Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân thể Dạ An Nhiên bắt đầu nở rộ ánh sáng, giống như là một thế giới hình người, da thịt hiện ra hình ảnh sơn hà mông lung.

- Đồ đằng?

Dạ An Nhiên rõ ràng phát giác được Ngũ Hành đồ đằng trong thân thể đang ù ù chuyển động, khiên động năng lượng tự nhiên của thế giới Ngũ Hành cũng bắt đầu bành trướng lưu động, nhất là Thổ nguyên lực, nhấc lên đại địa sơn hà bên trong thế giới Ngũ Hành nổi sóng chập trùng.

- Nhìn nơi đó... Đại Địa đồ đằng sao?

Dạ An Nhiên chỉ thâm không phía xa, một viên thiên thạch đang chèo qua hắc ám thâm không, kéo lấy mê quang hoa mỹ vọt tới Thiên Khải chiến trường.

Thiên thạch khổng lồ, giống như tinh thần, vạch ra tiếng vang đinh tai nhức óc, lại đang nhanh chóng vỡ nát trong lúc không ngừng di chuyển, vẩy xuống số lượng lớn mảnh vỡ,

Mảnh vỡ gào thét bay đi trong thâm không, vận động cao tốc, nhanh chóng thiêu đốt.

Thiên thạch tách rời từ lúc xuất hiện, tuy nhiên cũng chỉ là mười mấy phút mà thôi, cự thạch vẩy xuống biến thành lưu tinh sáng chói, va chạm vào Thiên Khải chiến trường, có chút rơi xuống hồ lớn, có chút va chạm hoang dã, có chút đánh vào trên bình chướng hoàng thành.

- Là đồ đằng!! Đó là đồ đằng!!

Dạ An Nhiên kích phát Ngũ Hành đồ đằng, cách không gian thu hút thiên thạch.

Ngũ Hành đồ đằng nở rộ cường quang, xuyên thấu qua thân thể Dạ An Nhiên rọi khắp hoang dã, cường quang hoa mỹ kịch liệt xen lẫn, biến thành một gốc Ngũ Hành Tổ Thụ, nguy nga cứng cáp, mê quang nhấp nháy, phía trên treo đầy từng viên linh châu, lộng lẫy.

Năng lượng Ngũ Hành tại Thiên Khải chiến trường lập tức sôi trào, giao hội thành mê vụ thậm chí là dòng sông, mãnh liệt lao tới nơi này.

'Đồ đằng' rơi xuống va chạm trên mặt đất bỗng nhiên dâng lên, lướt qua núi cao sông lớn, xông qua rừng rậm hoàng thành, vượt qua hơn vạn dặm, đi tới trước mặt Dạ An Nhiên.

Một tấm ngọc thạch điêu khắc đồ đằng, to như luân bàn, ù ù chuyển động, kích thích mênh mông hoang dã đều đang lay động mãnh liệt, cát bụi đất đá kịch liệt bạo động, mặt đất chập trùng không ngừng.

Đồ đằng tràn ngập Thổ nguyên lực, nguyên thủy mà thuần túy, mênh mông mà trầm trọng hơn.

Khương Phàm hơi nhíu mày lại, cảm giác đồ đằng rất vi diệu, vậy mà cực kỳ giống thời điểm hắn khởi động Sơn Hà Đại Táng nhìn thấy Đại Địa Mẫu Khí.

- Đại Địa đồ đằng!

Dạ An Nhiên vui mừng, vậy mà từ thâm không phiêu lưu đến rồi.

Rất có thể là trong vũ trụ thời kỳ xa xôi thất lạc đến, một mực phiêu lưu tại nơi đó.

Nhất định là Ngũ Hành đồ đằng thức tỉnh, trong lúc vô hình triệu hoán nó!

Nếu quả thật giống như Thần Thụ Thế Giới nói, đồ đằng thời kỳ Hồng Hoang đều là dùng bảo vật nguyên thủy nhất đặc thù nhất chế tạo, rất có thể tấm Đại Địa đồ đằng này có liên quan cùng Đại Địa Mẫu Thạch, thậm chí là Huyền Hoàng Mẫu Thạch!

Khương Phàm vội vàng mời bọn người Tiêu Phượng Ngô tới, mặc dù đồ đằng tới quá muộn, nhưng tóm lại là đã có thêm một cái.

- Ta sao? Cho ta? Ha ha! Tổ tông Thổ hệ linh văn sao? Mẫu thể Cửu Châu đại lục sao? Ngọa tào... Ha ha, ta... Ta ta ta... Tiêu Phượng Ngô ta vậy mà cũng có một ngày nhìn trộm thiên địa huyền diệu?

Tiêu Phượng Ngô kích động hô to gọi bậy, nhìn qua Đại Địa đồ đằng lơ lửng ở cao cao, cảm xúc bành trướng, khó tự kiềm chế được.

Bọn người Cơ Lăng Huyên mặt mũi tràn đầy hâm mộ nhìn Tiêu Phượng Ngô, thật không thể tin hơn, vậy mà lại thật sự triệu hoán đến bảo vật thời kỳ Hồng Hoang, đây quả thực giống như nằm mơ.

Khương Phàm nói:

- Ngươi dùng Thổ Nguyên Châu của Thần Thụ Thế Giới, lại càng dễ dung hợp đồ đằng này.

- Tạ ơn! Ha ha! Tạ ơn!! Ta nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng, ta nhất định sẽ không hoang phế đồ đằng, ta... Ta ta ta... Nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, ta đều là người một nhà. Ngươi yên tâm, ta khẳng định cầm đồ đằng làm sính lễ cưới muội muội của ngươi! Ca, ta rút lui trước!!

Tiêu Phượng Ngô kích động nói năng lộn xộn, để lại một câu nói, mang theo đồ đằng xông ra Thiên Khải.

Đại chiến sắp đến, hắn muốn lợi dụng đồ đằng xông một cái vào cảnh giới Thánh Hoàng.

Thánh Hoàng a, đồ đằng a, Thương Thiên thật chiếu cố đến hắn.

Sắc mặt Khương Phàm tối đen, đưa cho đồ đằng, còn cài muội muội vào?

Bọn người Phượng Bảo Nam lúng túng mà lắc đầu, thật không biết nói sao với hắn.

- Các ngươi cũng chờ ở chỗ này, nói không chừng còn có.

Dạ An Nhiên đi đến hư không hắc ám, phóng thích Ngũ Hành đồ đằng, gọi đồ đằng khác về.

Nếu như trong vũ trụ vô hạn còn có đồ đằng khác tương quan cùng Ngũ Hành đang lang thang, vậy thì cũng hiện đang trên đường tới đây.

Bọn người Cơ Lăng Huyên khẩn trương đang mong đợi, trước đó bồi tiếp Dạ An Nhiên cảm ngộ, một mực không có mang theo đồ đằng, lần lượt đều từ bỏ, cũng đều bắt đầu chuẩn bị sắp đến đại chiến, không nghĩ tới cuối cùng của cuối cùng, vậy mà lại đưa tới vui mừng.

Đồ đằng đó, tín vật tinh thần mà tiên dân Hồng Hoang triều bái, tạo nên năng lượng nguyên thủy.

Nói không chừng có thể nhìn trộm đến linh văn nguyên thủy ảo diệu, kích phát tiềm lực.

Tăng lên cảnh giới là không thể nghi ngờ, thậm chí còn có thể tìm hiểu đến lực lượng tự nhiên bản nguyên.

Bọn hắn đều chiếm được qua nguyên châu của Thần Thụ Ngũ Hành, hẳn là có thể phù hợp rất tốt.

Ngay cả Khương Phàm đều đột nhiên có chút chờ mong, nếu Thú linh văn Nhân tộc đến từ thú đồ đằng, Chu Tước linh văn phải chăng có Chu Tước đồ đằng?

Chu Tước đồ đằng lại là dùng cái gì chế tạo?

Là Chu Tước Nguyên Hỏa mà Nhân tộc thời kỳ Hồng Hoang sùng bái, dùng di cốt Đế Quân chế tạo sao?

Hay là sau khi vị Chu Tước Thủy Tổ đầu tiên chết biến thành?

- Phong Thần đại điển, đồ đằng che trời. Đây thật sự là muốn vượt qua thời không, tái hiện huy hoàng của thời kỳ Hồng Hoang sao? Lại là dạng nguy cơ gì cần thế giới làm ra nghịch chuyển càn khôn, điên đảo Âm Dương như vậy, quay lại lịch sử giãy dụa, cần dùng tài nguyên từ lúc mới bắt đầu khai thiên tích địa, trở về kích trận nguy cơ Hoang Cổ này?

Khương Phàm thì thào khẽ nói, đang mong đợi đồ đằng vượt qua vạn cổ thức tỉnh, nhưng lại hoài nghi chỗ ứng đối nguy cơ chân chính của trận ‘đại bạo phát Hoang Cổ’ này.

Sau hai ngày ngắn ngủi, lại là một viên thiên thạch xẹt qua thâm không, ù ù tiếng vang, tách rời phá toái, như là lưu tinh đầy trời, xẹt qua thâm không.

Bọn người Cơ Lăng Huyên nắm chặt nắm đấm, kích động càng khẩn trương.

Sẽ là loại nào đồ đằng?

Kim loại sao, Kim Chúc đồ đằng sùng bái tại thời kỳ Hồng Hoang, sẽ là huyền thiết cấp bậc gì được rèn đúc?

Hỏa diễm sao? Vạn Hỏa Nguyên Thủy đồ đằng, lại có thể là cái gì?

Rừng rậm sao? Cây cối tiên dân Hồng Hoang sùng bái, lại là siêu cấp Thần Thụ gì?

Hay là Uông Dương đồ đằng? Hà Triều đồ đằng?

Hay là Lôi Điện đồ đằng, Cụ Phong đồ đằng?

Có thể trở thành tín ngưỡng, lại có thể trở thành năng lượng nguyên thủy, nhất định là tồn tại cực kỳ quan trọng tại thời kỳ khai thiên tích địa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng năm, 2024 22:08
Sao truyện này mãi ko ra thêm vậy ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK