• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết do đầu óc nóng lên hay tâm trạng không tốt muốn liều lĩnh mà Serena lại làm một việc mà có lẽ cô chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ làm. Lúc đó cô không suy nghĩ gì cả, trong đầu đều là hình ảnh của cái bóng quen thuộc, nó giống như có một ma lực hấp dẫn bắt buộc cô phải đi theo, và Serena đã làm điều đó.

Cô tìm trong gầm bàn làm việc của giáo sư một cây chổi bay cũ kĩ, xỉn màu, nó đã nằm ở đây từ rất lâu và Serena chắc chắn đây chính là cây chổi của anh em sinh đôi nhà Weasley mà mỗi khi tan học họ lại dùng nó để lượn ra ngoài cửa sổ.

Lần đầu tiên trong đời, Serena nghiêm túc sử dụng đồ vật này một cách tình nguyện và thích thú. Và sự thật rằng nếu không phải cô đang ở tầng chót của lâu đài và không có cách nào chạy xuống phía dưới một cách nhanh nhất thì cô cũng không sẽ sử dụng thứ này. Không phải cô không thể bay, mà là cô ghét vận động.

Serena leo lên cây chổi, đầu hơi nghiêng về phía trước, đợi nó từ từ bay ra ngoài cửa sổ mới nhanh chóng không tiếng động tìm mục đích của mình. Kĩ thuật của cô còn rất tốt, ít nhất trong quá trình bay xuống khu rừng cấm thì cô cũng không va phải thứ gì hoặc xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhưng xin đừng hỏi cảm nhận của Serena khi lần đầu tiên cưỡi chổi bay ở một độ cao như thế này, cô có cảm giác giống như mình đang treo lơ lửng trên không và không có lấy một điểm tựa, sau đó là cảm giác còn mạnh mẽ hơn cả khi rơi tự do. Điều đặc biệt hơn là nó khiến cô nhớ lại khoảnh khắc sự cố máy bay của bốn năm về trước.

Merlin! Ngày hôm nay cô nhớ đến quá nhiều thứ rồi đó.

Serena có chút thất thần, và hậu quả của việc không nghe lời giáo viên hướng dẫn trong khi bay thì phải tập trung đầu óc là giây phút cuối cùng lúc cô hạ cánh thì cán chổi đập vào thân cây, sau đó cô ngã xuống, một cú ngã Serena sẽ không thể quên trong thời gian tới.

Cô từ trong bụi cây nhẹ nhàng ngồi dậy, lo sợ tiếng động lớn sẽ khiến cho đối tượng bị cô theo dõi nghi ngờ. Những vết bẩn trong quần áo tạm thời không thể tẩy sạch, và dây leo cuốn lấy chân cô cũng không thể cắt bỏ. Cô chỉ có thể tạm thời xuyên qua kẽ lá nhìn bóng người không rõ ràng ở phía trước, vừa tự trách cho hành động ngu xuẩn của mình. Nếu như lúc đó cô lý trí một chút thì có thể đến văn phòng của cô Mcgonagall rồi báo cáo việc phát hiện một học sinh đêm du để cho các giáo sư điều tra và sẽ biết ngay là ai không có mặt trong phòng ngủ và tìm ra hung thủ của vụ án này. Mà không phải bẩn thỉu ngồi ở đây nơm nớp lo sợ đối phương sẽ phát hiện ra tung tích của cô mà thậm chí người đó là ai cô cũng không biết.

Ngoài dự đoán của Serena, bóng người khả nghi vẫn lặng lẽ tiến về phía trước, không có dấu hiệu dừng lại, cứ từ từ đi từng bước một mà không hề vội vã.

Đến bây giờ cô mới nhận ra sự khác thường, và suy nghĩ đầu tiên trong đầu là:

Người này bị mộng du?

Không thể nào!

Làm gì có chuyện trùng hợp như thế được? Nếu như chỉ là mộng du thì không thể ăn mặc kín đáo và đeo giày như thế kia, huống chi bây giờ còn chưa đến 9 giờ, cứ cho là người đó đi ngủ sớm đi, vậy chẳng lẽ không ai phát hiện ra người này sao?

Serena khó hiểu, nếu nói nó bị mộng du thì khả năng người này bị khống chế còn dễ dàng tin tưởng hơn.

Cô đảo mắt, bỗng nhiên giật mình.

Bị khống chế???

. . . . Bóng dáng quen thuộc, con rắn khổng lồ, và cả kẻ chủ mưu phía sau nữa . . . Như vậy suy luận của cô là chính xác?

Nếu như bóng người phía trước thật sự là đối tượng tóc đỏ bị cô nhìn thấy hai lần, vậy thì người đó hiện tại đang bị một kẻ khác khống chế đi vào trong rừng?

Đi vào đây để làm gì?

Serena không hiểu, cô đợi một lúc thấy bóng người dã dần dần đi xa mới dám rút đũa phép dùng bùa chú để cắt đứt sợi dây đang quấn chân cô. Nó tạo ra một ánh sáng nho nhỏ, nhưng trong bóng đêm thì đặc biệt rõ ràng. Đây chính là một trong những điểm yếu khi sử dụng bùa chú và đũa phép, hầu như bất kì bùa chú nào cũng tạo ra ánh sáng và có chỉ khác nhau ở chỗ ánh sáng mạnh hay yếu, nếu muốn sử dụng nó để làm chuyện mờ ám thì khá khó khăn, bởi vì với kinh nghiệm bị chụp ảnh ngày hôm qua, bất kì khoảnh khắc nào cũng sẽ bị bắt gặp dù chỉ là trong tích tắc. Nếu như lúc này bóng người phía trước quay đầu lại, có khả năng sẽ thấy nghi ngờ vì đêm nay không hề có một chút ánh sáng.

Nhưng đáng tiếc đối phương không hề quay đầu lại.

Serena có nên cảm thấy đây nên là điều may mắn duy nhất của ngày hôm nay?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK