Chương 274 Anh say rồi
Phòng riêng rất lớn, còn có cả thiết bị hát
karaoke.
Mọi người rất phấn khởi, sau khi ăn cơm
xong thì bắt đầu uống rượu hát hò, bâu
không khí vô cùng náo nhiệt.
Giang Tiêu Tiêu đã hơi mệt mỏi, nhưng
nhìn mọi người chơi vui vẻ cũng không tiện
nói mình muốn về trước làm mọi người
mất hứng.
Vì vậy cô lặng lẽ đứng dậy, đi ra khỏi
phòng, đến hành lang hóng mát.
Cuối hành lang có một ô cửa sổ, cô đi đến
đó.
Đúng lúc này cửa một căn phòng bật mở,
người phục vụ đẩy toa ăn đi ra, Giang Tiêu
Tiêu vừa mới đi ngang qua, đối phương
không chú ý nên toa ăn thình lình đụng vào
cô.
Giang Tiêu Tiêu bị vẩy đầy đồ ăn lên người.
Sao lại xui xẻo như thế chứ?
May mà trên toa ăn không có thức ăn nóng
mà chỉ có một chút cơm thừa canh cặn và
nước chấm.
Cô nhìn quần áo mình dính đây nước canh,
khóc không ra nước mắt.
“Xin lỗi cô, thật sự xin lỗi cô!”
Nhân viên phục vụ xin lỗi liên tục, định
dùng khăn lau trên tay giúp cô lau sạch.
“Không sao” Tuy Giang Tiêu Tiêu cảm thấy
khá buôn bực nhưng cũng biết nhân viên
phục vụ không cố ý, cô chặn tay cô ta lại,
cười nói: “Tôi đi nhà vệ sinh xử lý là được”
“Tôi xin lỗi” Nhân viên phục vụ vừa cảm
kích vừa nhìn cô đầy áy náy.
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười, không nói gì, cô
xoay người đi vê phía nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh nằm ở một góc khác của hành
lang, bên trái lại nhà vệ sinh nam, bên phải
là nhà vệ sinh nữ, bên ngoài có một hàng
ghế dài cho khách hàng ngồi nghỉ, ánh đèn
trong phòng mờ mờ tối.
Lúc Giang Tiêu Tiêu đi đến, có một người
đàn ông đang ngồi trên ghế, đối phương
cúi đầu, không thấy rõ được mặt mũi.
Chẳng hiểu sao cô có cảm giác quen
thuộc.
Nhưng người kia ở thành phố Cẩm, làm
sao xuất hiện ở nơi này được?
Có lẽ tại mình nhớ anh ấy quá thôi...
Cảm xúc chua xót chợt dâng lên trong lòng
Giang Tiêu Tiêu, cô véo lòng bàn tay mình,
hướng tầm mắt sang chỗ khác rồi đi thẳng
vào nhà vệ sinh.
Cũng may quân áo không dính dầu mỡ, chỉ
cần dùng nước rửa là sạch, tuy vậy quần
áo trên người cô vẫn bị ướt rất rộng.
Giang Tiêu Tiêu cười bất đắc dĩ, cuối cùng
lúc này cũng có thể viện cớ về sớm.
Lúc đi ra nhà vệ sinh, cô vẫn còn không tự
giác nhìn về phía người đàn ông, đối
phương vẫn ngồi ở đó, thậm chí tư thế vẫn
y nguyên như vậy.
Chẳng lẽ là ngủ rồi?
Giang Tiêu Tiêu thầm nghĩ, sau đó đi
ngang qua trước mặt đối phương.
Vừa đi được vài bước thì sau lưng bỗng
vang lên râm một tiếng.
Cô hoảng sợ, quay đầu lại thì thấy người
đàn ông nọ chẳng hiểu sao lại ngã xuống
đất rồi.
Lạ thay trái tim cô giống như bị ai đó bóp
nghẹt, cô vội vàng chạy đến: “Anh à, anh...”