Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rời khỏi??

Bọn người Lan Nặc đau đớn nhắm mắt lại, bỏ lỡ cơ hội giao dịch lần này, lại không biết phải chờ giao dịch khác tới lúc nào.

Xích Thiên Thần Triều còn có thể giết một kẻ nào đó trong bọn hắn, kích thích Khương Phàm.

- Chờ đi... Chờ đi...

Ngu Thiên Khải tuyệt vọng nói nhỏ, mặc cho xiềng xích kéo lấy hoành hành giữa bầu trời.

- Ta muốn gặp hài tử của ta, dù chỉ là một chút... chỉ một chút...

Đôi mắt của Chu Thanh Thọ dần dần mông lung.

- Ngươi sẽ trở về, tin tưởng ta. Nếu như Xích Thiên Thần Triều muốn tế cờ, ta tới trước.

Lý Bách Mạc Yêu mệt mỏi trấn an.

- Ta tới đi, ta... Chí ít có sau...

Tầm mắt Chu Thanh Thọ đang buông xuống đột nhiên nổi lên từng tia từng tia sáng rực, mệt mỏi ngẩng đầu, nhìn về phía tinh không nơi xa, khàn khàn nói nhỏ:

- Tới? Hắn tới?

- Tới?

Bọn người Lan Nặc bị xiềng xích kéo lấy liên tiếp mở mắt ra, mong đợi nhìn lên bầu trời, nhưng đầy trời đều là những đám, còn ẩn hiện tinh thần, nào có bóng dáng Khương Phàm.

- Ngươi nằm mơ rồi?

Ngu Thiên Khải lại nhắm mắt lại.

- Tới, hắn thật sự đến rồi! Ta có thể cảm nhận được Tinh Thần Kiếm!

Chu Thanh Thọ vừa dứt lời, hư không phương xa đột nhiên nổi lên gợn sóng, một mảnh liệt diễm bàng bạc mãnh liệt lao ra tới phía trước.

Liệt diễm như con sông lao nhanh, bao phủ khung trời, tiếp đó lại cuồn cuộn kịch liệt, hóa thành Chu Tước giương cánh, che khuất bầu trời, thần uy nghiêm nghị.

Cường quang chiếu rọi khắp nơi, liệt diễm đốt thấu bầu trời đêm.

Khương Phàm người khoác Phần Thiên Chiến Trụ, trong tay cầm lấy Liệp Thần Thương, đi ra từ trong hư không, trực diện với Xích Thiên Thần Tôn.

Hắn yên lặng kích phát bảy bản thân, tương đương với bảy Thánh Hoàng cực hạn giao hòa với nhau, cưỡng bức đẩy cảnh giới cùng khí thế lên đến Thần Linh cảnh.

Thánh Hoàng cực hạn là một cảnh giới rất đặc thù, đó là quá trình biến đổi từ thánh khu đến thần khu, thánh hồn đến thần hồn, đã đơn giản chính là thần uy cùng thần tính, cũng đã có xưng hào Bán Thần.

Cho nên Khương Phàm gia tăng thực lực gấp bảy lần, xác thực giống như là Chân Thần, huống chi còn có Liệp Thần Thương mãnh liệt tăng trì.

Vẻ mặt của Chu Phục Sinh, Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên đại biến, sát uy lạnh thấu xương tràn ngập đất trời kích thích thần hồn của bọn hắn, để tôn vị Thánh Hoàng đỉnh phong bọn hắn đều cảm nhận được sự kiêng kị.

Khương Phàm, thành thần??

- Ha ha, tới, ta đã nói... Tới...

Chu Thanh Thọ kịch liệt giãy dụa, con mắt đều đã ướt.

- Tới... Rốt cuộc cũng đã đến...

Lan Nặc đều hoảng hốt, lần đầu tiên trong đời nàng không có mâu thuẫn đối với nam tử trước mắt kia.

- Xích Thiên Thần Tôn, ngươi muốn đổi địa điểm giao dịch. Ta đã tới, ngươi đây là muốn đi đâu?

Khương Phàm thừa nhận trùng kích khi thực lực được gia tăng gấp bảy lần, toàn thân giống như là muốn nổ tung, nhưng chiến ý cũng mãnh liệt bành trướng dâng lên cao vút, hai con ngươi bắn ra cường quang, giống như là có hai con Chu Tước đang bay lên ở bên trong, cùng Chu Tước thần văn trên trán chiếu rọi lẫn nhau.

- Ngươi làm như thế nào? Kiếp trước ngươi không có năng lực như vậy.

Đồng mâu trong hốc mắt Xích Thiên Thần Tôn xoay tròn, nhìn thấu Khương Phàm.

Hắn không phải Thần Linh chân chính, mà là cưỡng ép tăng năng lượng lên tới Thần Linh.

Nhưng truyền thừa mạnh nhất của Chu Tước hẳn là Thuỷ Tổ phân thân, Vô Thượng Chí Tôn Kiếm, cùng Niết Bàn trùng sinh, tuyệt đối không có truyền thừa cưỡng ép tăng thực lực lên.

Nếu không, bất tử bất diệt, còn có thể ngưng tụ phân thân, lại có thể đơn phương tăng thực lực lên, chẳng phải là nghịch thiên trong nghịch thiên sao?

Mặc dù chiến khu đặc biệt của Cự Long, Huyền Vũ và các Yêu thú cùng Nhân tộc có thể cưỡng ép tăng thực lực lên từ trong cảnh giới, nhưng cũng có giới hạn, không thể nào trực tiếp từ Thánh Hoàng bước vào Thần Linh, đây là hai vấn đề hoàn toàn khác biệt.

- Ta không phải ta kiếp trước, chúng ta càng không phải chúng ta kiếp trước, không cần thiết phải nói nhảm. Ngươi giao người của ta cho ta, ta giao người của ngươi cho ngươi. Sau khi giao dịch hoàn thành, đều lui về ngàn dặm, riêng mình rời khỏi.

Đôi mắt Khương Phàm hừng hực, dâng lên cường quang, quét mắt đến phía các sợi xiềng xích bị Chu Phục Sinh lôi kéo.

Lan Nặc, Chu Thanh Thọ, Ngu Thiên Khải, Bách Lý Mạc Yêu, đều đến đông đủ.

Nhưng, Vạn Linh Huyết Thụ đâu?

- Chu Nguyên Bá đâu? Ta muốn nhìn thấy hắn!

Xích Thiên Thần Tôn không đợi được Chu Diễm nên cũng rất cảnh giác, nếu Khương Phàm chủ động giao dịch, hắn cũng không cần nói nhảm.

- Ta nói chính là, dùng linh hồn Chu Nguyên Bá giao dịch Lan nặc, Chu Thanh Thọ, Ngu Thiên Khải, Bách Lý Mạc Yêu, cùng thụ yêu kia! Thụ yêu ở đâu?

- Ta muốn là trao đổi Chu Nguyên Bá hoàn chỉnh! Ngươi không cần cò kè mặc cả, mặc dù Chu Nguyên Bá là Thánh Hoàng, nhưng giá trị của bốn kẻ trong tay của ta này có thể bù đắp được! Nếu như ngươi nguyện ý giao dịch, chúng ta lập tức tiến hành, nếu như không nguyện ý, ngươi có thể giết Chu Nguyên Bá, ta cũng sẽ dùng cách của ta, xử lý tù binh của ta!!

- Muốn hoàn chỉnh Chu Nguyên Bá, có thể!! Ta muốn năm tù binh hoàn chỉnh, thụ yêu đâu?

- Chỉ là một cái cây mà thôi, trong tay của ta chỉ có bốn tên! Giao hay không giao, nhìn ngươi!!

- Ngươi có biết đó là cái gì không? Vạn Linh Huyết Thụ! Thiên địch của Yêu tộc, là siêu cấp chiến thụ có được tiềm lực thành thần! Nó, ở đâu?

- Bớt nói nhảm đi, trên đời này không có Vạn Linh Huyết Thụ.

Xích Thiên Thần Tôn làm Thần Linh sống hơn hai nghìn năm, đương nhiên đã nghe nói qua Vạn Linh Huyết Thụ, nhưng đó là thứu tồn tại trong truyền thuyết, đã sớm biến mất từ rất lâu rồi.

- Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên, các ngươi đã trải qua cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn, miêu tả cho Xích Thiên Thần Tôn nghe, bộ dáng thụ yêu kia!

Khương Phàm gọi tên bọn hắn.

Mắt Bùi Tu Nghiệp đều muốn phun ra lửa, chúng ta hận không thể xé ngươi, ngươi lại còn đến chỉ lệnh chúng ta?

Xích Thiên Thần Tôn khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên, miêu tả bộ dáng về Vạn Linh Huyết Thụ từ trong trí nhớ mơ hồ của bản thân.

Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên hơi nhíu mày lên.

Bởi vì bộ dáng gốc cây kia quá quái dị, toàn thân trên dưới đều quá lộng lẫy, chạc cây tráng kiện giống như là vô số xúc tu, bắt mắt nhất chính là một quả cầu đỏ tươi ở trên cùng, tràn ngập huyết khí bành trướng.

Xích Thiên Thần Tôn đã có phán đoán được từ thể hiện của Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên, thật sự là Vạn Linh Huyết Thụ?

Không phải đã bị diệt tuyệt rồi sao?

- Ta không chỉ có Vạn Linh Huyết Thụ, ta còn có Thiết Long cổ thụ, Thôn Thiên Yêu Hoa, Huyết Linh Bồ Đề Thụ! Đương nhiên còn có Địa Ma Thụ!! Nguyên nhân chủ yếu nhất mà ta nguyện ý trao đổi Chu Nguyên Bá, chính là muốn lấy lại Vạn Linh Huyết Thụ. Ngươi là không có thấy, hay là giữ lại rồi??

Khương Phàm cố ý cường điệu về Vạn Linh Huyết Thụ, áp bách Xích Thiên Thần Tôn.

Trên khuôn mặt già nua tang thương của Xích Thiên Thần Tôn không nhìn ra bất kỳ thể hiện gì, chỉ là lạnh lùng nhìn Khương Phàm.

- Thiên Cực giới biến mất, chúng ta nhận được chỉ có hai người tên là Lan Nặc và Bách Lý Mạc Yêu này, không có thụ yêu!! Nếu như ngươi nguyện ý trao đổi, bây giờ liền kiểm tra, nếu như không nguyện ý trao đổi, bây giờ cứ rút đi! Chu Nguyên Bá, chúng ta từ bỏ. Bốn tên tù binh này của ngươi, cũng đừng nghĩ tới nữa!!

Khương Phàm cau mày, nhìn về hướng Lan Nặc.

Lan Nặc chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt ảm đạm.

Nàng có dự cảm khả năng Vạn Linh Huyết Thụ đã gặp nguy hiểm, nhưng tình huống cụ thể thật không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng năm, 2024 22:08
Sao truyện này mãi ko ra thêm vậy ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK