Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vãn Tình nhìn thấy tình huống này thì cũng không còn can thiệp.

La Thuần Linh thông qua nói chuyện phiếm cùng Kiều Hinh, đại khái 'Lĩnh ngộ' thông thấu tình huống của thế giới Hỗn Độn, sau đó thông qua tiếp xúc cùng Sở Sanh Ca, dùng ám ngữ mịt mờ truyền tới Xích Thiên Thần Triều.

Ví dụ như, thế giới Hỗn Độn là một thế giới Ngũ Hành, đã bảo thủ hai trăm ngàn năm.

Ví dụ như, tình huống số lượng Thánh Hoàng đại khái, nhân vật quan trọng bên trong thế giới Hỗn Độn.

Ví dụ như, trình độ ủng hộ của Khương Phàm trong thế giới Hỗn Độn.

Lại ví dụ như, Đan Hoàng, Giới Chủ, đều là chuyển thế.

Sau khi Xích Thiên Thần Triều nhận được tin tức, rốt cuộc cũng có hiểu rõ đại khái đối với thực lực của thế giới Hỗn Độn cùng Khương Phàm.

Vừa rung động thời gian thế giới Hỗn Độn tồn, đồng thời càng cảnh giác số lượng cường giả dưới trướng Khương Phàm.

Mặc dù biết nơi đó có rất nhiều Thánh Vương Thánh Hoàng, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ nhiều như thế.

Nhưng, nói những tin tức này quan trọng cũng coi như quan trọng, nói không quan trọng, cũng coi như giúp bọn hắn có chút hiểu đối với thế giới Hỗn Độn, nhưng bọn hắn càng muốn biết bí mật thật sự của thế giới Hỗn Độn.

Ví dụ như, chủ nhân chân chính của thế giới Hỗn Độn là ai, có phải là Thần Linh hay không.

Ví dụ như, kiếp trước Đan Hoàng là ai, nhân vật như vậy phải chăng có dính dấp cùng một ít bí mật và thế lực.

Ví dụ như, Khương Phàm thì sao? Tình huống của Khương Phàm là như thế nào!!

Lại ví dụ như, Khương Phàm và Man Hoang Chiến tộc có quan hệ gì, an bài chiến tranh tiếp theo của Khương Phàm là gì?

Nếu Phù Sinh hội dừng chân ở nơi đó, bọn hắn chỉ hy vọng có thể có được càng nhiều tin tức quan trọng!

Cuối tháng chín, một đầu ám ngữ truyền về Xích Thiên hoàng thành, sau khi phiên dịch chính là —— tìm tới đột phá, lặng chờ tin lành!

La Thuần Linh xác thực đã tìm tới chỗ để đột phá.

Bởi vì nàng không muốn khiến cho Kiều Hinh hoài nghi, phá hủy 'hảo cảm' kích phát ‘cảm giác tin tưởng’, cho nên không dám thông qua nàng hiểu rõ bí mật của thế giới Hỗn Độn quá mức.

Huống chi, sau khi từ từ ở chung, nàng phát hiện, Kiều Hinh chỉ là thiện lương và hữu hảo, không phải 'ngây thơ', càng không phải là ngốc, tại thời điểm dính đến một ít bí mật, đều sẽ nói sang chuyện khác rất khéo léo.

Mà, Kiều Hinh đối với một ít loại hình chiến lược lại hoàn toàn không có hứng thú, cũng chính là... Không biết rõ tình hình!!

Nhưng trong mấy lần nói chuyện tư mật, La Thuần Linh ngoài ý muốn hiểu rõ được một tình huống.

Đó chính là Kiều Hinh phàn nàn đối với hai hậu nhân của Khương Phàm.

Mặc dù chỉ là đơn giản vài câu, rất nhanh đã ngậm miệng không nói gì nữa, có vẻ hơi kiêng kị, nhưng La Thuần Linh rất khôn khéo, vẫn nghe được một chút ý ở ngoài lời.

Mà sau khi tiếp xúc mấy lần cùng Khương Dương cùng Khương Hách, cũng quả thật có thể cảm nhận được hai thiếu niên được giải cứu này cũng không có đội ơn nên có, ngược lại là có chút phản nghịch.

Hôm nay, La Thuần Linh vừa định xâm nhập tiếp xúc cùng Khương Dương Khương Hách như thế nào, vậy mà hai người này lại chủ động tìm tới nàng.

- Có thể dạy ta luyện binh không? Ta cũng là Hỏa Diễm linh văn, hẳn là rất dễ dàng.

Khương Dương cứ tùy ý đi tới chỗ ở của Phù Sinh hội đời mới như vậy, tùy ý đánh giá nữ tử mỹ lệ cao gầy trước mặt.

Thanh xuân tịnh lệ, cao gầy trội hơn.

