• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Thời gian trôi qua từng phút một, Thôn Hạ Hạnh Tử vẫn ngạo nghễ đứng trên sân khấu nhìn chằm chằm về phía bên dưới.  

             Từ nhỏ cô ta đã bắt đầu tiếp xúc với văn hóa Hoa Hạ, đặc biệt cô ta rất quan tâm về thơ ca.   

             Ba tuổi bắt đầu học thơ, bảy tuổi đã thuộc lòng ba trăm bài thơ Đường có thể đọc ngược như nước chảy, nhất định thuộc về dạng thần đồng. Năm nay hai mươi tuổi, cô ta đến du lịch ở Hoa Hạ, nghe nói ở đây có triển lãm Hán phục cô ta vô cùng thích thú chạy tới.  

             “Còn có ai dám lên khiêu chiến với cô Thôn Hạ Hạnh Tử của chúng ta không, nếu không thì cô ấy chính là người chiến thắng!”  

             Giọng nói của người dẫn chương trình lại vang lên, nhưng không ai dám đi lên.  

             Dù sao cô gái này thật sự là quá mạnh, thắng liên tiếp ba mươi hai vòng, dù cho ai lên cũng nắm chắc được phần thắng.  

             Đúng lúc này, Diệp An chọc chọc Tần Minh đang ở bên cạnh cô, ghé vào tai anh nói nhỏ:  

             “Tần Minh, nếu không hai chúng ta đi lên thử xem?”  

             Tần Minh trước tiên là sững sờ, sau đó nghi ngờ nói:  

             “Hả, tại sao?”  

             “Bởi vì tớ không quen nhìn một người Nhật diễu võ dương oai ở Hoa Hạ.”  

             Diệp An có chút tức giận nói.  

             Có lẽ chịu ảnh hưởng từ Diệp Học Võ, Diệp An từ nhỏ đã là một cô bé rất yêu nước. Cho nên, nhìn thấy người Nhật Bản diễu võ dương oai ở trên sân khấu, tự nhiên trong lòng cô không thoải mái.  

             Nghe vậy, Tần Minh cũng sững sờ, nói thật nghe Diệp An nói anh cũng có xúc động, nếu có thể anh tuyệt đối sẵn lòng loại Thôn Hạ Hạnh Tử xuống sân khấu.   

             Nhưng mà, thực lực của cô gái này quá mạnh, ngữ văn của anh căn bản không có nắm chắc được phần thắng. Lúc anh đang do dự, bỗng nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc.  

             “Ding, chúc mừng kí chủ đã nhận nhiệm vụ, phá vỡ huyền thoại, ngăn cản Thôn Hạ Hạnh Tử giành được chiến thắng, phần thưởng: 2000 điểm tích lũy!”  

             Hả?  

             Tần Minh vốn có chút do dự bỗng nhiên lấy lại được tinh thần, không ngờ hệ thống lại xuất hiện nhiệm vụ. Đây chính là lần đầu tiên hệ thống xuất hiện nhiệm vụ, hơn nữa còn là hai ngàn điểm tích lũy, số lượng không ít!  

             Chỉ có điều, điểm tích lũy tuy tốt, nhưng cụ thể nên thao tác như thế nào còn có chút khó khăn.  

             Về trình độ ngữ văn, anh chẳng hơn gì so với hai học sinh nam khoa tiếng Trung Đại học Tô Bắc vừa rồi, thậm chí còn kém nhiều so với Thôn Hạ Hạnh Tử.  

             Phải làm gì đây…  

             Bỗng nhiên, trước mắt anh sáng ngời, giống như là nghĩ tới cái gì đó, khóe miệng nở một nụ cười.  

             “Đi thôi An An,  chúng ta đi lên thử xem!.”  

             “A, được!”  

             Diệp An cũng có chút hưng phấn, hai người cùng nhau bước lên sân khấu, ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.  

             Hai người này, đẹp trai xinh gái, muốn khiêm tốn cũng không có khả năng, huống chi là vào lúc này!  

             Ngay cả ánh mắt của Thôn Hạ Hạnh Tử cũng sáng lên, sự xuất hiện của Diệp An đang mặc Hán phục làm cho cô ta là một cô gái cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, lập tức thu hút ánh mắt của cô ta. Nhìn một lúc, cô mới chuyển ánh mắt từ Diệp An sang người Tần Minh, sau đó, cũng là một loại cảm giác kinh ngạc!  

             Chàng trai này, quá đẹp trai! !  

             Ở Đông Doanh có rất nhiều trai đẹp, cô ta cũng đã gặp qua không ít học sinh nam xuất sắc, nhưng còn lâu mới bằng so với chàng trai trước mặt này!  

             “A, người con trai này thật đẹp trai mà!”  

             Một cô gái sau khi nhìn thấy Tần Minh ánh mắt bỗng sáng rực lên, suýt chút nữa không giữ được nước miếng.  

             “Thật sự, người này cũng quá đẹp trai rồi phải không?”  

             “Cô gái kia thật xinh đẹp, trời ạ, đây là tiên nữ giáng trần sao?”  

             “Thích quá, hai người này có quan hệ gì vậy, giá trị nhan sắc cũng quá cao rồi!”  

             “……………”  

             “………”  

             Lưu Lục mang theo một đám thanh niên nam nữ mặc Hán phục đi tới.  

             Vừa rồi cô ấy vốn đang quản lý ở nơi khác, nhưng nghe nói có một cô gái Đông Doanh đến làm rối loạn, nên cô ấy nhanh chóng chạy tới.  

             Những người ở phía sau cô ấy, có quan hệ rất tốt với cô ấy, đều là những người yêu thích văn hóa Hán của Hoa Hạ.  

             “A, chàng trai kia là ai thế, thật đẹp trai!”  

             “Aaa, kia không phải là An An sao, hai người này quá xứng đôi, trời sinh một cặp!”  

             “Lưu Lục, hai người này có quan hệ gì vậy.”  

             “…………”  

             “………"  

             Mọi người hỏi liên tục.  

             Các cô đều quen biết Diệp An, thường xuyên nói chuyện trong một nhóm.  

             Thế nhưng, không ngờ hôm nay Diệp An lại dẫn theo một chàng trai .  

             Mấu chốt là chàng trai này còn đẹp trai như thế! !  

             Lưu Lục cười khổ nói:  

             “Nghe An An nói, hai người họ là người yêu.”  

             “Cái gì!?”  

             Mọi người đều bị sốc. Không ngờ Diệp An xinh đẹp như vậy, lại có bạn trai rồi. Nhưng mà, các cô nhìn mặt Tần Minh, cảm thấy tất cả đều là bình thường.  

             Đẹp trai xinh gái, hai người này quả thực quá xứng đôi.  

             …………  

             Người dẫn chương trình cầm micro đi tới trước mặt hai người, đầu tiên là kinh ngạc nhìn hai người một cái, sau đó nở một nụ cười nói:  

             “Thật tốt quá, rốt cục cũng có người sẵn lòng đi lên khiêu chiến rồi, hai vị tên là gì, là quan hệ gì?”  

             Tần Minh nhận lấy micro của người dẫn chương trình đưa tới, cười nói với tất cả mọi người dưới sân khấu:  

             “Tôi tên là Tần Minh, đây là bạn gái tôi Diệp An.”  

             Ồ!  

             Hai người này thật sự là người yêu!?  

             Cặp này xứng đôi quá!  

             Dưới sân khấu trong nháy mắt gây ra không ít ồn ào.  

             Đẹp trai xinh gái luôn làm cho người ta phải chú ý, huống chi hai người còn đồng thời lên sân khấu.  

             Duy chỉ có Diệp An là cúi đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên.  

             Tần Minh chết tiệt, loại chuyện này làm sao có thể nói trước mặt nhiều người như vậy, cái này... thật quá xấu hổ!  

             Người dẫn chương trình mỉm cười nói:  

             “Đây là lần đầu tiên có một cặp đôi cùng nhau lên khiêu chiến, vì vậy xin vui lòng đứng vào vị trí của hai bạn, trận đấu lập tức bắt đầu!”  

             “Được.”  

             Diệp An và Tần Minh cũng không nói nhiều, đều đứng vào vị trí, lúc Diệp An quay lại nhìn Tần Minh thì chợt thấy anh nháy mắt với cô rồi cười thần bí.   

             Cô đột nhiên có một dự cảm xấu.  

             Nụ cười này…  

             Chẳng lẽ tên này muốn làm gì?  

             Diệp An nghĩ không ra, nhưng trận đấu sắp bắt đầu, cũng không cho phép cô suy nghĩ nhiều.  

             “Trận đấu bắt đầu!”  

             Sau khi người dẫn chương trình nói xong, rất nhanh trên màn hình lớn xuất hiện câu hỏi đầu tiên.  

             “Cạch!”  

             Câu hỏi xuất hiện một giây sau, không đúng, câu hỏi còn chưa hoàn toàn xuất hiện, Tần Minh đã nhấn nút.  

             Tất cả mọi người đều xôn xao!  

             Không phải chứ, câu hỏi còn chưa xem xong đã nhấn nút trả lời sao?  

             Không đúng nha, các tùy chọn vẫn chưa được đưa ra!  

             Anh đã nhấn nút.  

             Ngay cả Thôn Hạ Hạnh Tử cũng sững sờ, câu hỏi đã ra một nửa, mấu chốt là đáp án vẫn chưa đưa ra, sao anh lại bắt đầu giành quyền trả lời rồi?  

             Chọc cười phải không?  

             Tần Minh cười thần bí với Diệp An, sau đó tràn đầy tự tin nói:  

             “Đề này chọn D!”  

             Tất cả mọi người: “???”  

             Sau khi anh trả lời xong, người dẫn chương trình yêu cầu nhân viên điều khiển câu hỏi chiếu phần nội dung còn lại lên màn hình lớn.  

             Xin hỏi “ban mã “trong “Huy thủ tự tư khứ, tiêu tiêu ban mã minh.” (1) là chỉ cái gì?   

             A. Ngựa có hoa văn  

             B. Ngựa rời đàn  

             C. Dĩ Ban Cố, người di cư họ Tư Mã  

             Đáp án là: B  

             (1)Trích thơ từ tác phẩm “Tống Hữu Nhân” của Lý Bạch.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang