Loài rồng đã tồn tại từ thuở sơ khai - đầy kiêu hãnh, hung tợn và độc lập. Vảy của chúng như được chạm bằng ngọc thạch, và bất kì sinh vật nào khi ngước nhìn chúng đều cảm thấy tuyệt vọng, vì vẻ mỹ lệ của loài rồng quá vĩ đại và quá đáng sợ.
Và chúng sống tách biệt tại lục địa Alagaësia qua biết bao thế kỷ.
Khi ấy, vị thần Helzvog tạo ra tộc người lùn vạm vỡ và cứng cáp từ đá tại sa mạc Hadarac.
Chiến tranh đã bùng nổ không ngừng giữa hai chủng tộc.
Vào thời điểm ấy, tộc tiên dong buồm vượt Ngân Hải và cập bến Alagaësia. Và rồi họ cũng tuyên chiến với loài rồng. Song sức mạnh của tiên tộc vượt trội hơn người lùn, thậm chí cả hai đều có khả năng tiêu diệt đối phương.
Do đó một hiệp ước đình chiến được lập ra và tạo nên thỏa thuận giữa tộc tiên và rồng. Nhân cơ hội tiếp xúc này, hai tộc đào tạo ra Kỵ Sĩ Rồng, những người bảo vệ nền hòa bình xuyên suốt lục địa Alagaësia trong hàng nghìn năm.
Một thời gian sau, loài người đặt chân đến Alagaësia. Rồi đến tộc Urgals mang sừng. Và cuối cùng là tộc Ra’zac, những kẻ săn đêm chuyên ăn thịt người.
Và tộc người cũng tham gia hiệp ước cùng loài rồng.
Sau đó, một Kỵ Sĩ Rồng trẻ tuổi, Galbatorix, chống lại tổ tiên của hắn. Hắn biến rồng đen Shruikan thành nô dịch và thuyết phục mười ba Kỵ Sĩ khác nối gót hắn. Và mười ba kẻ này được gọi bằng cái tên Tội Đồ.
Galbatorix cùng nhóm Tội Đồ bắt đầu trừ khử những Kỵ Sĩ khác, thiêu rụi thành phố quê hương tại ốc đảo Vroengard, tận diệt loài rồng, trừ những con chúng cưỡi, và lưu lại ba quả trứng: đỏ, xanh dương, xanh lá. Chúng lọc ra những phần tinh túy nhất – Eldunarí – phần chứa đựng quyền năng và trí tuệ của loài rồng, nằm trong tim của mỗi con rồng.
Trong vòng tám mươi hai năm sau, Galbatorix đã hoàn toàn nắm quyền thống trị loài người. Những kỵ sĩ Tội Đồ đã chết, nhưng hắn vẫn còn sống, vì sức mạnh hắn chiếm hữu từ toàn bộ loài rồng, và không một ai có cơ may đánh bại hắn nữa.
Vào năm tám mươi ba kể từ khi Galbatorix trị vì, một người đàn ông đã đánh cắp quả trứng rồng màu xanh dương từ lâu đài của hắn. Và quả trứng được trao cho nhóm kháng chiến chống lại Galbatorix, được biết đến với tên gọi Varden.
Tiên Arya dịch chuyển trứng rồng giữa các căn cứ của Varden và các tiên khác có nhiệm vụ tìm được người hoặc tiên có khả năng khiến quả trứng nở. Với cách thức như thế, hai mươi lăm năm đã trôi qua.
Một ngày kia, Arya đến thành phố tiên, Osilon, nhóm của cô bị một đội Urgal tập kích. Cùng với lũ Urgal là Tà Thần Durza, một pháp sư bị ám bởi chính những linh hồn do hắn triệu hồi. Sau cái chết của nhóm Tội Đồ, hắn trở thành người hầu đáng sợ nhất dưới trướng Galbatorix. Lũ Urgal sát hại đồng đội của Arya trước khi chúng và tên Tà Thần bắt được cô, Arya dùng phép phóng quả trứng đến người mà cô tin tưởng có thể bảo vệ được nó.
Nhưng câu thần chú của Arya lại thất bại.
Hậu quả là trứng rồng được Eragon, một cậu bé mồ côi mười lăm tuổi, tìm thấy gần dãy núi Spine. Cậu mang quả trứng về nông trại, nơi cậu sống cùng với chú Garrow và anh họ Roran. Quả trứng nở ra, cậu đặt tên cho rồng cái là Saphira và chăm sóc cô rồng con tại nơi ấy.
Một thời gian ngắn sau đó, Galbatorix cử hai tên Ra’zac đến để thu thập trứng rồng, chúng giết Garrow và thiêu trụi căn nhà của Eragon. Galbatorix cũng đã nô dịch hóa tộc Ra’zac, và khi ấy chỉ còn một vài tộc nhân sống sót thôi.
Eragon và Saphira lên kế hoạch báo thù hai tên Ra’zac. Cùng với họ là người kể chuyện Brom, người đã từng là Kỵ Sĩ Rồng, trước thời kỳ suy tàn của các Kỵ Sĩ. Người mà Arya định gửi gắm quả trứng rồng chính là ông.
Brom truyền thụ cho Eragon hầu như toàn bộ các kỹ năng kiếm thuật, pháp thuật và về danh dự của một kỵ sĩ. Ông trao cho cậu thanh Zar’roc, từng là thanh kiếm của Morzan, đệ nhất kỵ sĩ trong nhóm Tội Đồ. Nhưng những tên Ra’zac đã sát hại ông tại lần chạm mặt thứ hai, Eragon và Saphira may mắn trốn thoát nhờ sự giúp đỡ của một chàng trai trẻ, Murtagh, con trai của Morzan.
Trong cuộc hành trình, Tà Thần Durza tóm được Eragon tại thành phố Gil’ead. Cậu xoay sở trốn thoát được, và nhân dịp ấy, cậu giải thoát Arya đang bị cầm tù. Arya đã bị đầu độc và thương nặng, vì vậy bộ ba Eragon, Saphira và Murtagh mang cô đến căn cứ Varden, những thành viên kháng chiền vốn đang chung sống với tộc người lùn tại dãy núi Beor.
Khi Arya đã hồi phục, ở đó Eragon chúc phúc một cô nhi tên là Elva, chúc rằng cô bé sẽ được che chở khỏi những điều bất hạnh. Nhưng trớ trêu thay, do Eragon nói nhầm nên đã vô tình nguyền rủa Elva trở thành người gánh nỗi bất hạnh thay cho mọi người.
Ít lâu sau, Galbatorix cử đại quân Urgal đến tấn công những người lùn và quân kháng chiến Varden. Trong trận chiến ấy, Eragon đã giết Tà Thần Durza. Nhưng trước khi chết, Durza đã kịp để lại một vết thương trí mạng trên lưng cậu, khiến Eragon phải quằn quại vì đau đớn, ngay cả thần chú chữa thương của các pháp sư tại Varden cũng vô dụng.
Trong cơn nguy kịch, cậu nghe được một giọng nói; rằng, Hãy đến với ta, Eragon. Đến với ta, và ta sẽ giải đáp tất cả câu hỏi của con.
Ba ngày sau, thủ lĩnh của quân Varden, Ajihad, bị bọn Urgal tập kích và tử thương dưới sự chỉ huy của cặp pháp sư song sinh, kẻ đã phản bội Varden và đầu quân dưới trướng của Galbatorix. Hai tên này bắt cóc Murtagh và âm thầm chuyển cậu đến tay Galbatorix. Đối với Eragon và mọi người trong hội Varden, như thế không khác nào Murtagh đã hi sinh, Eragon thật sự đau buồn với sự lầm lẫn này.
Con gái của cựu thủ lĩnh Ajihad, Nasuada, thay thế chức vị của cha mình.
Từ Tronjheim, trung tâm quyền lực của tộc người lùn, Eragon, Saphira và Arya du hành đến phía Bắc khu rừng Du Weldenvarden, nơi sinh sống của tộc tiên. Đi cùng bọn họ là Orik, cháu trai của vua người lùn, Hrothgar.
Tại khu rừng Du Weldenvarden, Eragon và Saphira gặp gỡ Oromis và Glaedr: vị Kị Sĩ Rồng tự do cuối cùng, phải trốn chui trốn nhủi cả thế kỷ qua, chờ thời cơ đào tạo thế hệ kị sĩ kế tiếp. Đôi người – rồng đồng thời được diện kiến Nữ hoàng Islanzadí, người cai trị tộc tiên và là mẹ của Arya.
Tron