Hai chân trắng tuyết tròn trịa dưới lớp váy đỏ, nói là hoàn mỹ đều không đủ.

Nàng có đôi mi dài cong cong, con mắt linh động, cái cằm hơi nhọn, trên gương mặt xinh đẹp còn mang theo nụ cười tỏa nắng, rất mê người.

La Thuần Linh đương nhiên sẽ không từ chối, nàng tự mình tiếp đãi, còn nói rất chân thành:

- Trên lý luận mà nói, Hỏa Diễm linh văn cũng có thể làm Luyện Đan sư và Luyện Binh sư. Nhưng, bất luận luyện đan hay là luyện binh, đều cần đầy đủ kiên nhẫn, ngộ tính nhất định, cũng cần có khống chế đối với hỏa diễm càng tinh tế, Hỏa Diễm linh văn hết lần này tới lần khác đều là một chút tính cách nóng nảy, theo đuổi chiến đấu và kích thích, có rất ít người kiên nhẫn làm loại chuyện này. Cho nên, trừ phi đã tiếp xúc từ thuở nhỏ, mưa dầm thấm đất chịu ảnh hưởng, đồng thời thật sự yêu thích, nếu không thì rất khó trở thành Luyện Binh sư hay Luyện Đan sư.

- Ta muốn thử một chút, ngươi có thể dạy chúng ta không?

Tư thái hay ngữ khí của Khương Dương đều mang theo sự kiêu ngạo.

Đương nhiên, hắn là cố ý.

Hai huynh đệ bọn họ trong thế giới Hỗn Độn là thật không có kiếm ra nửa điểm uy phong, cho nên cố ý tới trước mặt 'người mới' này đùa nghịch đùa nghịch một chút.

- Các ngươi thật sự muốn học?

- Đương nhiên muốn học, nếu không phải vậy thì tới tìm ngươi làm gì?

- Thật ra ngược lại ta có thể dạy các ngươi, nhưng... ừm... Ta có một điều kiện.

- Nói!!

- Hì hì, bái sư!

La Thuần Linh lưu chuyển sóng mắt, lông mi rung động, lộ ra một bộ dáng hoạt bát.

Trong lòng Khương Dương cùng Khương Hách run lên, hô hấp đều suýt chút nữa đã ngừng lại.

Quá đẹp, đẹp đến mức để hai huynh đệ bọn hắn ghi khắc trong tim.

- Thế nào, không nguyện ý? Vậy ta cũng không nguyện ý dạy!

La Thuần Linh nói chuyện, một mặt hồn nhiên đáng yếu.

Nàng quả thật rất đẹp, nhất là đôi mắt kia, có loại linh tính mỹ diệu, nếu không cũng không để vị Đại hoàng tử Chu Nguyên Chính kia vừa gặp đã cảm mến, lại còn sau khi đang đếm số lần vuốt ve an ủi, tư định chung thân.

- Nguyện ý! Nguyện ý!

Khương Dương cùng Khương Hách bừng tỉnh, cứ việc muốn giữ vững cao ngạo, nhưng vẫn không nhịn được mà cười.

Không biết có phải bị những nữ tử khác vắng vẻ đã quen hay không, mà giờ khắc này La Thuần Linh trong mắt bọn hắn đều đang phát sáng.

- Thế nhưng ta rất nghiêm khắc, các ngươi có thể chấp nhận?

- Chỉ cần là ngươi tự mình dạy, chúng ta có thể chấp nhận.

- Hì hì, tốt. Các ngươi là trở về chuẩn bị một chút, hay là bắt đầu bây giờ?

- Chúng ta không có gì để chuẩn bị.

Khương Dương đụng đụng Khương Hách, ánh mắt đối mặt, bắt lấy nữ tử này!!

- Có cần chào hỏi cùng bọn người Khương Phàm không?

La Thuần Linh cố ý thử dò xét, nói.

- Chuyện của chúng ta, chúng ta làm chủ, còn cần xin chỉ thị người khác sao?

Khương Dương hừ một tiếng.

La Thuần Linh cười càng sáng lạn hơn:

- Vậy thì bây giờ bắt đầu. Tuy nhiên ta phải nhắc nhở các ngươi, luyện binh so với luyện võ còn mệt mỏi hơn, các ngươi muốn thật sự có thành tựu, nhất định phải làm chắc cơ sở. Ta sẽ tận tâm dạy, các ngươi phải tận tâm học.

- Đó là đương nhiên.

Khương Dương và Khương Hách đều hếch thân, lúc đầu không ôm hi vọng, chính là đến làm ồn ào, không nghĩ tới nữ tử này chịu dạy bọn họ thật, còn biểu hiện rất nhiệt tình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng năm, 2024 22:08
Sao truyện này mãi ko ra thêm vậy ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK