• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10:  Họp lớp
 
             Chỉ là kể từ khi tốt nghiệp, sau khi La Phong từ chối cô ta, cô ta không liên lạc với La Phong nữa.  

             Còn về lý do tại sao người vẫn đang độc thân như La Phong không thích Giang Thiến như vậy.  

             Không vì cái gì khác, chủ yếu là do danh tiếng của Giang Thiến ở trường thực sự không ra làm sao cả.  

             Một người có thể thay 6 người bạn trai trong một học kỳ, La Phong nghĩ thôi cũng cảm thấy khó tin.  

             Đối với Giang Thiến, La Phong luôn giữ thái độ tránh né.  

             Đối với loại người đào hoa như vậy, anh thực sự không muốn có bất kì quan hệ nào với cô ta.  

             Một sinh viên nghèo đến từ một ngôi làng miền núi nhỏ như anh và một cô gái ham hư vinh, sống phóng túng như vậy ở bên nhau sẽ không có kết quả gì!  

             "La Phong, sao thế, dạo này vẫn ổn chứ?", Giang Thiến mỉm cười hỏi.  

             La Phong bất giác cau mày.  

             Tình hình hiện tại của anh thực sự có chút khó nói.  

             Anh cũng không biết Giang Thiến gọi điện thoại đến rốt cuộc có chuyện gì.  

             Anh nói cho có lệ: "Vẫn như cũ!"  

             "Từ lúc tốt nghiệp lâu rồi chúng ta không tụ họp nhỉ, sao, có thời gian rảnh không, ra ngoài ăn bữa cơm? Địa điểm cách chỗ cậu không xa, ở khách sạn Đông Hải".  

             La Phong cười khổ, vội vàng từ chối: "Vẫn là thôi đi thì hơn, sau này có cơ hội..."  

             Nhưng chưa kịp nói xong, Giang Thiến đã ngắt lời anh.  

             "Cậu hiểu lầm rồi, ý tôi là, hôm nay là buổi họp lớp đầu tiên kể từ khi tốt nghiệp, có rất nhiều bạn học ở đây, cậu cũng đến tham gia đi!”  

             Không để cho La Phong từ chối, Giang Thiến nói là lát nữa sẽ nhắn tin gửi địa chỉ cụ thể cho anh sau đó trực tiếp cúp máy.   

             Đối với La Phong mà nói, họp lớp có cũng được không có cũng chẳng sao.  

             Tuy nhiên, nếu Giang Thiến đã nói như vậy, La Phong cũng không thể không đi.  

             Mặc dù anh biết rõ kiểu họp lớp này sẽ có một hai nhân vật chính, đứng ra chỉ chỉ trỏ trỏ ra oai khoe mẽ trước đám đông.  

             Nhắc mới nhớ, đã lâu rồi anh không gặp những người bạn cũ này.  

             Đến xem sao cũng được.  

             Thể nào cũng có thể nói chuyện được với một hai người.  

             Có lẽ anh sắp phải rời khỏi thành phố vừa thân thuộc vừa xa lạ này rồi.  

             Mặc một bộ quần áo khá tươm tất, sau khi khoác áo lông, La Phong cầm ví tiền, đặt hai tháng lương vào trong rồi đi thẳng ra ngoài.  

             Bởi vì là giờ cao điểm buổi tối, cộng với tuyết rơi dày đặc mấy ngày liên tiếp, đường thì tắc, La Phong không có ý định gọi xe.  

             Dù sao địa điểm của buổi hẹn cũng ở khách sạn Đông Hải, chỉ cách đây mười phút đi bộ, cho nên anh trực tiếp chọn đi bộ, nhân tiện cho khuây khỏa.  

             Tuyết vẫn bay lơ lửng trên bầu trời đầy mây mù.  

             Khi anh đến khách sạn đã hơn 6 giờ 40 phút.  

             Dựa theo tin nhắn Giang Thiến gửi đến, La Phong nhanh chóng tìm được phòng bao tổ chức họp lớp, anh đứng bên ngoài hít thật sâu rồi mới nhẹ nhàng gõ cửa bước vào.  

             Điều vượt ra ngoài dự đoán của La Phong là, lần này có rất nhiều bạn học đến họp lớp, hầu như tất cả mọi người đều có mặt ở đây.  

             Khí thế trong phòng bao sục sôi ngất trời, mọi người rất hào hứng, nâng ly cạn chén, lời qua tiếng lại, nói năng không ngớt.  

             Trong lúc nhất thời, không có ai phát hiện ra La Phong bước vào phòng bao.  

             "La Phong, sao bây giờ cậu mới đến, nào nào nào, đến muộn, phạt 3 ly rượu".  

             Mãi cho đến khi anh tìm được một chỗ để ngồi xuống, một giọng nói quen thuộc vang lên.  

             Nhưng theo tiếng gọi nhìn lại, La Phong nhất thời sửng sốt.  

             Đây là Giang Thiến?  

             Vốn dĩ, khi còn đi học ở trường, Giang Thiến đã trang điểm đậm lắm rồi, nhưng so với dung mạo hiện tại quả thực không cùng một đẳng cấp.  

             Bởi vì lời chào của Giang Thiến, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía La Phong.  

             La Phong có chút ngượng ngùng siết chặt nắm tay: "Xin lỗi mọi người, tôi xin uống 3 ly, coi như là chuộc lỗi!"  

             Thấy La Phong như vậy, đám người có chút giật mình.  

             Phải biết rằng, trong mắt các bạn học, La Phong giống như khúc gỗ suốt ngày vùi đầu vào học vậy, thiếu những câu chào hỏi xã giao cần thiết, những việc như chủ động uống rượu xin lỗi càng không giống phong cách của anh.  

             Có lẽ La Phong biết mọi người đang nghĩ gì, anh cũng không nhiều lời, cầm chai rượu lên uống liên tiếp ba ly.  

             Uống ba ly xong thì bụng anh nóng ran.  

             Nhưng ngay sau đó, cảm giác say rượu này lướt qua cùng với hơi thở sảng khoái và biến mất không dấu vết.  

             Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng La Phong vẫn rất bình tĩnh.  

             Có người ở bên cạnh vừa hỏi vừa vỗ vào tay anh: "La Phong, trông bộ dạng của cậu, dạo này làm ăn được đúng không! Tửu lượng tốt đó, uống ba ly mà mặt không biến sắc!"  

             "Đương nhiên rồi!", không đợi La Phong mở miệng, đã có người tranh nói trước: "Sau khi tốt nghiệp, La Phong được giáo sư Âu Dương giới thiệu làm bác sĩ thực tập ở bệnh viện nhân dân số 1 Đông Hải. Thế nào, La Phong, xem ra cậu được luân chuyển chính thức rồi, tiền lương và tiền thưởng một tháng được bao nhiêu?"  

             Người nói chuyện chính là Vương Lỗi- bạn học ở phòng ngủ bên cạnh, cậu ta chìa hai ngón tay ra, ý hỏi lương La Phong có được 20 ngàn tệ không.  

             Mặc dù đã chuẩn bị từ lâu, nhưng anh vẫn có chút bất ngờ không phản ứng kịp.  

             Nhất thời anh không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào.  

             Chung quy anh không thể nói rằng thật ra mình vẫn chưa được luân chuyển chính thức, mỗi tháng chỉ nhận được mức lương cố định là 3500 tệ, sau đó hai giờ trước anh mới bị viện trưởng cho thôi việc!  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK