• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 20: Lão nhân thần bí

Nguyễn Thiên gục xuống đất, bỏ mình, nếu được quay lại thì hắn chỉ ước mình không đến trấn Bình Sơn này không nên trêu vào Hoàng Thiên Cảnh .

“khụ” “khụ”

Hoàng Thiên Cảnh cũng lão đảo, phải dùng Hắc Long đao chống mới khống bị ngã xuống.

- Tứ phẩm linh khí đúng là tiêu hao khủng khiếp.

Chỉ chém ra một đao mà đã hút sạch nguyên khí trong người hắn.

Lữ Thiên Tâm kinh ngạc nhìn những thi thể trong sân, rồi lại nhìn Hoàng Thiên Cảnh.

- Thực lực đệ thật mạnh

Nàng đỡ hắn vào trong nhà nghỉ ngơi, sau khi giao cho Lữ Thiên Tâm một bình ngọc thì hắn uống vào một viên đan dược chữa thương nhất phẩm nhanh chóng chữa thương.

Lữ Thiên Tâm dùng bịch ngọc của Hoàng Thiên Cảnh đưa rồi nhanh chóng rắc lên mấy cái xác thì bùng lên một ngọn lửa, đốt mấy cái xác thành tro bụi.

Vài canh giờ qua đi, Hoàng Thiên Cảnh mở mắt ra, thương thế đã đỡ hơn không ít, nguyên khí tiêu hao cũng đã được bổ sung. Hắn bước xuống giường

- Mẫu thân, Thiên Tâm tỷ, chúng ta nên rời khỏi đây, những người Nguyễn Gia có thể tìm tới con để báo thù, nhưng lúc này con chưa có thể chống lại chúng.

- Mẫu thân, Thiên Cảnh nói đúng đấy, ở đây chúng ta sẽ không được an toàn

La Phi cuối cùng quyết định đi, chỉ lả luyến tiếc nhìn lại căn nhà, dù sao bao nhiêu kỉ niệm của bà với phu quân đã mất cũng ở đây

- Đi thôi

Nhìn bóng dáng của La Phi bước lên xe ngựa Hoàng Thiên Cảnh âm thầm thề sẽ phải mau chóng mạnh lên để có thể bảo vệ mọi người, nếu hắn đủ mạnh thì Nguyễn gia cũng chả dám tìm đến hắn báo thù.

Cả nhà hắn đi đến thành Đại La, nghe La Phi nói phu quân của bà có một người bằng hữu rất tốt ở đó, Hoàng Thiên Cảnh thì như thế nào cũng được, dù sao hắn không có nơi nào để đi

- Mẫu thân, phía trước có quán nước, ta xuống nghỉ ngơi chút đi.

Mọi người ngồi xuống quán nước cạnh đường

- Lão giả, cho chúng ta một ít nước

Lữ Thiên Tâm nhìn thấy lão giả chủ quán đang loay hoay trong bếp thì lên tiếng gọi

- Có ngay đây

Lão giả lọm khọm đem theo ấm nước và rót ra chén cho mọi người.

- Ông lão, đây là cái gì thế?

Tiểu Anh lúc này vẫn đang loay hoay cần một khối hình tam giác để trên bàn nghịch đi nghịch lại

- Đây là đồ chơi của lão thôi, tiểu oa nhi thích thì cứ chơi đi

Mọi người vừa uống nước vừa trò chuyện, Tiểu Anh chơi được một lúc thì cũng chán rồi đặt xuống bàn.

Lữ Thiên Tâm cũng thấy tò mò nên cầm lên xem thử, càng xem càng thấy hứng thú

Trong lúc mọi người đang nói chuyện cũng không để ý đến lão giả đang loay hoay trong bếp thỉnh thoảng nhìn khối tam giác trên tay Lữ Thiên Tâm rồi thở dài

- Ta phải chờ bao lâu nữa đây, mười năm rồi, ta theo dặn dò của thái thượng trưởng lão chờ đây đa mười năm rồi. Bao giờ mới tìm được người mở có duyên với Trận Lăng Thiết đây

Lữ Thiên Tâm càng nhìn càng chăm chú rồi chợt nàng truyền nguyên khí vào trong đó, vận chuyển theo một lộ tuyến kì lạ, nàng nghĩ là nên đi theo như vậy, nên thử xem

Bất chợt khối sắt hình tam giác trong tay nàng bừng lên ánh sáng ba màu phóng thẳng trên trời cao.

Lữ Thiên Tâm hoảng sợ buông khối sắt ra, Hoàng Thiên Cảnh cũng cảnh giác bảo mẫu thân và Tiểu Anh lùi lại.

Đột ngột “vèo” một tiếng thân hình lão giả xuất hiện bên cạnh Lữ Thiên Tâm

- Cô nương, là cô đã mở ra Trận Lăng Thiết này sao

Lão giả kích động nhìn chằm chằm vào Lữ Thiên Tâm, cả người lão run lên

- Lão nói miếng sắt này sao, ta chỉ truyền một ít nguyên khí vào trong đó thôi

Lữ Thiên Tâm chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn trả lời

Hoàng Thiên Cảnh lúc này lao đến đứng chắn trước mặt của Lữ Thiên Tâm ánh mặt cảnh giác nhìn lão giả này, vừa rồi lão đột ngột xuất hiện trước mặt của Lữ Thiên Tâm mà rõ ràng hắn vừa thấy lão ở trong bếp.

- Lão nhân này không đơn giản

Lão giả không để ý đến Hoàng Thiên Cảnh mà cười lớn:

- Haha. Cuối cùng ta cũng đợi được rồi

- Haha, cuối cùng Phúc Nguyên Tâm ta cũng đợi được rồi, ta chờ ở đây đã hơn mười năm rồi.

Mọi người nhìn nhau không hiểu chuyện gì, lão giả cười một lúc mới biết mình thất thố vội ho khan.

- “khục”, “khục”. ta vui quá nên vậy, haha

- Để ta giới thiệu, ta là trưởng lão của Trận Đạo Tông, Ta tên Phúc Nguyên Tâm, mọi người có thể gọi ta là Phúc lão

- Ta ở đây đã mười năm rồi, để chờ đợi người có thể làm cho Trận Lăng Thiết này sinh ra phản ứng, cuối cùng ta cũng đợi được

- Tiểu cô nương tên gì?

Phúc lão nói rồi nhìn về phía Lữ Thiên Tâm.

- Tham kiến tiền bối, tiểu nữ là Lữ Thiên Tâm

- Lữ Thiên Tâm, tên rất hay, haha

Phúc lão cười tươi, rất lâu rồi hắn không vui như thế.

- Lữ Thiên Tâm ngươi có đồng ý trở thành đệ tử của Trận Đao Tông chúng ta không?

Hoàng Thiên Cảnh kích động, không ngờ lão giả gầy khọm này là trưởng lão của Trận Đạo Tông, phải biết rằng Trận Đạo Tông là một ngũ phẩm tông có hàng vạn đệ tử.

Lữ Thiên Tâm đang không biết làm sao, ánh mắt nhìn về phía mẫu thân và Hoàng Thiên Cảnh.

- Tiểu cô nương, ngươi chỉ có đến Trận Đao Tông thì mới có thể phát huy thiên phú của ngươi, ngươi hẳn cũng biết là mình không có thiên phú về mặt tu luyện đúng không.

Lữ Thiên Tâm gật đầu, nàng biết rõ điều đó, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về Hoàng Thiên Cảnh, hắn cũng hiểu được suy nghĩ của cô nên bước lên

- Vãn bối Hoàng Thiên Cảnh bái kiến tiền bối, vãn bối là biểu đệ của Thiên Tâm tỉ

Phúc lão gật đầu đáp lễ, Hoàng Thiên Cảnh nói tiếp

- Theo như lời phúc lão nói thì Thiên Tâm tỉ rất có năng khiếu về mặt trận pháp, vậy không biết nếu như Thiên Tâm tỉ tiến vào Trận Đạo Tông thì sẽ được đãi ngộ như thế nào?

- Hạch tâm đệ tử, đãi ngộ không kém gì ta.

Hoàng Thiên Cảnh hít một hơi khí lạnh, đãi ngộ như thế này thật không hề thấp. Hắn quay về phía Lữ Thiên Tâm và La Phi

- Mẫu thân, Thiên Tâm tỷ, đệ nghĩ Trận Đạo Tông này rất thích hợp với tỷ

Sau khi nghe Hoàng Thiên Cảnh khuyên bảo một lúc, nàng cũng hiểu nhưng có chút lưỡng lự thì trong đầu vang lên tiếng nói của Phúc lão:

- Tiểu cô nương, nếu sau này ngươi muốn được ở bên cạnh biểu đệ của ngươi thì phải nắm lấy cơ hội này, tên tiểu tử kia không đơn giản đâu, ta nhìn không thấu hắn, thành tựu của hắn rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang