Cường giả lôi hệ phổ biến là cuồng mãnh hiếu chiến, mà tốc độ và năng lực phá hoại đều cực kì khủng bố, lấy đội hình của bọn hắn, giống như không có năng lực khiêu chiến.
- Bây giờ cũng không có đường lui, nếu như chúng ta không đánh mà lui, bọn hắn chắc chắn sẽ cắn thật chặt, cuối cùng vẫn khó thoát một trận chiến.
Khương Phàm nắm chặt nắm đấm, kích ra Phần Thiên Chiến Vực.
Nếu đã gặp Thiên Địa Đại Táng, nhất định phải bắt lấy, lại còn phải nhanh chóng, bằng không đợi càng ngày càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo đuổi tới, hắn muốn săn giết Thiên Địa Đại Táng thì càng khó khăn.
- Giao Lôi Hùng cho thuộc hạ.
Bạch Tai không cần phải nhiều lời nữa, hắn cau mày, lập mưu chiến thuật.
- Cho ta một hạt sen!
Cự ngạc nghiêm túc lên.
Ầm ầm...
Lôi triều ầm vang tăng vọt, lôi quang xé rách nồng vụ, hiện ra hình dáng chân thực của cự thú, oai hùng, hùng tráng, tản mát ra uy thế cường hãn tựa như là hủy diệt.
- Khương Phàm, đã lâu không gặp!
Sở Vũ đi đến phía trước, linh văn chỗ mi tâm bộc phát kiếp quang cuồn cuộn, mặt mo tang thương dữ tợn đến đáng sợ, lôi triều sáu màu giống như là từng con Lôi Long bao quanh bay lên, mở ra hư không, chấn động cả trời đất.
- Là ngươi sao. Thời gian qua ở Đế tộc tốt chứ?
Mặt ngoài Khương Phàm là khiêu khích, nhưng trong lòng lại chìm chìm.
Thiên Kiếp Hoang Lôi cùng Hỗn Độn Thiên Lôi liên hợp rồi?
Đây không thể nghi ngờ là hai loại lôi văn mạnh nhất thiên hạ hôm nay.
Hai vị Thánh Vương liên thủ, cự ngạc có thể gánh vác được không?
Vẻ mặt của Long Cốt Cự Ngạc trở nên nghiêm trọng, nó cảm nhận được áp bách từ hai vị Thánh Vương kia.
Mặc dù bây giờ nó rất mạnh mẽ, nhưng thật không dám coi thường Lôi hệ Thánh Vương, huống chi là hai người liên thủ.
- Nhờ ngươi ban tặng, cũng không tệ lắm.
Sở Vũ nghiến răng đến két vang, đường đường là hoàng đạo, lại luân lạc tới phụ thuộc, thật sự là sỉ nhục.
- Nếu như không tệ, vì sao còn muốn đi ra chịu chết? Người của Vạn Đạo Thần Giáo còn lại không nhiều lắm, nếu như lại ngươi chết, thời gian bọn hắn ở lại Đế tộc chỉ sợ sẽ không tốt hơn đâu nhỉ.
- Lời giống vậy tặng cho ngươi. Ngươi không thành thật đợi tại Sí Thiên giới, tại sao phải đến bên ngoài chịu chết. Nếu như ngươi chết, Sí Thiên giới đâu chỉ không có ngày tốt lành, người ở bên trong càng đừng nghĩ còn sống! Nữ làm kỹ nữ, nam làm nô, Phượng Hoàng Kim Kiêu, triệt để bị diệt tộc!
- Đây là ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Trên đời này xác thực có người có thể giết chết ta, rất đáng tiếc không phải ngươi. Dựa theo số mệnh mà nói, ngược lại là ta có thể giết ngươi.
- Số mệnh? Ha ha...
- Ta chính là số mệnh của ngươi!
Đáy mắt Khương Phàm chợt hiện mấy tia hung ác, vượt quá tất cả mọi người dự kiến, hắn đột nhiên chủ động xuất kích, hắn kích phát năm cái 'Bản thân', cưỡng ép thúc cảnh giới lên tới cảnh giới Thánh Vương, đuổi giết đến lôi triều:
- Tiểu tử phía trước kia, có dám đánh một trận? Chỉ ngươi và ta!
- Quả nhiên như lời đồn, cuồng ngạo tự phụ. Ta, thiếu chủ Cửu Cực Thần Điện, Nhiếp Cạnh Thiên, tiếp chiến!
Ngũ tạng của Nhiếp Cạnh Thiên cùng chấn động, tiếng như thiên âm, há mồm phun ra một mảnh Tinh Lôi Hỗn Độn.
Đây là Hỗn Độn Lôi Hải thai nghén Hỗn Độn tinh nguyên trong đan điền, khủng bố tuyệt luân, năng lượng chân chính hủy trời diệt đất.
Bình thường hắn cũng sẽ không tuỳ tiện phóng thích, huống chi cũng không có mấy người có thể ép hắn vận dụng Tinh Lôi Hỗn Độn.
Nhưng đối mặt với sự cường hãn củua Khương Phàm, hắn há miệng chính là một kích, cố ý hiện ra sự cường hãn của mình.
Tinh Lôi Hỗn Độn bổ ra không gian, nối liền trời đất, giống như kiếp quang diệt thế, lôi uy cuồn cuộn, lôi quang chói mắt.
Khương Phàm không giảm tốc độ, trong hai tròng mắt sáng tỏ hiện lên liệt diễm, thần uy yên lặng trong hai thần nhãn tại thời khắc này đã tỉnh lại, tuôn ra hai mảnh liệt diễm hừng hực, giống như là hai cánh chân chính giương rộng ra, đối diện oanh kích Tinh Lôi Hỗn Độn.
Oanh!
Tinh Lôi Hỗn Độn sụp đổ, hóa thành lôi quang đầy trời, lôi uy mênh mông, cuồng kích mười phương.
Hai con Liệt Diễm Chu Tước mở ra lôi triều đang bạo động, đánh tới Nhiếp Cạnh Thiên.
Sắc mặt Nhiếp Cạnh Thiên hơi biến đổi, quả nhiên cùng không giống với cường giả hắn gặp phải trước đó.
Hắn cuồn cuộn ngực bụng, liên tiếp tuôn ra sáu mảnh Tinh Lôi Hỗn Độn, rốt cuộc cũng đánh xuyên hai mảnh ánh sáng Chu Tước lúc trước cưỡng ép chôn vùi hắn kia.
Liệt diễm cuồn cuộn tản ra nhiệt độ kinh khủng, tán loạn ở trước mặt bọn họ.
Thật mạnh!
Đáng giá hắn toàn lực ứng phó!
Đáy mắt Nhiếp Cạnh Thiên bắn ra lôi quang hừng hực, chiến ý trong chốc lát đạt đến cực hạn.
- Dừng tay!
Sở Vũ lập tức ngăn cản, cao giọng hét lớn:
- Chúng ta nói qua, Khương Phàm phải giao cho ta tới thu thập.
- Ta ngăn chặn Khương Phàm trước, các ngươi liên thủ xử lý con cự ngạc kia. Trước khi cự ngạc chết, nếu như ta không giết chết được Khương Phàm, Khương Phàm để ngươi xử trí.
Nhiếp Cạnh Thiên không để ý khuyên can, hắn trực tiếp bay thẳng lên trời, hét lớn một tiếng, chấn động đến khung trời đều muốn vỡ ra, cuồn cuộn lôi triều sôi trào, quét sạch trên trời dưới đất.
Dãy núi rừng rậm đều đang lắc lư, như là không chịu nổi mảnh lôi uy lạnh thấu xương này, muốn mạnh mẽ nổ tung.
Lôi uy cái thế kích phát trong nháy mắt, không phụ cái danh Hỗn Độn Thiên Lôi, càng là vốn liếng để hắn hoành hành Thiên Khải, coi thường thiên kiêu hoàng đạo.
Khương Phàm giết tới, vung mạnh quyền bạo kích, cánh tay phải kích phát móng vuốt Chu Tước, Chu Tước Yêu Hỏa quấn quanh, giống như là Chu Tước Yêu Tổ chân chính quấn ở trên cánh tay, giao phó cho hắn uy thế không có gì sánh kịp.
Một tiếng ầm vang, đất trời rung chuyển, dãy núi nổ tung.
Nhiếp Cạnh Thiên bị đánh bay, cánh tay đều vô cùng đau đớn, nhưng vừa mới tháo chạy mấy trăm mét, lôi triều toàn thân đã nổ tung, biến mất trong nháy mắt.
Hắn ngẩn đầu lên trời hét lớn, toàn thân lại kích thích ra xiềng xích lôi điện kinh khủng, đây là Tinh Lôi Hỗn Độn trong khí hải biến thành, mỗi sợi xiềng xích đều giống như vạn tia lôi đình ngưng tụ thành, khủng bố tuyệt luân, tuỳ tiện một kích đã liền có thể mở ra không gian.
- Khương Phàm, ta xem ngươi có tư cách gì, diệt thế anh kiệt thiên hạ.
Nhiếp Cạnh Thiên thể hiện ra thực lực thật sự của bản thân, Thánh Hoàng linh văn khống chế tám mươi tám sợi xiềng xích Hỗn Độn, khí thế cường hãn thẳng bức cảnh giới Thánh Vương.
Tiếng hắn rống to rung trời, huy động xiềng xích tinh lôi, ngang nhiên lao thẳng đến Khương Phàm.
Khương Phàm sôi trào tinh huyết, chiến ý như thủy triều, kích phát Phần Thiên Chiến Vực hóa thành áo giáp cùng hai cánh, chống cự lại lôi uy tràn ngập đất trời, ngang nhiên lao thẳng đến Nhiếp Cạnh Thiên.
Hỗn Độn Thiên Lôi xác thực khủng bố, mỗi tai đều phun trào năng lượng đến cực hạn, không ngừng mở ra vết thương trên khắp cơ thể hắn.
Nếu như đổi thành những người khác, chỉ sợ còn chưa tới trước mặt, liền bị tươi sống đánh nát thành cặn bã. Nhưng hắn Chu Tước Yêu Hỏa có liệt diễm bá đạo, nhiệt độ cao đến mức có thể phần diệt vạn vật.