• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Chiến thư ước đấu.

Trần Lạc xoay người định quay về sau lưng bỗng có tiếng quát:

– Trần Lạc!

Trần Lạc quay lại nhìn, thấy một người đứng trước cửa Tiểu Kim Câu học viện. Thiếu niên cỡ tuổi Trần Lạc, khoảng mười sáu, bảy tuổi, mặc y phục đắt tiền, mặt âm trầm bước nhanh tới gần.

Thiếu niên nhìn chằm chằm vào Trần Lạc, nói:

– Trần Lạc, ngươi còn nhớ Trác Vệ Đông ta không?

Trác Vệ Đông?

Trần Lạc có chút ấn tượng, dường như là học đồ nhập học cùng lúc với hắn.

Các học đồ Tiểu Kim Câu học viện nghe tên Trác Vệ Đông thì tim đập nhanh.

Trác Vệ Đông, nhân vật số hai trong học đồ sơ cấp Tiểu La Thiên học viện, mở sáu mạch, tu luyện hai linh quyết trung phẩm hoàng cấp là Hỏa Diễm Chưởng, Thập Nhị Lộ Hàn Phong Chân, đều tu luyện đến tiểu thành nên sức chiến đấu cực kỳ kinh người.

Cộp cộp cộp cộp cộp!

Trác Vệ Đông chạy nhanh tới trước, cách Trần Lạc khaỏng ba thước thì nhảy người lên thoáng chốc hơn hai thước. Trác Vệ Đông nghiêng người xuống, đùi phải lóe ánh sáng linh lực đá ra, tiếng xé gió kêu vù vù.

Trần Lạc lập tức vận chuyển linh lực ba mạch đánh ra Oai Vũ Vô Tướng Quyền gia đoạn dại thành. Cú đấm đánh vào gan bàn chân Trác Vệ Đông. Vang tiếng nổ điếc tai, Trần Lạc lùi hai bước, Trác Vệ Đông đáp xuống đất cũng lùi một bước mới đứng vững.

Lần đầu giao đấu hình như Trác Vệ Đông chiếm ưu thế.

Trần Lạc định tìm hiểu rõ thực lực của mình, sau khi đánh nhau hắn càng tin tưởng hơn. Linh lực ba mạch cộng Oai Vũ Vô Tướng Quyền kém hơn linh lực sáu mạch một chút, Trần Lạc rất vừa lòng kết quả này.

Trác Vệ Đông cực kỳ giật mình trước thực lực của Trần Lạc, mặt ngoài không lộ vẻ gì.

Trác Vệ Đông nhìn đám người Hồ Cao Phong bị thương, lạnh lùng cười:

– Vì đi đường tắt xâm nhiễm hắc ám, bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn phế tu vi nhưng ngươi vẫn không thành thật.

Trần Lạc cười khẩy nói:

– Lúc trước chúng ta cùng nhập học, ngươi cảm thấy Trần Lạc ta là người thành thật sao?

– Hôm nay ta muốn xem ngươi có tư cách gì mà cuồng như vậy.

– Ta cuồng sao? Là ngươi cuồng mới đúng.

Trần Lạc hờ hững liếc Trác Vệ Đông, nói:

– Trước kia không thấy ngươi ngông nghênh như vậy trước mặt ta. Sao? Thấy tu vi của ta bị phế cũng muốn lên đạp hai chân?

Trác Vệ Đông kiêu căng bá đạo, vênh váo nói:

– Đạp ngươi rồi sao?

Trần Lạc câmn ín, khóe môi cong lên cuồng ngọa, chậm rãi nói:

– Ngươi không có tư cách này, lúc trước không có, hiện tại cũng, về sau càng sẽ không.

– Ngươi . . .!

Nét mặt Trác Vệ Đông sa sầm, biểu tình giận dữ. Trác Vệ Đông định đánh nhau nhưng chợt nghe tiếng quát ngăn lại.

– Dừng tay!

Thanh âm vang dội như mãnh hổ gầm rống làm tai người ù đặc. Một nam nhân cao to gần hai thước xuất hiện, gã mặc quần cộc, lõa thân trên lộ ra cơ bắp cuồn cuộn, đôi tay thô to đầy gân xanh, chính là Ngưu Manh.

Ngưu Manh chạy thẳng tới nơi thấy Hồ Cao Phong bị thương, mấy học đồ Tiểu La Thiên học viện làm gã nhíu chặt mày. Ngưu Manh không biết chỗ này có chuyện gì, tại sao hai thủ lĩnh học đồ sơ cấp Tiểu La Thiên học viện đều có mặt.

Ngưu Manh là thủ hộ thần của Tiểu Kim Câu học viện, nguyên Trường Tín thành đều biết chuyện đó. Trời sinh Ngưu Manh có sức mạnh phi thường như chín trâu hai hổ, tu vi là mở bảy linh mạch. Học đồ bình thường không phải đối thủ của Ngưu Manh. Thấy Ngưu Manh quay về, Trác Vệ Đông biết trận này không thể đánh. Trác Vệ Đông nhìn Trần Lạc chằm chằm, hừ lạnh một tiếng.

– Trần Lạc, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại, lần sau ta nhất định sẽ giẫm ngươi dưới chân.

Vẻ mặt Trần Lạc bất đắc dĩ, lười nhìn Trác Vệ Đông.

Đợi đám người Trác Vệ Đông, Hồ Cao Phong, học đồ Tiểu La Thiên học viện rời đi, Ngưu Manh hỏi thắc mắc trong lòng. Sau khi biết đầu đuôi câu chuyện, Ngưu Manh nhe răng, mắt hổ trợn to khó tin nhìn Trần Lạc. Ngưu Manh và Trần Lạc ở chung một trạch viện hơn hai tháng, tuy gã hay thấy hắn hấp thu linh khí nhưng cho rằng cùng lắm là mở một linh mạch. Ngưu Manh không ngờ Trần Lạc đã mở ba linh mạch và còn . . . Còn tu luyện Oai Vũ Vô Tướng Quyền được công nhận là khó tinh thông nhất đến đại thành? Khủng khiếp hơn là nhóm học đồ linh lực năm mạch Hồ Cao Phong đều không đánh lại Trần Lạc.

Cái . . . Này thật không thể tưởng tượng.

* * *

Khi tin Trần Lạc lần lượt đánh bị thương Cố Văn Hóa, Hồ Cao Phong đồn khắp Tiểu La Thiên học viện liền dẫn đến sóng to gió lớn. Mọi người đều biết Trần Lạc bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn phế tu vi, khi đó các lão sư Tiểu La Thiên học viện tự mình kiểm nghiệm. Vậy là trong vòng bốn tháng ngắn ngủi Trần Lạc đả thông ba linh mạch? Nếu không có Cố Văn Hóa, Hồ Cao Phong bị thương làm chứng thì các lão sư Tiểu La Thiên học viện không bao giờ tin sự thật này.

Giờ phút này, trên đại điện Tiểu La Thiên học viện, viện trưởng, trưởng lão, chấp sự, lão sư đều tụ tập lại.

Ba người Cố Văn Hóa, Hồ Cao Phong, Trác Vệ Đông đứng giữa đại điện, bọn họ kể lại sự việc ba, bốn lần.

Các lão sư biểu tình trầm trọng, không hiểu ra sao. Bọn họ không nghĩ ra trong bốn tháng làm sao mở ba linh mạch được. Huống chi sau khi Trần Lạc bị phế linh hải chắc chắn bảy linh mạch rối loạn, trong tình huống đó có thể đả thông một linh mạch trong một năm đã xem như thắp hương.

Càng khiến các lão sư khó tin là theo Hồ Cao Phong, Cố Văn Hóa, Trác Vệ Đông miêu tả thì Trần Lạc vận chuyển linh lực ba mạch có sức mạnh còn hơn cả linh lực năm mạch của Hồ Cao Phong, hắn thậm chsi tu luyện Oai Vũ Vô Tướng Quyền đến đại thành.

Nghe sao cũng như nằm mơ.

– Ta dám khẳng định nếu tất cả đúng là thật thì đồ cứng đầu Trần Lạc lại xâm nhiễm hắc ám, nếu không thì hắn không thể tiến triển khủng bố như vậy.

Nét mặt Lý chấp sự sa sầm, lộ rõ ghét Trần Lạc. Các lão sư gật gù, chỉ có tu hành đường tắt xâm nhiễm hắc ám mới tiến bộ nhanh như vậy.

– Trước khi chuyện có quyết định chúng ta không thể bình luận gì.

Vương Khắc lão sư luôn thấy áy náy với Trần Lạc, bởi vì trước khi Lão viện trưởng chết nhờ gã chăm sóc Trần Lạc. Trần Lạc bị Tiểu La Thiên học viện trục xuất khiến Vương Khắc lão sư áy náy không yên.

– Hừ! Chẳng lẽ Vương Khắc lão sư cho rằng trong vòng bốn tháng Vương Khắc lão sư có bản lĩnh đả thông ba linh mạch sao?

Con người Lý chấp sự bụng dạ hẹp hòi, ai đối địch với gã sẽ bị vô tình công kích.

=======

Chương 22: Chiến thư ước đấu (2).

– Nói thật là ta cũng không cho rằng Trần Lạc có thể đả thông ba linh mạch trong bốn tháng, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn xâm nhiễm hắc ám.

Vương Khắc lão sư nhìn các lão sư, tiếp tục bảo:

– Vận mệnh mỗi người khác nhau, tạo hóa cũng khác. Từ nhỏ Trần Lạc số khổ, có lẽ ông trời thương xót ban cho hắn tạo hóa lớn, kỳ ngộ gì đó thì sao? Huống chi bây giờ Trần Lạc vào Tiểu Kim Câu học viện, viện trưởng là tháp chủ trận tháp Đồ Khai Nguyên. Từ khi Trần Lạc còn nhỏ Đồ Khai Nguyên đã rất yêu thương hắn, rất có thể bày trận pháp huyền diệu nào đó giúp đỡ hắn.

Vương Khắc lão sư nói rất có lý làm Lý chấp sự không lời nào để phản đối.

Một lão sư đồng ý lời của Vương Khắc lão sư, nói:

– Vương Khắc lão sư nói có lý, theo ta được biết dù xâm nhiễm hắc ám, nói là đường tắt nhanh chóng tăng tu vi cho mình nhưng tuyệt đối không thể nào khiến linh mạch biến dị. Trần Lạc có thể dùng linh lực ba mạch đánh bị thương Hồ Cao Phong có linh lực năm mạch, từ đó thấy được linh mạch của Trần Lạc sinh ra biến dị nên linh lực mạnh hơn.

Các học đồ không hiểu nhưng đám lão sư thấy rộng biết nhiều, bọn họ biết một khi linh mạch sinh ra biến dị thì sẽ càng rộng, mềm dẻo, mạnh hơn trước, ẩn chứa linh lực càng cường đại hơn. Nhưng không ai biết linh mạch biến dị trong tình huống nào.

– Linh hải của Trần Lạc bị phế, linh mạch rối loạn, trong tình huống đó khả năng linh mạch biến dị lớn hơn người bình thường một chút. Cái gọi là phá rồi lập, lập rồi biến chính là như vậy.

– Ha ha ha ha ha ha! Thật là ghê gớm.

Lý chấp sự đứng dậy lạnh lùng nhìn đám Vương Khắc lão sư ủng hộ Trần Lạc, nói:

– Các vị cao kiến thật, chẳng lẽ các ngươi đều cho rằng đồ ngoan cố Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám sẽ được ông trời yêu thương cho kỳ ngộ sao? Hừ, nếu hắn đã xâm nhiễm hắc ám một lần thì có thể làm lần hai. Kỳ ngộ gì? Vớ vẩn, trong thiên hạ làm gì có nhiều kỳ ngộ như vậy.

– Lý chấp sự, không thể nói như vậy, chúng ta không bài trừ khả năng Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám . . .

Lão sư đó chưa nói xong đã bị Lý chấp sự đánh gãy:

– Tranh luận làm gì, cứ trực tiếp thông báo Quang Minh Thủ Vệ đoàn kiểm nghiệm là biết.

Lý chấp sự ngồi xuống, nhắm mắt lại.

– Chúng ta không có chút chứng cứ Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám, trong tình huống này lỗ mãng thông báo Quang Minh Thủ Vệ đoàn, lỡ như Trần Lạc thật sự không xâm nhiễm hắc ám, tạm gác chuyện Quang Minh Thủ Vệ đoàn có trách tội hay không, sợ là Đồ Khai Nguyên sẽ không bỏ qua.

Vương Khắc lão sư đứng lên nói:

– Viện trưởng, hy vọng chuyện này tính kỹ rồi hãy làm.

Đồ Khai Nguyên, Đồ tháp chủ, Đồ viện trưởng, người đời gọi là Đồ man rợ.

Đồ Khai Nguyên là người như thế nào? Nguyên vu sư không người không biết.

Ai trong Trường Tín thành hơi lớn tuổi chút đều biết Đồ lão già không dễ chọc, đã chọc vào Đồ Khai Nguyên là sẽ rắc rối to. Không nói đâu xa, mấy năm trước đại gia tộc nổi tiếng lừng lẫy trong Trường Tín thành định kéo Đồ Khai Nguyên xuống ghế tháp chủ, kết quả bị Đồ lão già đùa đến gia cảnh sa sút, kết cuộc thê thảm. Nếu không phải Đồ Khai Nguyên nương tay thì người gia tộc kia có lẽ đã bị nhốt vào tù.

Viện trưởng Tiểu La Thiên học viện gật đầu, nói:

– Đồ Khai Nguyên đúng là rắc rối, chúng ta phải có đầy đủ chứng cứ mới có thể thông báo cho Quang Minh Thủ Vệ đoàn.

Lúc này Trác Vệ Đông bỗng lên tiếng:

– Viện trưởng, chấp sự, các vị lão sư, ta có một cách thăm dò Trần Lạc.

– A? Ngươi có cách gì?

– Lúc ta ở Tiểu Kim Câu học viện có đánh nhau với Trần Lạc, với thực lực hiện giờ của hắn không đấu lại ta. Nếu ta hạ chiến thư với hắn, khi đó ta đánh cùng Trần Lạc, ta tin tưởng sẽ thăm dò được hắn có xâm nhiễm hắc ám hay không.

Viện trưởng Tiểu La Thiên học viện, Lý chấp sự nghe vậy lộ vẻ mừng rỡ, đây đúng là cách hay.

Lý chấp sự cười nói:

– Vệ Đông, cách của ngươi rất hay. Ha ha ha ha ha ha! Sau khi hạ chiến thư Tiểu La Thiên học viện chúng ta lập tức tuyên bố ra ngoài, để mọi người cùng xem. Một khi thăm dò ra Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám thì chúng ta bắt hắn ngay, khi đó Đồ Khai Nguyên ba đầu sáu tay cũng không biết làm sao.

Vương Khắc lão sư khẽ thở dài:

– Viện trưởng, chuyện này có đường đột quá không? Chúng ta đã trục xuất Trần Lạc ra khỏi học viện, hắn chỉ là một đứa trẻ, cần gì làm khó hắn? Nếu đồn ra sẽ không tốt cho danh tiếng học viện chúng ta.

– Vương Khắc lão sư, ngươi thì biết cái gì? Nếu để mặc đồ cứng cổ Trần Lạc phát triển mới là tổn hại danh dự của học viện chúng ta!

Vương Khắc lão sư nói rất đúng nhưng Lý chấp sự cung không nói sai. Lúc trước Tiểu La Thiên học viện trục xuất Trần Lạc đi, mặc dù trên danh nghĩa là vì hắn không thích hợp tiếp tục ở lại Tiểu La Thiên học viện nhưng tất cả đều hiểu rõ là Tiểu La Thiên học viện thấy Trần Lạc không thể mang về vinh dự cho học viện nên vô tình đuổi đi. Từ sau khi chuyện này đồn ra ngoài, toàn Trường Tín thành phê phán Tiểu La Thiên học viện, cảm thấy Tiểu La Thiên học viện quá vô tình.

Nếu từ nay về sau Trần Lạc lẫn vào đám người thì không sao, cố tình hắn đả thông ba linh mạch, nếu để mặc hắn phát triển lỡ như . . . Lỡ thi đậu Trung Ương học phủ thì sau này Tiểu La Thiên học viện còn mặt mũi nào? Lý chấp sự tưởng tượng nếu mọi chuyện xảy ra thì danh dự Tiểu La Thiên học viện sẽ rớt xuống vực sâu.

Vì vậy viện trưởng Tiểu La Thiên học viện, Lý chấp sự, các lão sư sẽ không mặc cho Trần Lạc thuận lợi phát triển.

– Hừ! Sau khi so tài vén mở sự thật Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám rồi ta chờ xem đám người Trường Tín thành có còn đồng tình hắn không? Có dám nói chúng ta trục xuất hắn là sai lầm?

Lý chấp sự vững tin Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám, gã không nghĩ ra lý do nào khác, hơn nữa hắn có tiền khoa xâm nhiễm hắc ám càng khiến gã tin vào điều này.

– Lý chấp sự nói đúng.

Viện trưởng Tiểu La Thiên học viện đồng ý:

– Chúng ta trục xuất Trần Lạc bị Trường Tín thành chê trách, cách này có lợi không hại cho vinh dự Tiểu La Thiên học viện chúng ta. Ừ, cứ quyết định như vậy. Vệ Đông, ngươi chuẩn bị đi, khi đó phải dốc hết sức ứng chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK