“Cái này làm sai rồi”
giọng nói trầm trầm vang lên bên tai, hơi thở lành lạnh bao trùm cả người Serena khiến cả người cô không khống chế được mà cứng ngắc lại. Draco Malfoy đứng ngay phía sau cô, bóng dáng cao lớn của hắn bao trùm mọi ánh sáng, mặc dù không tính là quá gần, nhưng Serena vẫn không nhịn được mà nín thở.
“Trước tiên phải cho rễ cây Tam mộc vào trước, sau đó mới được thả Cù lì”, Hắn lạnh lùng nhắc nhở.
Cô lập tức cúi xuống nhìn tài liệu. Trong sách viết như thế nào thì làm theo thế đó, tại sao hắn lại nhắc theo kiểu khác?
“Không cần phải quá tin tưởng vào sách hướng dẫn” Malfoy lạnh giọng nói, giọng điệu châm chọc cực kì, “Nếu quá tin tưởng vào trong sách thì cô sẽ chẳng bao giờ chế biến thành công bất kì một loại thuốc nào”
Serena ngẩn người, dịch lui sang bên cạnh, Draco Malfoy thuận tiện thay thế vị trí của cô, thuần thục làm những thao tác khác hoàn toàn với sách hướng dẫn.
“Những bài tập trên lớp chỉ đảm bảo 70 phần trăm hiệu quả của dược liệu” giọng nói không một cảm xúc, giống như một cái máy robot luôn nhả ra những công thức toán học chính xác đến từng phần tỉ. Nếu hiện tại Lisa mà biết bạn thân của cô nàng đang so sánh thần tượng Malfoy giống như một thứ máy móc của muggle thì chắc hẳn cô nàng sẽ tức điên lên. Dĩ nhiên, cô nàng sẽ không bao giờ biết đến điều đó.
Một lúc sau, bên trong nồi quặng dần dần xuất hiện một dung dịch màu tím vô cùng xinh đẹp. Nó trong suốt và lóng lánh như những viên pha lê, một loại màu sắc mà Serena chưa bao giờ tạo ra được.
Không hề có một chút tạp chất.
Cô kinh ngạc nhìn.
“. . .”
“Thật đẹp”
Không nhịn được mà thốt ra.
Khóe miệng Malfoy không dấu vết mà cong lên, rất nhanh lại hạ xuống, khôi phục thái độ lạnh lùng, hắn bình tĩnh nói:
“Đây mới chân chính là một lọ độc dược nguyên chất, hiệu quả đạt tới tối đa mà không có tác dụng phụ” Hắn nói, nhưng rất nhanh lại châm chọc, “Tất nhiên, không phải loại độc dược nào cũng có thể thay đổi quy trình. Nếu không muốn vào trạm xá nằm mấy ngày thì cứ tùy tiện mà thực hiện, tôi sẽ không chịu trách nhiệm”
Vậy anh nói cho tôi cái này để làm gì? Serena bĩu môi, ánh mắt vẫn không rời khỏi chất lỏng màu tím xinh đẹp.
Malfoy đi đến trước một tủ gỗ, mở ra, bên trong là một đống lọ chứa các loại dung dịch có màu sắc khác nhau. Tất cả đều xinh đẹp không sao tả xiết. Hắn tùy ý lấy ra một lọ màu lam óng ánh y hệt như màu mắt của hắn, chậm rãi đến gần Serena .
“Cầm lấy”
Đây là cái gì?
Cô nhìn lọ độc dược trước mặt, có chút nghi ngờ nhìn đối phương.
“Trước khi đi ngủ uống một ngụm nhỏ” Malfoy lạnh lùng nói “Lần sau vào đây không được phép mất tập trung”
Serena mờ mịt hiểu ra. Đây là thuốc an thần sao?
Cô biểu hiện rõ ràng như thế? Mấy ngày hôm nay đã khắc chế rất nhiều, cùng thường ngày không sai biệt lắm. Vậy mà hắn vẫn nhận ra?
“Làm xong thì lau dọn cho sạch sẽ”
Hắn không chờ cô trả lời mà quay người đi, cầm một lọ thủy tinh rỗng, đổ độc dược đã được pha chế xong vào, sau đó để trong tủ gỗ.
Làm xong, Malfoy tiếp tục ngồi xuống nghiêng người cầm quyển sách lên đọc, sau đó không có động tĩnh.
Serena vẫn đứng yên bất động, trong đầu cô vẫn đang suy nghĩ mục đích của hắn.
Là quan tâm cô?
Phải không?
Cô không biết.
Serena quay sang lén lút nhìn người kia, tâm trạng bất an lại pha lẫn chút khó hiểu. Malfoy lạnh lùng như vậy mà lại quan tâm đến cô?
So với tin tưởng là hắn thì cô càng hi vọng là giáo sư Snape đã sai Malfoy thực hiện điều này. Bởi vì so với Malfoy thì thầy Snape còn tiếp xúc với cô nhiều hơn, như thế liền biết tình trạng hơi mất tập trung của Serena không phải chỉ dừng lại ở một hai lần. Hơn nữa, tủ thuốc kia là của thầy Snape, Malfoy có thể tùy tiện lấy đồ của thầy sao?
Đáp án trong lòng cô là không thể.
Vì vậy khả năng Malfoy được giáo sư đang bận ủy thác, chứ không phải do bản thân hắn quan tâm đến cô.
Nghĩ đến đây Serena liền không quan tâm nữa. Đã khẳng định Malfoy không có gì khác thường liền chuyên tâm làm việc, sau đó ngồi ở chỗ xa hắn nhất mà đọc sách. Những quyển sách có ghi chú của thầy ngay bên cạnh mặc dù nhìn cũ kĩ nhưng lại là cực kì quý giá. Serena không muốn bỏ qua.
Cô hiển nhiên không biết phán đoán vừa rồi của mình là hoàn toàn sai. giáo sư Snape đáng kính bận bịu như vậy làm sao mà có thời gian quan sát tỉ mỉ nguyên nhân cô mất tập trung mà đưa thuốc an thần cho cô được.
Nhưng Serena không biết mà cũng sẽ không được biết. Bởi vì người nào đó cũng không định nói ra.