• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

i giờ ăn sáng, bàn ăn thiếu một vị trí so với mọi ngày, người vắng mặt là Mộc Đại. Hoắc Tử Hồng là bà chủ, chú Trương đi lại phải mất nửa ngày, việc chạy lên chạy xuống gọi người theo lý hẳn là việc của mình – Nhất Vạn Tam hết sức nhiệt tình: “Để tôi đi gọi cô chủ nhỏ.”

Anh ta chạy lên tầng, cửa phòng Mộc Đại đang đóng, Nhất Vạn Tam không có lá gan trực tiếp bước vào, chí dám đứng ở cửa ho khan mấy lượt: “Cô chủ nhỏ, đi ăn thôi.”

Mộc Đại nói: “Vào đi.”

Mở cửa xong, Nhất Vạn Tam ngơ ngác, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Mẹ ơi!

Mộc Đại đang luyện võ.

Phòng của Mộc Đại không giống người khác, trên tường chỗ lồi ra chỗ lõm vào, tất cả đều gắn thiết bị luyện võ. Ví dụ như, trên tườngcách hai mét tính từ mặt đất, có một hố lõm vào trong, ban đầu Nhất Vạn Tam còn tưởng rằng đó là do công nhân trang trí nhà cửa lỡ đập vỡ, cho đến khi tình cờ nhìn thấy Mộc Đại một chân dẫm lên cái hố kia, một tay chống trần nhà, cả người tạo thành một tam giác vuông với góc tường để… Thay bóng đèn.

Bởi vậy, bình thường ít khi thấy Mộc Đại dậy sớm ra sân luyện võ, càng không có chuyện “đông luyện Tam Cửu, hạ luyện Tam Phục”Xiên thép: Loại xiên canh sát chuyên sử dụng để bắt tội phạm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK