Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đánh đi!!

Bọn người Đông Hoàng Càn liên tục đánh, hận không thể mình xông vào tự bạo.

Nhưng thiên môn khó mà ngăn cản lại chậm rãi mở ra, thậm chí bên trong mênh mông ánh sáng tràn ngập đế uy, dâng lên, cuồn cuộn khắp Thiên Khải.

Bọn người Đông Hoàng Càn suýt chút nữa đã muốn quỳ xuống.

Vào thời khắc mấu chốt, xa xa trong hư vô xông ra một thân ảnh.

Khương Phàm giương cánh lăng tiêu, hoành hành giữa chân thực cùng hư không, giống như là đụng nát tầng tầng tước đoạt, lưu lại vết nứt đầy trời, lao thẳng đến Tây Bắc Thiên Môn.

- Tránh ra!!

Một tiếng quát lớn, Khương Phàm giống như một viên thiên thạch giống như ầm vang đụng vào thiên môn.

Thiên môn nguy nga thẳng tắp, giao hòa cùng chiến trường Thiên Khải mênh mông vô biên, mặc dù bạo kích vỡ trong chốc lát đã đánh nát địa tầng, nhấc lên vết nứt, thiên môn lại lù lù bất động.

Mỗi tòa thiên môn đều là tồn tại trong thời gian vô tận, vô cùng kiên cố, trừ phi là tình huống đặc biệt như Đông Nam Thiên Môn lúc trước, nếu không chỉ dựa vào Thần Ma căn bản không động được.

Tuy nhiên thời điểm Khương Phàm giết tới, hắn đã đã lấy Niết Bàn ngưng tụ tam đại phân thân, không chút khách khí nào mà trực tiếp đánh vào con đường phía dưới.

Ba tôn Chu Tước giương cánh gáy to, dọc theo con đường nhanh chóng lao xuống, Phần Thiên Diệt Thế Viêm sinh ra trùng kích cực kỳ thảm liệt đối với con đường không gian, toàn bộ con đường lần nữa biến động.

- Phần Thiên Thần Hoàng?

Đế Quân đã xông đến nửa đường, đối diện chạm vào cùng ba tôn Chu Tước.

Ầm ầm!!

Ba tôn Chu Tước không đợi trực diện với Đế Quân đã liên tiếp nổ nát vụn, bạo động kinh khủng đã làm vỡ nát con đường, chặn ngang nổ nát vụn nó.

Liệt diễm hủy diệt, bạo động kinh khủng, cùng triều cường không gian vỡ vụn, Đế Quân đều bị cưỡng bức đặt ở giữa không trung.

Năng lượng không lay động được thiên môn, lại có thể tạm thời hủy đi con đường.

Con đường từ trên chín tầng trời đến tế đàn phía dưới, liên miên đổ sụp, triều cường không gian không ngừng tàn phá bừa bãi, cuồn cuộn khắp trời đất, các trấn thủ tế đàn đều nhận phải trùng kích, sắc mặt tái nhợt, miệng mũi chảy máu.

- Lập tức đỡ tiếp con đường!

Sắc mặt Bắc Thái Đế Quân hơi trầm xuống, tiếng thét lên ra lệnh uy nghiêm vang vọng khắp dãy Thiên Trụ sơn.

Các trấn thủ tán loạn ở xung quanh tế đàn chật vật hành động, không lo được phàn nàn hay tức giận, lập tức nhét đan dược vào trong miệng, bắt đầu cưỡng ép thôi động con đường.

Lăng Tiêu Chiến Thần, Hoa Thiên Chiến Thần cùng các cường giả của Bắc Thái Đế tộc, đang thành đàn đuổi tới, nhìn thấy con đường bị sụp đổ thì đều chấn kinh lại càng tức giận.

Liệt diễm bạo tạc chiếm cứ cả bầu trời, kéo dài không tiêu tan, mơ hồ có thể thấy là hình dáng của Chu Tước, bễ nghễ trên dãy núi, giống như là đang cười nhạo bọn hắn.

- Phần Thiên Thần Hoàng đang ở Thiên Khải? Hắn không phải vừa rời khỏi Thần Khấp Chi Hải sao?

- Phần Thiên Thần Hoàng đã làm gì? Tuyệt đối không chỉ đơn giản là phá hủy con đường như vậy!

- Cái tên điên này cũng dám chủ động mạo phạm chúng ta, là muốn đánh mất lý trí sao?

Bọn hắn chấn kinh, tức giận, liên tiếp tụ tập đến xung quanh Đế Quân, chờ đợi con đường một lần nữa được tiếp đỡ.

Tế đàn rất nhanh đã nở rộ lên ánh sáng, lít nha lít nhít năng lượng không gian giống như là chạc cây tung hoành xen lẫn, nhanh chóng lan tràn lên bầu trời.

- Rút lui rút lui rút lui!!

- Đông Hoàng Càn, chúng ta là chết hay sống, phải xem ngươi rồi!

Khương Phàm nhịn suy yếu, khàn giọng gào thét.

- Mẫu thân nó, ngươi nhất định phải chơi tới mệnh, sống chết còn do ta?

Đông Hoàng Càn kích phát cánh tay phải của Thần Tôn, gần như điên cuồng mà phóng thích, vạch ra một đạo ngấn hư không kéo dài tới hơn vạn dặm, trong nháy mắt cuốn bọn người Khương Phàm đi.

- Nhanh nhanh nhanh, tiếp tục vẽ!! Vẽ vẽ vẽ! Vẽ vào chỗ chết!!

Khương Phàm lo lắng thúc giục, tim cũng nhảy lên đến cuống họng, nếu thật sự là bị bắt lại, bọn hắn sẽ bị tận diệt.

- Không phải lão tử đang vẽ sao? Ngươi coi đây là chèo thuyền à!!

- Im miệng, tập trung tinh thần, nhanh đi.

- Chết tiệt, ngươi cũng im miệng cho ta!!

Đông Hoàng Càn ông ông cả đầu, thôi động đạo ngấn Không Gian, nhanh chóng mở rộng.

Đông Hoàng Toại cùng Đông Hoàng Lăng Tuyệt bồi bạn ở hai bên, gấp đến mức tròng mắt đều muốn trừng ra ngoài, điên cuồng đến mức quên hết tất cả mà phóng thích năng lượng, mở rộng đạo ngấn Không Gian, bảo đảm bọn người Thiên Hậu đều có thể bị khống chế, không đến mức quên mất ai.

- Nhanh nhanh nhanh...

Đám Đại Vương căng cứng cả người, trái tim run rẩy, mặc kệ cảnh tượng lộn xộn xẹt qua xung quanh, hận không thể liền nhảy ra Thiên Khải, chạy về Thương Huyền ngay bây giờ.

Vừa rồi bọn hắn có bao nhiêu phách lối, bây giờ lại có sợ hãi bấy nhiêu

Đế Quân muốn lên tới, đó là Đế Quân a!!

Đông Hoàng Càn bị gió lớn thổi loạn cả mái tóc trắng phơ, hắn giống như nổi điên mà cuồng kích hư không, một đạo tiếp lấy một đạo ngấn kéo đến mấy ngàn dặm lại đến hơn vạn dặm, mang theo bọn người Khương Phàm tiếp tục vượt qua không gian.

Cũng may mắn là tất cả hoàng thành Thiên Khải đều đang phong bế, không để ý tới bất kỳ tình huống kỳ lạ nào, bằng không bọn hắn vượt thẳng qua như thế này rất dễ dàng kinh động hoàng thành dọc đường, lọt vào chặn đường.

Khi con đường liên tiếp với Tây Bắc Thiên Môn, Đế Quân và các tùy tùng giá lâm Thiên Khải, bọn người Khương Phàm đã thành công rời khỏi Tây Bắc Bộ Thiên Khải.

Hiện ra ở trước mặt Đế Quân và đám người chính là hư vô hắc ám kéo dài hơn hai ngàn dặm.

Tình huống đã không cần nói cũng biết.

Đế Thành của bọn hắn đã bị hủy!

Tam đại hoàng thành của hoàng đạo phụ thuộc cũng bị tai hoạ ngập đầu!

Các cường giả đế tộc không dám tin vào hai mắt mình, Đế Thành bị tập kích? Loại tình huống này chưa từng nghe thấy, huống chi là xảy ra ở trên người bọn họ!!

Đám người tức giận đến không thể kiềm chế được.

Quá ghê tởm, quá đáng giận, đây quả thực là đánh mặt bọn hắn ngay trước thiên hạ.

Có người hô to muốn đuổi theo, nhưng... đuổi theo hướng nào?

Đám tên điên kia hoàn toàn không có để lại vết tích.

Hoa Thiên Chiến Thần mang theo lửa giận đầy mắt:

- Hắn không thể hoàn thành liệp thần tại hải dương, lại dám chạy đến Thiên Khải tiến công Đế Thành? Thật thua thiệt hắn nghĩ ra, đây là nghèo đến điên rồi sao?

Lăng Tiêu Chiến Thần tức giận gào thét:

- Khinh người quá đáng! Đợi ta giết đến Thương Huyền, ta nhất định sẽ rút lông Chu Tước của hắn, phá hủy xương Chu Tước của hắn, giơ đầu của hắn lên để hắn chứng kiến Thương Huyền hủy diệt!

Giờ khắc này, hai tôn Chiến Thần này thật hận không thể từ bỏ Hắc Ma Đế tộc và Huyết Ma Đế tộc liên thủ Yêu tộc sớm xâm lấn Thương Huyền.

Lại tiếp tục như thế, không chừng tên điên kia lại làm ra cái cử động điên cuồng gì khác nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng năm, 2024 22:08
Sao truyện này mãi ko ra thêm vậy ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK