Serena cảm giác như đầu mình muốn nổ tung, bị xé tan thành từng mảnh. Cô cố gắng giãy dụa nhằm muốn xóa đi cơn đau đớn trong đầu nhưng không được. Ý thức mơ hồ một mảnh, Serena không thể mở mắt, cũng không biết mình đang ở đâu, nhưng cảm giác ớn lạnh lan tràn ra toàn thân thì đặc biệt rõ ràng.
Những hình ảnh được lưu giữ trong đầu dần dần hiện lên, di chuyển giống như cuộn băng vô hình, chiếu lại tất cả những kí ức cô không muốn nhớ đến.
“Sherry, từ giờ trở đi tên của nhóc sẽ là Sherry”
Một người đàn ông có mái tóc bạc cùng ánh mắt màu lam sắc bén lạnh lẽo nhìn về phía cô, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên thành độ cong nho nhỏ:
“Đừng bao giờ có suy nghĩ trốn thoát, nếu không tôi sẽ cho nhóc đi vào địa ngục”
Hình ảnh lại nhanh chóng chuyển đổi, một người phụ nữ tóc vàng hiện lên với gương mặt mơ hồ mà cô không thể nhìn rõ:
“Shiho, bố mẹ phải đi xa, con nhớ phải ngoan ngoãn nhé”
Sau đó dần dần biến mất sau lớp màn trắng xóa . . .
Serena đột nhiên cảm thấy rất khó thở, cô muốn đưa tay lên vuốt ngực nhưng chân tay không thể động đậy.
Đầu . . . rất đau . . .
Máu . . . toàn là máu . . . cô nhìn thấy chị gái ngã xuống trước mặt mình. Một khẩu súng giảm thanh ngắm trúng ngực của chị, Serena muốn chạy lại gần, nhưng cơ thể giống như bị trói chặt bởi một sợi dây vô hình, không thể tiến lên dù chỉ một bước.
Người đàn ông mặc áo khoác đen dài, đôi mắt bị che khuất dưới mái tóc màu bạc cùng chiếc mũ đen. Hắn chĩa súng về người nằm trên mặt đất rồi lạnh lùng rời đi.
Là hắn.
Là hắn đã giết chị.
Serena gần như phát điên, cô cố gắng giãy dụa, không muốn nhìn tiếp nữa, nhưng những hình ảnh vẫn cứ hiện lên đặc biệt rõ ràng.
“Em dám phản bội tôi”
Đôi mắt màu lam không hề chứa một tia tình cảm, lạnh lẽo giống như hầm băng, Serena cảm giác sự lạnh buốt lan tràn ra toàn thân khiến cô không nhịn được rùng mình.
Sợ hãi.
Căm hận.
Chạy trốn . . .
Serena bị nhốt trong hầm tối, cổ tay bị khóa lại bằng xích sắt, cô không thể nhìn thấy thứ gì ngoài một màu đen u ám bất tận, bên tai văng vẳng âm thanh giận giữ như gần như xa:
“Dám phản bội tôi . . . em phải bị trừng phạt”
giọng nói lạnh lẽo vô tình khiến cô rơi vào tuyệt vọng.
Đầu như bị ai đó dùng búa đập vào . . .
Đột nhiên mọi thứ sáng lên, gương mặt phóng đại của người kia gần ngay trước mắt. Đôi mắt màu lam phức tạp nhìn cô, khóe miệng lại giơ lên thành độ cong quen thuộc. Cả người Serena như bị ghìm chặt, xung quanh là hơi thở nguy hiểm của hắn:
“giết tôi đi”
. . .
. . .giết tôi đi . . .
. . . Từng giọt máu từ từ rơi xuống, nhuộm hết cả bàn tay của cô. Serena đặt tay lên miệng vết thương, nơi đó vẫn còn ấm nóng.
Ánh mắt của hắn trở nên u buồn mà xa xăm, rõ ràng mỉm cười nhưng lại bi thương khó nói thành lời . . .
Serena muốn mở miệng, nhưng âm thanh không tài nào phát ra nổi, cô dùng hết sức lực để có thể cử động, nhưng lại lần nữa thất bại.
Mà đầu vẫn cứ đau . . .
Gương mặt của đối phương từ từ lại gần, mùi máu ngày càng nồng đậm, cô muốn thoát khỏi tay của hắn, cô muốn đẩy người này ra, và đứng dậy.
Mắt phải của Serena run lên, nhắm lại. Cảm giác ấm nóng từ hơi thở của hắn, kèm theo sự ướt át của máu tươi tràn ra khóe môi khiến mắt cô có chút đau.
“ . . .” Hắn thì thầm, giọng nói mơ hồ không rõ khiến cô không thể nghe thấy, Serena cảm giác mí mắt ngày càng nặng, nhưng cô không muốn nhắm lại.
Người đàn ông lại đặt một nụ hôn lên trán cô, cảm giác mệt mỏi bao trùm toàn thân, cơn đau đầu đột ngột giảm bớt, mà mí mắt không nhịn được cụp xuống . . .
Serena chìm trong bóng tối.
Không đau đớn. Không mệt mỏi. Không nhìn thấy kí ức.
Thế giới xung quanh yên tĩnh lại.
Cô ngủ một giấc ngủ dài . . .