán
trách gì cô.
Vì vậy cô cười giải thích: “Tôi vừa mới đến
công ty, nhiều công việc của công ty vẫn
chưa biết lắm, thế nên muốn hiểu rõ hơn”
“Tiêu Tiêu, mấy người chúng ta làm việc ở
đây vài năm rồi, cô muốn hiểu biết vê công
ty mình thì tìm chúng tôi ấy, bớt việc hẳn
mà”
“Đúng vậy, chúng tôi ăn cùng chơi cùng, lại
còn hỏi gì đáp nấy, thuận tiện hơn cô tự
tìm hiểu nhiều”
“Cảm ơn các cô”
Giang Tiêu Tiêu có chút cảm động, cô cảm
nhận được sự ấm áp ngập tràn trong lòng
ở thành phố xa lạ này.
“Được rồi, cứ quyết định thế đi, lần sau đi
ăn cô nhất định phải đi đấy nhé”
Giang Tiêu Tiêu gật đầu: “Được”
Buổi chiều, sắp đến giờ tan tầm, trưởng
phòng đi ra, vỗ tay một cái.
Tất cả mọi người buông công việc đang
làm xuống, ngẩng đầu lên nhìn.
“Có tin tức tốt cho mọi người đây” Trưởng
phòng mỉm cười, hai mắt sắp híp lại đến
mức không nhìn thấy mắt đâu.
Mọi người xoay mặt nhìn nhau, đều hết
sức tò mò rốt cuộc là tin tức tốt gì mà
trưởng phòng vui vẻ như thế.
Trưởng phòng nói tiếp: “Phương án khai
phá mảnh đất phía đông thành phố đã
được bên trên thông qua”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người sững sờ vài
giây, sau đó bùng lên một trận reo hò vang
dội, bọn họ đều cực kỳ kích động.
Ngay cả Giang Tiêu Tiêu cũng không nén
nổi nụ cười.
Mỗi người đều nỗ lực hết mình vì phương
án lần này, từ đi phỏng vấn, điều tra và
nghiên cứu cho đến bàn bạc vê phương án,
rồi đến xác định phương án đều tốn rất
nhiêu thời gian và tinh lực, chỉ riêng việc
sửa đổi phương án cũng mất đến mấy