Chương 14 - Mâu thuẫn từ ly rượu
Trong mắt Cao Đông Minh, Chu Dư Hân hơn Hoàng Minh Lý mọi mặt bất kể ngoại hình hay khí chất. Ngay cả Nguyễn Tú Hằng bên cạnh Chu Dư Hân cũng xinh đẹp hơn Minh Lý kia!Lê Vĩnh Thiên chợt bắt gặp ánh mắt bất mãn của Cao Đông Minh đang nhìn mình.
"Mọi người không cần phải khách sáo, không cần phải quá sợ tôi, nhìn vậy thôi chứ tôi thực sự rất dễ gần. Sau này nếu ai cần tôi giúp đỡ chuyện gì, cứ việc tới hộp đêm tìm tôi. Mọi người cũng có thể đến đó vui chơi thoải mái, tôi sẽ miễn phí" Họ Cao cười nói.
Muốn có được một người phụ nữ xinh đẹp không hề dễ dàng, Cao Đông Minh cũng hiểu sự thật này. Để giành được sự chú ý của Chu Dư Hân, trước hết, anh ta cần phải cư xử lịch sự và hào phóng!
"Ông Cao thật tốt bụng!"
"Chúng tôi nhất định sẽ đến quán bar của anh để uống rượu và giải khuây"
Tất cả bọn họ đều sợ mất mật nhưng không ai dám tỏ thái độ, từng người một đều giả vờ đáp lễ. Tất nhiên họ sẽ không bao giờ đến những nơi xa đọa như thế. Đối phó với Cao Đông Minh xong, các cựu sinh viên khác đều lần lượt trò chuyện với Chu Dư Hân.
"Dư Hân, đã lâu không gặp. Cậu lại xinh đẹp hơn trước đây rồi!"
"Dư Hân, cậu vẫn luôn là nữ thần trong trái tim tôi đấy!"
"Cậu không biết tôi đã đau lòng thế nào khi biết cậu kết hôn đâu."
Tất cả đó đều là những lời chân thành của các cựu nam sinh, tất nhiên
Lê Vĩnh Thiên không cảm thấy phiền hà gì. Vợ anh quá xinh đẹp và quá nổi tiếng, việc ai đó khen cô ấy là chuyện bình thường. Hoàng Minh Lý, người vừa mới gây được sự chú ý của mọi người, giờ chỉ thấy rất tất cả đang vây quang Chu Dư Hân, trong lòng cô ta thực sự rất khó chịu.
"Dư Hân, chồng cô làm nghề gì?" Hoàng Minh Lý cố tình chen vào.
"Anh ấy không đi làm." Chu Dư Hân bối rối một lúc rồi nói nhỏ nhẹ. Cô ta có cần hỏi một câu riêng tư như vậy không?
"Ơ kìa, chẳng lẽ lại giống như lời đồn đại, chồng cô là một kẻ bất tài vô tích sự sao?" Hoàng Minh Lý cười khinh bỉ.
Thấy Minh Lý cứ nhằm vào Chu Dư Hân mãi, Nguyễn Tú Hằng cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa và gắt gỏng: "Dư Hân đủ khả năng lo kinh tế và hỗ trợ chồng mình, không giống như một số người chỉ biết dựa vào đàn ông"
Chính cô là người đã kéo Chu Dư Hân đến bữa tiệc. Nên tất nhiên, khi thấy Dư Han đang bị chế giễu, Hằng sẽ bảo vệ cô ấy.
"Tú Hằng, cô nói ai phụ thuộc vào đàn ông? Nói rõ ra xem nào!" Minh Lý không ngờ Nguyễn Tú Hằng dám nói điều đó, cô ta lập tức nổi giận.
"Sao hả, tôi đâu có nói cô, cô làm gì phải khó chịu như vậy? Chẳng lẽ trúng tim đen rồi sao?" Tú Hằng nói. Mặc dù bạn trai của Hoàng Minh Lý rất đáng sợ, nhưng ở một nơi có an ninh tốt và nhiều người như vậy, Tú Hằng không việc gì phải e sợ anh ta.
Hoàng Minh Lý tức giận đùng đùng, khuôn mặt đỏ cả lên. Nhưng cô ả không thể làm gì Tú Hằng giữa thanh thiên bạch nhật như thế này được, vì vậy chỉ có thể tạm thời chịu đựng. Còn Cao Đông Minh kể từ khi nhìn thấy Chu Dư Hân, anh ta đã không thèm chú ý tới Hoàng Minh Lý nữa.
Các món ăn lần lượt được mang ra và sau khi nốc ba ly rượu, Cao Đông Minh mới bắt đầu lộ diện.
"Cô Chu nổi tiếng là người đẹp nhất Đà Lạt, họ Cao tôi đã ngưỡng mộ từ lâu. Hôm nay, không ngờ còn có cơ hội ăn tối với cô. Thật là may mắn. Tôi chúc cô một ly" Cao Đông Minh vừa nói vừa đưa một ly rượu cho Chu Dư
Hân.
Khuôn mặt Hoàng Minh Lý tối sầm trở lại. Bạn trai của cô thậm chí còn dám tán tỉnh Chu Dư Hân - nữ nhân mà Lý thị ghét nhất - ngay trước mặt cô ta! Cô ta đã từng thua Chu Dư Hân, đến giờ cũng vẫn thua dù Dư Hân đã là một phụ nữ có chồng!
Khi Dư Hân thấy thái độ kém nhã nhặn của Cao Đông Minh, cô đã rất bối rồi. Cô chưa bao giờ thích uống loại rượu mạnh này, nhưng nếu cô từ chối hắn ta, cô sợ sẽ làm anh ta mất mặt.
"Xin lỗi, tôi không thích uống rượu." Sau khi do dự một lúc, Chu Dư Hân cuối cùng vẫn chọn từ chối.
"Cô Chu không nể mặt tôi sao?" Cao Đông Minh tắt nụ cười trên mặt và nói gầm gừ.
"Tôi ..." Chu Dư Hân sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ đó của Cao Đông Minh.
"Cô Chu, Cao Đông Minh này dù sao cũng là ông chủ của hộp đêm lớn Đà Lạt, có cả trăm người dưới trướng. Như vậy vẫn chưa xứng để uống với cô sao?" Cao Đông Minh dường như đang mỉm cười đe dọa.
"Vợ tôi đã nói, cô ấy không thích uống rượu, anh không hiểu tiếng người à?" Lúc này, Lê Vĩnh Thiên mới lên tiếng. Cao Đông Minh kia dám ép vợ anh uống rượu với hắn sao? Đúng là không biết quý trọng sinh mạng là gì.
Lê Vĩnh Thiên dứt lời, tất cả mọi người đều im lặng sững sờ.
Không ai dám nghĩ một kẻ vô dụng nổi tiếng, lại dám nói chuyện bằng thái độ xấc xược như vậy với Cao Đông Minh! Chu Dư Hân cũng không thể ngờ người chồng yếu đuối của mình lại dám đứng ra bảo vệ cô. Có điều
những gì anh vừa nói thật quá kiêu ngạo!
Khuôn mặt của Cao Đông Minh đột nhiên tối sầm lại và lạnh lùng nói: "Vậy anh có muốn uống ly rượu này thay cho vợ anh không?"
Tất nhiên, từ lâu họ Cao đã nghe về sự ngu ngốc vô dụng của Lê Vĩnh Thiên, vì vậy anh ta không cần phải tôn trọng Lê Vĩnh Thiên.
"Muốn uống với tôi ư, anh không đủ tư cách" Lê Vĩnh Thiên lạnh lùng đáp. Anh là ai mà phải uống với những loại người này? Thật nực cười!
Tất cả mọi người đều hoảng hốt kinh hãi không dám tin vào tai mình, một kẻ như Lê Vĩnh Thiên lại dám nói rằng Cao Đông Minh không đủ tư cách uống cùng?
Điên thật rồi! Thật quá kiêu ngạo!
Chu Dư Hân và Nguyễn Tú Hằng tròn mắt nhìn Lê Vĩnh Thiên, tự hỏi từ khi nào kẻ vô dụng yếu ớt này lại trở nên mạnh mẽ như vậy, có phải anh ta uống say quá nên thần trí điên đảo rồi không?
"Anh...Anh được lắm!" Cao Đông Minh nghiến răng nói.
Bầu không khí đột nhiên trở nên vô cùng căng thẳng, và mọi người dường như nghe thấy âm thanh của trái tim mình đang đập liên hồi, tất cả đều tưởng tượng ra cái viễn cảnh máu chảy đầu rơi sắp xảy đến.