Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này khu ngoại thành vừa mới 'thức tỉnh', người thức dậy sớm đang chuẩn bị một ngày bận rộn, đột nhiên bị oanh động kịch liệt này làm cho kinh đến.

Nhất là khu thành Tây Bộ, mấy triệu dân chúng nhao nhao ngẩng đầu, tò mò nhìn các Thần Tôn từ xẹt qua đỉnh đầu bọn họ.

Mọi người đều không biết, còn lặng lẽ nghị luận có phải Thần Tôn muốn dẫn đội ra ngoài đàm phán hay không.

Nếu thật sự là như thế này, nguy cơ chiến tranh của hoàng thành hẳn là có thể giải trừ.

Bọn họ cũng không cần lại lo lắng hãi hùng, có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống, tiếp tục hưởng thụ cảm giác ưu việt thân phận trong hoàng thành.

Độc Cô Kiếm Linh tung hoành xê dịch trên các nóc nhà, lo lắng đuổi theo đội ngũ, tìm kiếm bóng dáng Sở Sanh Ca.

Sở Sanh Ca cùng cao giai Niết Bàn khác đều ở trong đội ngũ, bị Thánh Linh Thánh Vương bảo vệ.

Bởi vì là người của Chân Thiên Các, địa vị tôn quý, còn ở vào 'nội bộ' của nội bộ.

Mãi cho đến thời điểm rời khỏi nội thành, nàng vẫn còn chưa làm ra quyết định, nhưng cũng biết bây giờ mình muốn rời khỏi đội ngũ thì cũng đã không kịp nữa rồi.

Khi đội ngũ tới gần cửa thành phía tây, rốt cuộc Sở Sanh Ca cũng thấy được thân ảnh quen thuộc đuổi theo phía sau, nàng cắn răng một cái, nắm chặt tay, thừa dịp đám người không chú ý, đâm rách ngón tay, dùng máu tươi viết mấy chữ tại góc áo, bởi vì lo lắng và bối rối mà đã viết vặn vẹo tán loạn, cũng không biết Độc Cô Kiếm Linh có nhận được hay không, lại không dám viết nhiều, liền kéo xuống thả ra ngoài.

Độc Cô Kiếm Linh một bên đuổi theo, một bên gắt gao nhìn chằm chằm Sở Sanh Ca, trước tiên đã chú ý tới vật nhìn không ra gì kia.

- Đây là cái gì?

Sau khi Độc Cô Kiếm Linh nhặt được mảnh vải, kiếm mi xinh đẹp lập tức nhăn lại nhìn dòng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo giống như là huyết phù.

Tốn sức phân biệt trong chốc lát, mới miễn cưỡng nhận ra —— Trốn... Luân... Hồi...

Trốn??

Độc Cô Kiếm Linh cho là mình nhìn lầm, làm sao có thể trốn.

Đi nói đàm phán đều so với chạy trốn còn đáng tin hơn.

Cửa thành Tây Bộ ầm vang rộng mở, kinh động đến Lân Trùng Hư Không chiếm cứ ở bên ngoài.

Xích Thiên Thần Tôn?

Đây là muốn làm gì?

Đám trùng không rõ tình huống, nhao nhao lui lại.

- Chuyển cáo Phần Thiên Thần Hoàng!

- Ta, vị Thần Tôn thứ chín của Xích Thiên Thần Triều, Chu Võ Ninh, chờ hắn tại Xích Chi!

Xích Thiên Thần Tôn lưu lại một tiếng gào thét hùng hậu, phất tay nhấc lên cuồn cuộn liệt diễm, như biển gầm sôi trào mãnh liệt giữa màn trời, phóng tới bốn phương tám hướng, không gian vặn vẹo, hủy diệt đạo ngấn mà Lân Trùng Hư Không vất vả tạo dựng.

Hắn nhìn thoáng qua hoàng thành mình đóng giữ ba ngàn năm lần cuối cùng, vẻ mặt kiên định, quyết tuyệt quay người, mang theo thần triều sở thuộc xuất phát về hướng tây.

Triệu Thanh Duẫn mang theo trường bào, đi theo trong đội ngũ, vẻ mặt nàng lạnh lùng, không nhìn đến ánh mắt tức giận thậm chí là căm thù của mọi người xung quanh.

Nàng cũng không nghĩ tới Xích Thiên Thần Tôn sẽ lựa chọn rút lui thật, mà lại còn rút lui toàn thể.

Trong dự đoán của nàng, lý tưởng nhất hẳn là để nàng mang một bộ phận tinh nhuệ cùng tài nguyên đi, sau đó Xích Thiên Thần Tôn mang theo một bộ phận cao tầng ở lại tử thủ hoàng thành.

Nhưng bây giờ nàng lại đứng trước vấn đề mới, an trí đội hình 'nạn dân' kinh khủng Xích Thiên Thần Triều bọn này như thế nào.

Dù sao nàng tại Thái Uyên Cực Địa cũng không hoàn toàn đứng vững gót chân, Nam Cung gia tộc đối với nàng đã có địch ý rất lớn.

Nếu như Đế tộc biết được Xích Thiên thoát khỏi cả nước, cũng có thể sẽ lùng bắt khắp nơi, nghĩ biện pháp vây bắt mảnh Thương Huyền di bộ này, cũng không thể làm cho bọn hắn lại nhúng tay chiến tranh Thương Huyền, lại tham luyến tài nguyên bảo vật của bọn hắn.

Làm sao bây giờ??

Triệu Thanh Duẫn liếc mắt nhìn Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên ở bên cạnh, trong lòng chợt có chủ ý.

- Chạy trốn? Xác định là Xích Thiên Thần Tôn sao? Hoàng thành cũng không cần, vắt chân lên cổ chạy trốn? Lão gia hỏa bất tử những năm gần đây là thế nào? Rốt cuộc trong đầu suy nghĩ cái gì?

Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại liên tiếp vòng qua hoàng thành, tụ tập đến Tây Bộ, khó có thể tin được mà ngắm nhìn triều cường liệt diễm đang ù ù đi xa.

Đám người Đông Hoàng Lăng Tuyệt trao đổi ánh mắt, thật sự là không nghĩ ra Xích Thiên Thần Tôn cao ngạo đến mức không ai bì nổi vậy mà lại làm ra lựa chọn như vậy.

Chẳng lẽ lớn tuổi rồi nên đầu xảy ra vấn đề?

Vì sao đến cuối cùng Thần Tôn của bọn hắn đều không có hồ đồ qua?

Đông Hoàng Trấn Nguyên nói:

- Là ai liên hệ Xích Thiên Thần Tôn? Lại có thể thuyết phục hắn từ bỏ hoàng thành, cả nước thoát khỏi. Bọn hắn muốn đi đâu, thiên hạ mặc dù lớn, nhưng ở đâu sẽ có đất cho bọn hắn dung thân?

Đông Hoàng Thánh Kiệt cau mày:

- Nếu như Xích Thiên Thần Tôn biết sự kiện tại Côn Lôn, tử thủ hoàng thành xác thực không có ý nghĩa, không chỉ nhất định sẽ thất bại, sẽ còn cung cấp tài nguyên cho chúng ta, càng quan trọng hơn là, bọn hắn vừa chết, tội danh đế ước sẽ chụp toàn bộ đến trên đầu bọn hắn. Nhưng... Chạy trốn? Ta thật hoài nghi đó còn là không phải Xích Thiên Thần Tôn mà chúng ta biết.

Đông Hoàng Toại cũng nghĩ không thông:

- Người kia rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là Đế tộc? Xích Thiên Thần Tôn muốn tìm Đế tộc nương tựa rồi? Sau đó lại phối hợp Đế tộc xâm lấn Thương Huyền?? Hắn là muốn làm một tên phản đồ từ đầu đến đuôi sao? Thật sự là phát rồ rồi?

Đông Hoàng Lăng Tuyệt nói:

- Không đúng, nơi này là Đông Bộ Trung Vực, Xích Chi tại ngoại vực Tây Bộ, khoảng cách vượt qua năm mươi vạn dặm, tại sao lại muốn tới đó? Nếu như bị ngăn chặn, chẳng phải là phiền toái?

- Nếu như muốn chạy trốn giữ mạng, chỉ có thể là hướng tây. Nếu không thì bất luận là phương hướng nào cũng đều có thể bị bắt lại, coi như chạy vào hải vực, cũng trốn không thoát, nhưng đến Xích Chi đại liệt cốc, Cửu Thiên Huyền Hỏa có thể điều động uy lực U Minh, tăng thực lực lên nhiều hơn. Mà thông qua nơi đó xông vào U Minh có lẽ... Có lẽ... mẫu thân nó… cái này cũng không đúng!!

Đông Hoàng Toại nói đều nói không nổi nữa, nếu là Đế tộc bí mật đến liên hệ, khẳng định có người tiếp ứng, gần đây hẳn là hải vực phía đông, chỉ cần ra khỏi địa giới Thương Huyền, Đế tộc đã có thể nhúng tay, chạy ngục làm gì?

Trước kia không ai dám đi U Minh, bây giờ làm sao không có chuyện gì đều chạy tới chỗ đó?

Tuyệt Địa Tử Vong kinh khủng nhất, lạnh biến thành Thiên Đường tị nạn?

Thật không sợ chọc giận Quỷ tộc, toàn diện phong cấm tất cả vết nứt Cửu U?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng năm, 2024 22:08
Sao truyện này mãi ko ra thêm vậy ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK