Nhìn thấy La Minh bị thương, đám người Triệu Hàn liền tức tốc vọt tới hắn.’’Hội Trưởng, ngươi không sao chứ?’’Triệu Hàn lo lắng nhìn sắc mặt không một gợn sóng nào La Minh vấn đạo.
‘’Ta không sao, chỉ là vết thương ngoài da, nhưng chứng tỏ tên kia thực lực đã trên cả ta một chút, nếu đây quả thật là sinh tử chiến rõ ràng là ta đã bại’’. La Minh mặt không đổi sắc, hắn không phải loại người tự phụ, hắn không cho rằng một người sẽ không bao giờ bại, chỉ có thất bại nhân càng cố gắng mới có thể trở nên lớn mạnh.
‘’Được rồi không cần phải lo lắng cho ta, chuẩn bị chiến đấu, một đám chuột đang tiến gần lại thủy đàm này, hình như chúng ta và bọn hắn cùng chung mục đích’’. La Minh hô một tiếng cho các thành viên lấy lại tinh thần, sau đó hai mắt hắn sát quang ẩn hiện, tuy nói thua cuộc đối với hắn không là gì cả, nhưng cũng cần giải tỏa một chút, sát một ít người cũng coi như là không tệ.
..... .
Phía đông cách thủy đàm một khoảng cách, một đoàn đội gồm 20 người, trong đó có 5 tên mang vác đồ đạc là phàm nhân không phải là Khí Thế Nhân, đang di chuyển tìm kiếm thứ gì đó trong sâm lâm, đám người này dẫn đầu là một nam hài 1m6, dáng người thon thả, mặt hoa da phấn, vô cùng thư sinh tuấn tú, hắn tên là Bạch Dịch Thù, một thân bạch y phiêu dật, hắn từ khi xuất sinh tới nay lập nên đoàn đội, tìm kiếm cơ duyên, tới hiện nay đã lập được một nhóm nhà gỗ ở gần thủy đàm nơi này, một đường thuận bườm xuôi gió, không gặp bất cứ một chút khó khắn nào, với cảnh giới nhị giai đoạn đỉnh phong hiện tại của hắn, hắn tự tin trừ khi gặp được quái thai tam giai đoạn hắn mới có thể thất bại.
Hôm nay đoàn người của hắn, cùng nhau đi tìm kiếm nguồn nước để sinh hoạt cho thế lực tương lai của hắn, mà thủy đàm gần đó là mục tiêu của hắn, trước khi lập lãnh địa hắn đã biết được chỗ của thủy đàm nên mới quyết định thành lập căn cứ ở nơi này. Đi kế hai bên của hắn là một đôi tỷ muội dù chỉ mới nhỏ tuổi những cũng đã trổ mã vô cùng xinh đẹp, hai người này là trong lúc đoàn đội của hắn giao chiến với một khí ma thú nhị giai đoạn cao giai phát hiện ra, tính cách của hắn vốn dĩ có chút sắc nên đã cưỡng bách hai người trở thành nha hoàn phục vụ cho hắn.
‘’Dĩnh tỷ, ngươi nói xem cái tên mặt trắng này làm gì phải bắt tỷ muội chúng ta trở về?, còn không làm gì chúng ta mà để chúng ta ở bên người hắn như thế này.’’ Thiên Thiên một mặt khó hiểu quay sang nhỏ giọng nói với Dĩnh nhi, ánh mắt nhìn về phía Bạch Dịch Thù vô cùng chán ghét.
‘’Ta cũng không biết, ngươi đừng rộn lên, từ từ rồi ta sẽ nghĩ cách cho ta cùng muội trốn thoát,’’ Dĩnh Nhi thấy thế vội vàng an ủi Thiên Thiên, phải biết tỷ muội hai người rất yêu thích tự do, nhưng hôm nay bị bức ép phải làm nha hoàn cho người khác, nên vô cùng uất ức.
‘’Này mỹ nhân hai người đang to nhỏ gì đó, có thể cho ta cùng nghe với được không?’’Bạch Dịch vô sỉ cười tà tà đến gần sát hai tỷ muội Thiên Thiên.’’Không có liên quan tới ngươi, ta nói tên bạch diện đáng ghét, ngươi bắt bọn ta về mục đích là gì!’’Thiên Thiên thấy kẻ đáng ghét xuất hiện trước mặt bão nổi xông lên chất vấn cho rõ ràng, nhưng lại bị Dĩnh Nhi cầm tay kéo lại, nếu không cô nương này có thể nhào vào đánh người ta a.’’Thiên Thiên, bình tĩnh ngươi hiện tại đang là con tin ah!, ngươi hung như thế hắn có thể một tay vỗ nát tên thức tỉnh kỳ yếu gà trung giai giống ngươi, ngươi biết không!’’Dĩnh Nhi gấp gáp trấn áp lại tính khí của muội muội, hướng về Bạch Dịch cười cười làm lành.
‘’Hừ!, chẳng phải là chết sao, ta không sợ, Thiên Thiên ta hôm nay phải nghe được câu trả lời mới thôi!’’ Thiên Thiên bĩu môi hừ lạnh, bướng bỉnh nói tiếp, không một chút nào e ngại Bạch Dịch Thù.
‘’Không sao ta sẽ cho nàng biết lý do, vì đơn giản ta là một người yêu thích cái đẹp, ta không chỉ muốn có được cái đẹp, ta còn phải chinh phục được phương tâm của các nàng, khi đó mới thật sự là hoàn mỹ trong hoàn mỹ,’’ Bạch Dịch ánh mắt mị lên, mê ly lý giải cho nhị vị tỷ muội hiểu rõ.’’Tên tâm thần không ổn định!’’ Hiểu rõ vấn đề Thiên Thiên mắng nhỏ một tiếng, sau đó quay đầu đi không muốn nhìn tên bạch diện điên khùng này nữa.
‘’Haha!, thú vị, thật thú vị, rồi các ngươi cũng phải mê mẩn Bạch Dịch ta thôi ‘’ Bạch Dịch hắn lẩm bẩm một chút tiếp tục hướng về thủy đàm đi tới, ‘’Ầm, Ầm!!!!’’Bỗng âm thanh chiến đấu liên tiếp từ thủy đàm vang lên, khí thế tỏa ra xung quanh áp bách 5 tên người phàm trong đội ngũ hô hấp không thông thuận được nữa, nhưng chỉ một lát sau chiến đấu đã kết thúc.
‘’Đi mau! , xem xem phía thủy đàm có chuyện gì, thủy đàm này là của ta không một ai có thể chiếm đoạt nó!’’ Bạch Dịch gấp gáp thét to một tiếng ra lệnh cho đoàn người tiến nhanh về thủy đàm, hắn hiện tại đang lo lắng không biết là ai mà có thể đến trước hơn cả hắn.
..... .
Thủy đàm bên trong, La Minh cùng mọi người đang đứng trên một gò đá, chờ đợi bọn người Bạch Dịch Thù tiến vào thủy đàm, La Minh hiện tại sát ý đã hiện không có ý định ẩn nấp đi, hắn là đang muốn trực diện giết một trận cho thống khoái.’’Tới!’’ La Minh lộ ra tiếu dung nói một tiếng.
‘’Bịch, Bịch,..’’ Hỗn loạn tiếng bước chân từ bên ngoài truyền vào bên trong thủy đàm, Bạch Dịch cùng bọn người tiến vào bên trong, ngay khi vừa tới nơi bạch dịch bắt gặp được một đoàn ngũ nhân đang đứng hiên ngang bên trên gò đá lớn, trong đó có một người tóc đen xõa vai, ngũ quan tinh xảo, khí thế rất mạnh khi Bạch Dịch đối diện nhìn vào mắt của kẻ này trông chốc lác thì tựa như nhập vào lỗ đen không nhìn thấy gì ngoài hắc ám.
‘’Chuột nhỏ, để ta đợi lâu như thế có phải ngươi nên lấy mệnh điền lại ngươi thấy đề nghị này như thế nào?’’ La Minh ánh mắt bất thiện tràn đầy sát ý quan sát đám người, giọng nói vô cùng bá đạo hỏi thăm Bạch Dịch.
‘’Ngươi cũng quá là đề cao bản thân người rồi, ngươi chỉ có 5 người mà cũng đòi sát bọn ta, hãy nhìn cho rõ con mắt của ngươi ta có bao nhiêu nhân thủ, hôm nay 5 người các ngươi đừng hòng thoát khỏi bàn tay của ta, từ trước tới giờ chưa có ai xấc láo với bản đại gia như ngươi đâu’’.
Bạch Dịch nghe được La Minh khinh thường bọn hắn chẳng ra gì, hắn ngữ khí tàn nhẫn lên vấn đạo ngược lại La Minh, ‘’Mọi người cùng nhau xông lên dùng nhân thủ đè chết 5 người bọn hắn, lên cho ta!’’ Bạch Dịch tức giận nộ hóng, cùng tất cả thủ hạ lao tới đoàn người La Minh, chỉ riêng có 5 tên phàm nhân là lui lại đằng sau vì bọn chúng chỉ là khuân vác cho đoàn đội không có chút sức chiến đấu nào lao lên cũng chỉ là đi thí mạng, nhưng trong đội ngũ đang lui về sau bất thình lình có thêm hai thân ảnh kiều tiểu cũng lén lút rút lui theo.
‘’Tỷ, cũng may chúng ta trốn nhanh, nếu không để tên đó thấy được nhất định là sẽ trả thù chúng ta ah!’’ Thiên Thiên cùng với Dĩnh Nhi trốn ở một lùm cây đằng xa quan chiến ở phía trước nhìn đang tụ lực bộc phát La Minh rùng mình thầm may nói với tỷ của nàng.
‘’Cũng vậy, nhờ công đức của hắn mà chúng ta mới có thể dễ dàng thoát khỏi ma trảo của tên Bạch Dịch kia, không nên ở đây lâu nữa, chúng ta nên trốn thôi!, nếu lỡ bị một trong hai tên đằng kia phát hiện ra tỷ muội chúng ta đừng hòng yên thân,’’ Dĩnh Nhi đưa ra quyết định liền nắm tay của Thiên Thiên trốn xa vào trong sâm lâm.
..... .
‘’15 tên, 14 tên kia là của ta còn lại tên nhị giai đoạn đỉnh phong kia giao cho 3 người các ngươi, ở cảnh giới này chưa chất biến quá nhiều, chú ý kết hợp với nhau, sẽ có thể chiến thắng, lần này cũng coi như là rèn luyện các ngươi chiến đấu trong tình thế bất lợi đi,’’ La Minh nói xong lao nhanh về 14 tên thủ hạ của Bạch Dịch Thù,’’Hắc Ám Triều Tịch, Dạ Chấn,’’ La Minh rút rìu ra, sử xuất liên tục hai khí kỹ, sóng gợn từ đại địa cùng hắc khí thế lan tỏa ra bao phủ cả khu vực chiến đấu nhưng chỉ ảnh hưởng 14 tên thủ hạ đằng sau, đây là do La Minh điều khiển vùng ảnh hưởng của hắc khí .
Dạ Chấn làm di chuyển của 14 tên này bỗng nghiêng ngã dừng lại, hai chân như hãm vào vũng lầy, đây là một loại kỹ xảo nếu La Minh không áp súc Dạ Chấn vào tả hữu thối của hắn thì sẽ thành khí kỹ có lực sát thương gợn sóng như Thủy Lãng của Giang Thủy, còn lại là một cách truyền lực tất cả vào trong mặt đất khiến địa hình của khu vực bị ảnh hưởng, thay đổi tính chất, hiện tại La Minh đang làm cho đại địa thay đổi thành một vũng lầy, Hắc Ám Triều Tịch thì ăn mòn sinh mệnh cùng khí thế của bọn hắn, hai khí kỹ của La Minh thi triển cùng một lúc làm cho 14 tên thủ hạ của Bạch Dịch tạm thời đang trong trạng thái suy yếu nhất từng có.
‘’Ầm, Ầm’’ La Minh bùng nổ ra tốc độ dẫm lún sụp một khoảng mặt đất, sau đó biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện tại ba tên gần nhất, ‘’Xoẹt, Phốc, Phốc, Phốc’’ Hắn một rìu xoáy chém ngang cổ 3 tên, huyết thủy phun trào ra, ‘’Bịch,...’’ Mỗi một nơi La Minh đi qua đều có ít nhất một cỗ thi thể không đầu rợi xuống đất.
‘’Hình như thủ lĩnh của các ngươi đang rất xem thường ta ah!, dù gì ta cung là nhị giai đoạn đỉnh phong, chỉ có 3 tên các ngươi cũng đừng hòng ngăn cản ta trốn thoát,’’ Bạch Dịch Thù quan sát La Minh chiến đấu hắn biết hắn đá phải tấm sắt to, lúc này hắn không còn cố chiến đấu để thắng hay tranh giành thủy đàm này nữa, mà hiện tại hắn muốn đánh thắng 3 tên ngán chân trước mắt, rồi đào thoát, hắn biết chỉ cần tên kia xử lý xong thủ hạ của hắn, thì cơ hội hắn trốn thoát là vô vọng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK