Chương 10: Tu luyện điên cuồng
Sau khi trò chuyện một lát Hoàng Thiên Cảnh về phong của mình bắt đầu tu luyện, khoanh chân ngồi xếp bằng, hai tay đặt lên đầu gối, nguyên khí xung quanh bắn đầu tiến vào trong người hắn
Nguyên khí di chuyển như hổ chồm trong kinh mạch, trở về đan điền, lại tiếp tục vòng tuần hoàn mới,
- Ba trăm chu thiên... ba trăm mười chu thiên
- Ba trăm năm mươi chu thiên, ba trăm sáu mươi chu thiên
Lượng nguyên khí đổ về đan điền ngày càng nhiều, không biết bao lâu sau, “phanh” một tiếng
- Luyện Khí Cảnh tứ trọng.
- Cho tới Luyện Khí Cảnh cửu trọng ta sẽ không phải gặp bất cứ bình cảnh nào.
Tu luyện giả từ nhất trọng đến cửu trọng Luyện Khí Cảnh là đả thông kinh mạch, mở rộng đan điền, dẫn nguyên khí đi rèn luyện cơ thể.
Nhưng Hoàng Thiên Cảnh đã được rèn luyện, kinh mạch đả được đả thông, đan điền còn mở rộng gấp nhiều lần người khác. Thân thể của hắn bây giờ đã không kém vỏ giả Tiểu Nguyên Cảnh. Về mặt dẻo dai và độ hồi phục thì thân thể của hắn còn mạnh hơn tu luyện giả.
- Để xem sức mạnh của linh hồn lực của ta như thế nào nào
Hắn tập trung tinh thần, khuếch tán linh hồn lực ra xung quanh
-Ba mươi tư trượng, phạm vi đã rộng thêm không ít, là do tu vi của mình tang tiến sao?
Hoàng Thiên Cảnh vừa lẩm bẩm vừa quan sát những hình ảnh trong tầm bao quát của linh hồn lực, đột nhiên:
- “Phụt” hai lỗ mũi chảy máu ròng ròng
Là sử dụng linh hồn lực quá độ bị phản phệ sao, không phải là lúc này trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh Lữ Thiên Tâm đang trần truồng đi tắm, thân hình trắng nõn nà, đường cong cao ngất, thân hình đã bắt đầu phát dục, cặp nhũ phong lấp ló
- Hộc..hộc..
Hoàng Thiên Cảnh nhanh chóng thu hồi linh hồn lực, mặt đó tía tai, dù sao đi nữa hắn vẫn còn là xử nam, lần đầu thấy cảnh này không khỏi không kiềm chế được
- Hay là….
Hắn định thúc dục linh hồn lực lần nữa nhưng may vẫn kiềm chế được, thầm mắng mình vô sỉ.
Lúc này cũng không thể nào tĩnh tâm thu luyện, nên hắn lấy Bách Thảo yếu lục ra xem. Hắn xem xét các loại linh dược trong đó, có hình ảnh rõ rang, giới thiệu chi tiết về tác dụng của từng loại dược thảo, môi trường sinh sống, các yêu thú thường sống cạnh các loại linh dược này
- Thần thần kì, người viết ra Bách Thảo Yếu lục này không đơn giản
Hoàng Thiên Cảnh càng đọc càng than phục
Sáng sớm, hắn vừa dậy đã thấy Lữ Thiên Tâm đang loay hoay dưới bếp. Bình thường công việc này là của hắn, nay có Lữ Thiên Tâm hắn được nghỉ ngơi mấy hôm
- Thiên Tâm tỉ cần đệ giúp gì không?
Lữ Thiên Tâm lúc này trên gương mặt đạ thấm ướt mồ hôi, vài sợi tóc vắt qua khuôn mặt nàng, quay lại nói với Hoàng Thiên Cảnh :
- Đệ rửa mặt đi, rồi vào ăn sáng .
Hoàng Thiên Cảnh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ trước mặt, đôi mắt trong veo như nước mùa thu, khuôn mặt trái xoan, nhìn đến ngây người. thì ra giờ hắn mới nhận ra bên cạnh mình có mỹ nhân như vậy.
Có lẽ là trước giờ hắn thấy thất vọng về cuộc đời của mình, nay đa tu luyện được nên tâm tình thoải mái, hoặc có lẽ cô nàng Lữ Thiên Tâm này càng ngày càng xinh đẹp
Hắn nhìn xuống cổ ngọc thon gầy, rồi dừng lại ở đôi ngũ phong nhô cao kia, những hình ảnh đêm qua không khỏi hiện lên trong đầu hắn, cứ đứng thất thần như thế
Lữ Thiên Tâm như cảm nhận được điều gì, nhìn thấy ánh mắt bất thường của hắn:
- A…đệ nhìn cái gì đấy?
Lữ Thiên Tâm quay mặt đi, mặt dần đỏ lên, cổ ngọc xinh xắn lúc này cũng đỏ lên.
Hoàng Thiên Cảnh lúc này mới phát hiện sự thất thố của mình vội bỏ chạy ra khỏi bếp còn ngoái lại nói với Lữ Thiên Tâm :
- Đệ …đệ không thấy gì cả.
Lữ Thiên Tâm mặt càng đỏ hơn, ngượng chín cả người.
Lúc ăn sáng hai người cứ ngượng ngùng, La Phi như cảm nhận được điều gì, chỉ mỉm cười không nói.
Ăn sáng xong Hoàng Thiên Cảnh tiếp tục lên núi đốn c̣ủi, vừa đi vừa nghĩ
- Phải tu luyện mấy bộ vũ kĩ, tăng cường thực lực.
Hấn đến một vùng núi vắng vẻ, ngồi lên tảng đá, một lúc sau lấy ra một miếng ngọc giản:
- Chọn cái này đi. Võ kĩ hoàng cấp sơ giai Thiết Sơn Quyền
Không phải hắn không muốn chọn vũ kĩ cấp cao hơn mà cơm phải ăn từng miếng, phụ thân hắn từng nói:
- Muốn tu luyện được các vũ kỹ cao giai thì phải tu luyện các vũ kỹ cấp thấp tới mức hoàn mĩ
Tu luyện vũ kỹ cũng có nhiều mức độ
Tu luyện tới mức cơ bản nắm rõ vũ kỹ là tiểu thành
Tu luyện tới mức vận dụng thành thục, nắm rõ vũ kỹ là đại thành
Còn nắm được ý cảnh, cách vận dụng, hoàn mỹ thể hiện ra như người sáng tạo ra nó là hoàn mỹ.
Thiết Sơn Quyền có ba thức: Khai Sơn, Phá Sơn và Thiên Sơn
Hoàng Thiên Cảnh tập trung ghi nhớ động tác, cách vận quyển nguyên khí, sau một lúc hắn đứng phắt dậy
- Thiết Sơn Quyền thức thứ nhất, Khai Sơn
Quyền pháp cương mãnh đánh gãy cây đại thụ cách đó mười thước, Hoàng Thiên Cảnh lắc đầu lại tiếp tục tu luyện
- Vù Vù quyền phong xoay phần, tiếng quyền pháp không ngừng vang lên.
Đánh ra liên tiếp ba quyền, Hoàng Thiên Cảnh thở ra một hơi:
- Thiết Sơn Quyền đại thành
Lúc này mới qua bao lâu chứ, tu luyện một môn quyền pháp đại thành, người khác tu luyện huyền cấp sơ giai đến đại thành ít nhất cũng mất một tháng