Sáng sớm 5 giờ, ánh sáng từ thái dương hình thù kỳ dị xuyên qua từng khe hở của Hắc Họa Sâm Lâm, một đội người gồm 5 thân ảnh nhanh chóng xuyên qua rừng cây hướng về phía trung tâm giao giới của ngoại vi sâm lâm di chuyển.
Người dẫn đầu trên người có một thanh chiến phủ to lớn, trên người mặc một bộ hắc giáp chiến đấu được tạo ra từ khí thế, tóc đen phiêu dật.Bốn người ở phía sau có một tên mang trên người một cổ hắc quan nhưng di chuyển rất nhanh, làn da tái nhợt. còn một người cầm lấy thiết kiếm và hai tên to con, một người vác thiết thương, một tên mang lấy khiên tròn to lớn.
Không sai đây chính là đám người La Minh, bọn hắn đang cấp tốc tới Hoàng Sa Nham để làm chủ được tình hình của lần hành động này.
‘’Cẩn thận xung quanh, gần đến nơi thì càng dễ bị mai phục’’ La Minh chạy ở phía trước lên tiếng nhắc nhỏ những người ở đằng sau chú ý bẫy rập.
‘’Vèo! Vèo!...’’ Bỗng từ hai bên cánh xuất hiện 10 mũi tên bằng thiết lao nhanh tới đoàn người.
‘’Cheng!.. Keng!...’’ Từng người lấy ra vũ khí ngăn cản công kích từ xa của kẻ địch, ‘’Để ta xử lý bọn tôm tép này các ngươi cứ đi trước đến địa điểm, một lát nữa ta sẽ đuổi theo sau,’’ Triệu Hàn bước lên phía trước một bước, nói với mọi người một câu rồi khí thế từ từ tản ra xung quanh.
‘’Được! Bọn hắn giao cho ngươi, chúng ta đi trước một bước’’ La Minh nói xong gật đầu hướng đoàn người,’’Vèo!’’ 4 thân ảnh bỗng biến mất ngay tại chỗ chỉ còn lại một người Triệu Hàn.
6 tháng qua cảnh giới của tất cả các thành viên đều đã gần như đuổi kịp La Minh, ví như Triệu Hàn cùng tiểu đản hiện tại cũng đã đạt tới cảnh giới tam giai đoạn cao giai gần chạm tới đỉnh phong, còn lai hai người đều là ở cảnh giới tam giai đoạn trung giai.
‘’Ầm!’’ Lam sắc khí thế lan tràn ra xung quanh, 10 tên ám sát đoàn người trốn bên trong sâm lâm cảm thấy rùng mình một hồi,’’Keng! Phụt.. Phụt!!’’ Từ bên trong tay áo của Triệu Hàn nhanh chóng phóng ra 10 đầu ám khí có hình thù như giọt nước sắc bén, được bao phủ lấy khí thế ra xung quanh.
Âm thanh ám khí chui vào trong cơ thể vang lên liên tục, không sai biệt 10 lần. Không sai đây chính là khí kỹ Ám Hàn Tiêu của Triệu Hàn, hắn hiện tại ở cảnh giới này đã có thể thoải mái thi triển mà không cần cố kỵ khí thế thiếu hụt nữa.
‘’Lọc cọc... lộc cộc!’’ Huyết thủy từ các hướng bỗng đổ về hướng của Triệu Hàn từ từ nhập vào bên trong hắc quan.’’Vẫn không đủ.. ta cần nhiều huyết hơn nữa!’’ Một vệt hàn quang lóe lên trong ánh mắt của hắn rồi sau đó lại nhanh chóng biến mất, Triệu Hàn xoay người liền đuổi theo đám người La Minh.
Lúc này La Minh từ bên hông một góc cây đại thụ hiển hiện ra, hắn không đi theo đoàn người mà tìm một lý do để quay lại, hắn quên mất hiện đang còn thiếu đến 50 bộ hài cốt nhưng khi quay lại hắn bắt gặp Triệu Hàn đang dùng hắc quan hấp huyết 10 tên kẻ địch, hắn quyết đinh ẩn nấp quan sát tình hình.
‘’Thật thú vị! Không lẽ là đang luyện tà đạo công pháp sao?’’ La Minh nghĩ một lúc quyết định xem như hôm nay chưa thấy gì, bất cứ ai đều có bí mật của bản thân, hắn cũng có chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích của hắn đều dễ bàn.
Hắn đứng yên tại chỗ thả ra hắc khí, khí thế bắt đầu tản ra ăn hết thi cốt của 10 bộ thi thể xung quanh ‘’Rắc!.. Cụp!’’ Tiếng xương cốt bị nghiền nát vang lên vô cùng chói tai và rùng rợn. Xong việc hắn cũng biến mất ngay tại đó.
..... .
Hoàng Sa Nham bên biên giới, hiện tại nơi này được vây quanh vô số khí Thế Nhân có một chút ít phàm nhân ở nơi này chỉ là phục vụ sinh hoạt cho các Khí Thế Nhân đến đây từ rất sớm.
Các lều trại được dựng lên xung quanh khu vực tiến vào Hoàng Sa Nham, ở biên giới của Hoàng Sa Nham này cũng chỉ có lưa thưa một chút cỏ dại cùng cây cối, còn lại đa số chiếm phần lớn là nham thạch lớn nhỏ không đồng đều .
‘’Này! Mày có thể làm bữa sáng nhanh lên không hả? Con khốn tao sắp đói chết rồi! Nhanh lên!!’’ Trong một căn lên gần bìa rừng, một tên thanh niên mập mạp, hắn thậm chí còn có thể nặng đến 100 cân, gương mặt xấu xí nhăn nhó, tức giận hối thúc một tiểu cô nương đang bận lu bù nấu ăn một bên.
‘’Thưa Khí Thế Đại Nhân, ngài đợi một lát nữa là được rồi, canh khoai của ta sắp có thể ăn rồi,’’’ Bé gái 11 tuổi có đôi mắt to tròn vô cùng sáng ngời nhưng gương mặt lại lấm lem dơ bẩn nên không nhìn rõ dụng mạo của cô, chắc chắn phía sau lớp dơ bẩn đó là một gương mặt vô cùng khả ái.
Tuy thái độ của tên Khí Thế Nhân này vô cùng bá đạo, khó chịu nhưng bé gái vẫn cười đáp lại hắn, cô bé là Vân Tinh Hằng, là một phàm nhân được tên mập mạp này đưa đến đây để chăm sóc sinh hoạt cho hắn, hắn là một thôn trưởng của một thôn nhỏ ở phía tây Hắc Họa Sâm Lâm khu vực ngoại vi, thấy được dị tượng nên khởi hành đến đây từ rất sớm.
‘’Đây là cái quái quỷ gì! Thứ này ngươi còn có thể để ta cho vào miệng?’’Mập mạp Khí Thế nhân nếm thử canh khoai của Tinh Hằng cảm thấy khó ăn nên nóng nảy đạp đổ bàn gỗ, quăng cả một nồi canh khoai nóng hầm hầm vào người Tinh hằng.
‘’Ầm!’’ Một luồng khí thế tử sắc che chắn lại cơ thể nhỏ bé của Vân Tinh Hằng trước nguy hiểm, một người nữ nhân chiều cao 1m65 vô cùng mỹ mạo, bên hông đeo trường kiếm, gương mặt anh khí xuất hiện chắn trước cô bé.
‘’Ngươi là đang làm gì! ỷ mạnh bắt nạt kẻ yếu?’’ Người nữ nhân này ánh mắt nộ hỏa lớn tiếng chất vấn tên mập trước mắt.’’Con nhỏ này là người hầu của ta! Ta đã mua cả sinh tử của nó rồi, hiện tại cho dù ta có giết con khốn này ngươi cũng không có tư cách gì quản ta!’’ Hắn bật người đứng dậy, do thân hình mập mạp quá độ nên có chút đứng không vững, phẫn nộ quát lớn.
‘’Tử Liên! Ngươi lại xen vào chuyện của ngoại nhân nữa sao?’’ Thiên Hỏa từ một căn lều bên cạnh bước tới, hắn rất bất mãn với hành động thường xuyên cứu giúp kẻ yếu của Tử Liên, theo hắn kẻ yếu thì đáng chịu những chuyện như vậy, vì hắn không muốn phải mất lòng Tử Liên người hắn thầm thích nên mới không nói ra những lời này.
‘’Thiên Hỏa! Ngươi xem tên này, hắn kể cả một đứa trẻ vô tội mà hắn cũng đành lòng ra tay tàn nhẫn như vậy, ta không thể nào đứng nhìn được, xin lỗi!’’ Tử Liên biết nàng nhiều lần gây ra phiền phức cho Thiên hỏa nhưng đây là bản tính của nàng không thể nào trơ mắt nhìn như vậy được.
‘’Aizzz!’’ Thiên Hỏa tiến lại gần tên mập thở dài, sau đó hắn một tay dấy lên hỏa hồng sắc khí thế đâm xuyên lồng ngực của tên mập ‘’Phốc Xuy!’’ Hắn thu tay lại mà không một tia huyết thủy nào dính lên trên đại thủ của hắn.
Thiên Hỏa tên này là chủ của một thế lực ở phía đông Hắc Họa Sâm Lâm, với cảnh giới tam giai đoạn đỉnh phong hiện nay cùng thuộc hạ của hắn, Hỏa Thần Điện của hắn có thể đứng trong hàng mạnh mẽ nhất ở nơi đó, vì tránh cho đêm dài lắm mộng nên hắn quyết định cùng với Tử Liên và Thanh hồng đến biên giới của Hoàng Sa Nham sớm một chút.
..... .
‘’Hội trưởng! Ngươi đi đâu sao lâu vậy?’’ La Minh lúc trở về thì đại đản tò mò hỏi thăm hắn.’’Không có gì, chỉ là làm một chút việc cá nhân’’ hắn qua loa trả lời lấy câu hỏi của Đại Đản.
‘’Hội trưởng! Đã đến biên giới của Hoàng Sa Nham có cần chúng ta đi dựng trại trước hay không?’’ Tiểu Đản đi ở đằng trước nhìn ở phía xa, thấy vô số lều trại được dựng lên quay đầy lại dò hỏi ý kiến của La Minh.
‘’Không cần,’’ La Minh cũng dừng lại bước chân quan sát ở đằng xa đông đúc nhóm người liếm một chút môi, đây có thể là bao nhiêu Khí Thế Nhân , 100,1000 hay 10000, với số lượng này 40 bộ hài cốt của hắn có thể gon góp một cách nhanh chóng được rồi.
‘’Không cần? Thế thì chúng ta phải ở đâu trong 2 ngày này?’’ Tiểu Đản không hiểu hỏi La Minh, trước ánh mắt mờ mịt của những người còn lại La Minh đáp ‘’tìm một chỗ ở, sát hết bọn chúng, chẳng phải lúc đó là có chỗ ở mà không cần tốn công hay sao?’’.
‘’Ta đồng ý với cách làm của hội trưởng!’’ Lúc này âm thanh của Triệu Hàn từ đằng sau đám người vang lên, làm giật nảy mình bọn họ trừ La Minh, Triệu Hàn vừa trở về liền nghe được cách làm của La Minh, hắn hiện tại đang cần một lượng huyết rất lớn, cách làm này không tương mà hợp với hắn nên không do dự liền biểu quyết tán thành.
‘’Triệu Hàn! Tên chết tiệt nhà ngươi có cần phải như ma quỷ vậy không, dọa ta một thoáng đứng tim’’ Đại Đản tuy to con hiếu chiến nhưng mắc bệnh sợ ma quỷ, bị Triệu Hàn không tiếng động xuất hiện dọa sợ hãi quay sang trách mắng.
‘’Ta nghĩ ngươi gan lớn như thân hình của ngươi, nếu ngươi nhát gan như vậy thì cho ta xin lỗi’’ Triệu Hàn bước lại gần vỗ vỗ bả vai của Đại Đản nói to, điều này khiến cho tất cả mọi người đều ôm bụng cười to.
‘’Triệu Hàn! Ngươi đứng lại đó cho ta, hôm nay ta phải khiêu chiến ngươi, lần này ta sẽ không thất bại nữa!’’ Đại Đản bị Triệu Hàn chế giễu phẫn nộ đưa ra chiến thư, hai kẻ này trong 6 tháng qua không hiểu lý do xích mích với nhau, Đại Đản liên tục khiêu chiến nhưng đều bị Triệu Hàn đánh gục.
‘’Không hứng thú! Lần này là lần bao nhiêu rồi 99 hay 100, hiện tại ta không có tâm trạng để đấu với ngươi’’ Triệu Hàn tựa vào hắc quan nhắm mắt ngưng thần, hắn hiện tại không hơi sức chơi đùa cùng tên to con ngu ngốc này, hắn đang suy nghĩ tìm cách nào để lấy được thật nhiều máu tươi cho hắc quan.
‘’Đại Đản! Đừng nháo nữa, ân oán gì để sau, trước mắt chúng ta cần tìm một nơi ở lại nơi biên giới này mới được’’ La Minh nghiêm túc lên nhìn bọn người, hiện tại hắn quan tâm là tìm nơi ở cùng hài cốt, với khí thế mà hắn cảm nhận thì ở nơi này không có một ai đột phá đến Ngưng Khí, chỉ cần hắn trước một bước hoàn thành thì có thể được càng nhiều lợi thế trong trận Khí Pháp tranh đoạt chiến này.
(XIN CÁI ĐỀ CỬ ĐÊ AE, CHO TÁC ĐỘNG LỰC NÀO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!)
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK