Sau nhất niên trôi qua, không chỉ có La Minh thế lực hình thành, mà các nơi lớn nhỏ thế lực được tạo ra như nấm mọc sau mưa, các Thiết Khí Khoáng mỏ cùng Khí Tinh Thể quặng được tìm thấy khắp nơi, tu luyện khí thế triều dâng bắt đầu nổi lên, người người cảnh giới thấp đạt được tài nguyên tiến cảnh nhanh chóng, nhưng có một việc quan trọng là công pháp của tất cả Khí Thế Nhân hiện tại đều chỉ là cơ sở pháp.
Một truyền thừa công pháp cao cấp, đều là mục đích chung của tất cả Khí Thế Nhân hiện nay, bọn hắn ra sức tìm kiếm nhưng vẫn không một chút manh mối nào về nơi truyền thừa.
Nhất thiên này, trung ương của ngoại vi Hắc Họa Sâm Lâm, nơi giao giới giữa bốn phía nằm ở trung tâm của vùng ngoại vi này, nơi này cây cối thưa thớt, khắp nơi đều toàn là cát vàng cùng các tảng nham thạch khổng lồ rải rác toàn bộ nơi này, bão cát mù mịt cho nên nơi này được gọi là Hoàng Sa Nham.
Sáng sớm của Hoàng Sa Nham hôm nay không như thường ngày, bão cát rút đi, trên thương khung phong vân dũng động, hắc vân bắt đầu bao phủ cả vùng Hoàng Sa Nham sấm chớp hội tụ lại xung quanh tựa như cả nơi này đều bị lôi điện nuốt chửng, trên hắc vân bỗng nhiên có một vật to lớn tựa như Thiết Chi Môn giáng xuống một vùng hoàng sa, Thiết Môn dần dần bị hoàng sa nơi này nuốt chửng biến mất, dị tượng nơi này nhanh chóng thu hút lấy vô số ánh nhìn của khí Thế Nhân, La Minh cũng không ngoại lệ.
..... .
La Minh bước ra khỏi tửu lâu, đi bộ tại đường phố, Xích Quỷ Thôn hiện tại không chỉ là phồn vinh nhộn nhịp hơn lúc trước chút ít như vậy, khắp nơi đều có nhân ảnh xuất hiện, phàm nhân chiếm phần lớn ở nơi này nên đa số đều phát hiện họ, do Khí Thế Nhân cùng phàm nhân tuổi thọ cùng cơ thể khác biệt nên hiện tại bọn họ cũng chỉ là những hài đồng 11 tuổi chỉ là cơ thể lớn một chút trung bình ở 1m5.
La Minh một thân hắc y cẩm bào, gương mặt tuấn mỹ lạnh nhạt, hắn xuất hiện ở trên phố như hạt trong bầy gà vô cùng nổi bật, không ai biết thôn trưởng ở nơi này là ai, chỉ biết Xích Quỷ Thôn này có một hội lớn cai quản mang hiệu là Xích Quỷ Hội, trừ Triệu Hàn là người hay ra mặt quản lý tất cả sự vụ trong thôn thì còn lại tất cả thành viên kể cả hội trưởng đều rất thân bí.
‘’Bịch!’’ Một tiểu nữ hài dáng người thấp bé 1m45 khoảng chừng, gầy gò ốm yếu đang chạy gấp rút đụng trúng vào người của La Minh ngã về đằng sau hô đau ‘’ Ah! Đau quá, ngươi đại nhân mà lại đi bắt nạt một nữ hài tử, mau.. đền tiền đi, đau chết ta rồi!’’ nữ hài ngã lăn trên đất ra sức gào khóc bắt buộc La Minh phải bồi tiền cho nàng.
Mọi người xung quanh thấy tình hình này liền biết nữ hài này là thấy người khác ăn mặc sang trọng, nên muốn tống tiền người ta đây mà.’’Oh! Ngươi là đang uy hiếp ta sao?’’ La Minh không mặn không nhạt trở về một câu khó hiểu với tiểu nữ hài, chuyện này cũng là lần đầu gặp phải nữ hài tử cũng không biết phải trả lời như thế nào .
‘’Đến thời điểm này, hiện tại vẫn chưa có một nhân vật nào dám uy hiếp hay ra điều kiện cho ta cả’’ La Minh tiến lại gần tiểu nữ hài đang nằm trên đất, ngồi xuống đối diện với nữ hài nhìn chăm chú rồi lạnh nhạt nói tiếp.
‘’Ta... Ta là.. là do đói quá nên chỉ muốn lừa ngài một ít Khí Tinh mua thức ăn, híc.. híc ngài bỏ qua cho ta lần này được không?’’ Nữ hài nhìn thấy ánh mắt vô tình của La Minh, nàng có thể cảm nhận được tên này là một kẻ vô cùng lãnh huyết sợ hãi nàng đành phải cầu xin tha thứ.
Thấy nữ hài tử đáng thương gương mặt tái nhợt, một tiêu nam hài dáng ngươi cũng tương tự với nữ hài đang ngồi thút thít dưới đất vội vàng lao tới che người bảo vệ trước mặt nữ hài tử, ‘’ Chuyện này là lỗi của ta! Ta là ca ca của nàng nhưng không quản giáo tốt, đại nhân có trừng phạt thì hãy phạt ta đừng làm tổn thương muội ấy’’ Nam hài sợ hãi La Minh sẽ giết muội của hắn nên hô to lên nhận tội thay.
La Minh suy tư một chút, hướng về đằng sau của nam hài nhìn lại thì thấy còn có 3 tên tiểu tử, một nam hai nữ nhìn lấy hai huynh muội thần sắc thỏa mãn, ghét bỏ cười trên nổi đau của hai người.’’Được! Ngươi muốn ta tha chết cho muội muội của ngươi cũng được’’. Nghe được lời nói của La Minh, nam hài vui mừng xuýt khóc lên, nhưng kế tiếp La Minh lại cho hắn từ thiên đường tới địa ngục.
‘’Nhưng ta có một điều kiện, ngươi phải tự tay giết lấy 3 tên đồng bọn đằng sau ngươi ‘’ La Minh tựa như ác ma, đưa má áp sát vào lỗ tai của nam hài nói nhỏ với hắn, nam hài thần tình rung lên không thể tin được nhìn lấy La Minh, một người tuấn tú khí chất xuất chúng lại ra điều kiện như một con quỷ đội lốt người.
‘’không thể! Bọn hắn là.. là bằng hữu của ta, ngươi ra điều kiện khác ta sẽ làm được trừ chuyện này,’’ nam hài ánh mắt sợ hãi nhìn La Minh cứng rắn trả lời.’’Không có một điều kiện khác, ngươi cũng không có tư cách đó, trong vòng 1 hô hấp nếu ngươi không đưa ra quyết định ta sẽ cắt đầu của muội ngươi xuống!’’ La Minh chỉ là muốn tìm một trò chơi để chơi đùa, nhưng không ngờ tên này lại không biết thời thế như vậy, làm hắn có một chút không kiên nhẫn nữa.
‘’Được! Ta làm’’ Lấy hết khí lực hô lớn một tiếng, hắn không thể để muội của hắn chết được đành phải lựa chọn như vậy,’’cầm lấy giết hết 3 người bọn hắn, giết một người được 1 viên Khí Tinh, đây là phần thưởng ta thêm vào, nào tiến lên đi’’ La Minh rút ra một thanh chủy thủ đưa cho nam hài nói, sau đó hắn đứng nhìn nam hài từ từ bước gần lại 3 tên kia như nhìn một tác phẩm nghệ thuật, được chính tay hắn tạo nên.
‘’Thánh Phàm! Ngươi muốn làm gì’’ Nam hài này gọi là Thánh Phàm, hắn từ khi sinh ra đã là phàm nhân, bôn ba chạy nạn khắp nơi nhưng hắn chưa từng nương tựa qua một Khí Thế Nhân nào, hắn trong đám tiểu hài phàm nhân cũng có chút danh khí là Thùng Cơm Lì Đòn, lý do là hắn ăn rất nhiều nhưng khi đánh nhau dù có bị đánh như thế nào vẫn không một một tiếng la đau hay nhăn mày, 1 nam 2 nữ này thấy vậy liền nương nhờ lấy Thánh Phàm, lợi dụng hắn sống qua ngày, ai ngờ rằng hôm nay lại là bùa đòi mạng của bọn hắn.
‘’Phàm ca, không lẽ ngươi thật sự muốn giết hết bọn ta thật sao?’’ Một nữ hài gương mặt làm ra đáng thương, khóc lóc chất vấn Thánh Phàm, hắn bỗng dừng bước chân lại một chút, không tự chủ quay đầu nhìn lại muội muội của mình, ánh mắt hắn dần dần kiên định lên, sát cơ đã hiện lao nhanh về 3 người đâm vào tên nam hài đầu tiên ‘’xin lỗi! Các ngươi không chết, thì muội của ta chết cho nên... xin lỗi!’’ hắn hét lên một tiếng một đâm xỏ xuyên qua lồng ngực của nam hài ‘’Phốc!’’ tiên huyết bắn lên đầy cơ thể của Thánh Phàm.
‘’Bang! Bang!’’ Hai tiếng vỗ tay vang lên từ đằng sau Thánh Phàm, chém giết qua đi hắn ngồi giữa 3 thi thể đồng bạn, cả người là máu tựa như huyết nhân, tiếng vỗ tay của La Minh khiến hắn thanh tỉnh trở lại đứng lên tiến lại gần muội muội của hắn Tiểu Đa, nắm lấy bàn tay của Tiểu Đa bỏ lại chủy thủ cho La Minh không nói một lời quay đầu bước đi.’’Chờ một chút!’’ La Minh thấy vậy cười híp mắt nhặt lên chủy thủ, từ trong y phục lấy ra 3 viên Khí Tinh, tiến lại gần Thánh Phàm đưa cho hắn ‘’ cái này, ngươi xứng đáng nhận nó’’ Nói xong La Minh bước về phía trung tâm của Xích Quỷ Thôn đi tới.
‘’Ta xứng đáng sao?’’ Thánh Phàm đứng yên lặng một chỗ tự vấn, sau khi hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy vô số ánh mắt chăm chú vào 3 viên Khí Tinh của hắn,’’tên kia là cố ý đưa cho ta 3 viên Khí Tinh này!’’ Hắn sắc mặc âm trầm khó coi, siết chặt lấy bàn tay cầm Khí Tinh từ từ đi về trại người nghèo, Thánh Phạm hiện tại không dám bước ra khỏi thôn nếu không có cơ chế cấm sinh sự bên trong thôn, không chừng bây giờ hai huynh muội bọn hắn còn không rõ sống chết như thế nào.
La Minh chơi đùa hai huynh muội Thánh Phàm sao, không phải hắn muốn thử chơi một trò chơi một phàm nhân nếu bị bức đến tuyệt cảnh sẽ bộc phát ra tiềm lực như thế nào, cho hắn thanh chủy thủ cùng 3 viên Khí Tinh mặc kệ Thánh Phàm có sử dụng Khí Tinh hay không thì vẫn bị người khác để ý cướp đoạt, thanh chủy thù là quà tặng để cho hắn tự vệ, chơi chán rồi La Minh cũng không quan tâm tới sinh tử của hai kẻ này .
Nơi ở hiện tại của La Minh là một khu biệt viện bằng gỗ rộng lớn, được xây dựng ngay tại trung tâm của thôn, trước cửa viện có hai tên khí thế nhất giai đoạn đỉnh phong canh giữ lấy, đây là Khí Thế Nhân mà Triệu Hàn chiêu mộ từ bên ngoài, mỗi tháng những người này đều được phân phát 2 Thanh Long Quả cùng 10 Viên Khí Tinh, do Khí Thế Nhân rất hiếm gặp lại còn bị La Minh săn giết một mảng lớn, nên việc chiêu mộ hai tên Khí Thế Nhân này cũng là dùng lợi dụ lớn một chút, nhưng với tài nguyên 1 năm qua thu hoạch được thì như một con bò mất vài sợi lông thôi không ảnh hưởng nhiều .
‘’Hội trưởng quay về! Triệu Đại nhân nói là muốn gặp mặt hội trưởng gấp nói là có tình huống bẩm báo hội trưởng’’ Một tên thủ vệ dáng người khôi ngô, thân cao 1m8, mặc huyết sắc thiết giáp có một ấn ký quỷ hỏa hồng sắc trên ngực, tay cầm thiết thương tiến lên chào hỏi La Minh một chút, sau đó truyền lời của Triệu Hàn lại cho La Minh, tên này gọi là Dương Hán còn người còn lại thì thấp hơn khoảng 1m7 gọi là Dương Lân, hai người vốn là hai anh em sinh cùng một sinh mệnh trứng, ngoại hình rất tương tự nhau chỉ khác ở chiều cao.
‘’Đã biết, Dương Hán ngươi biết Triệu Hàn hiện đang ở đâu, dẫn ta đi gặp hắn một chút’’ La Minh chỉ vào anh trai của Dương Lân, gọi hắn dẫn đường.’’Vâng! Hội Trưởng’’ Dương Hán đi trước dẫn đường cho La Minh đến đại sảnh nghị sự của biệt viện, bên trong biệt viện có bốn ghế dựa đã ngồi đủ 4 thân ảnh cùng một trương đại bảo tọa điêu khắc hoa văn tỉ mỉ, thuần một màu hắc sắc nằm ở vị trí chủ vị phía trên đây chính là chỗ ngồi của La Minh.
‘’Triệu Hàn!, người gọi chúng ta đến đây là có việc gì vậy? Ta đang bận thưởng thức thịt Khí Ma Thú đâu’’ Đại Đản mở miệng oán giận ngã nằm vào trên ghế, tên này hiện tại đã có 1m85 chiều cao vô cùng to lớn, cả người to lớn nhưng có chút béo do hắn ăn quá nhiều, so được với hắn chỉ có Phùng Ngạo với chiều cao 1m88, cơ bắp cuồng cuộn và gương mặt đầy rẫy vết sẹo, đây là chiến tích sau những cuộc chiến của hắn trong 6 tháng qua.
‘’Ngươi không thể bớt than vãn sao to con? Cả ngày chỉ biết ăn, xem ngươi bây giờ còn không giống cái thùng phi di động’’ Tiểu Đản ngồi cạnh bên nhắm mắt tĩnh tọa, nghe thấy Đại Đản than vãn liên tục nên không nhịn được liền công kích hình thể của hắn, Tiểu Đản hiện nay đã trưởng thành đến 1m7, mày kiếm mắt sáng tựa như một thanh kiếm ra khỏi vỏ, phong mang bắn ra bốn phía.
‘’Lạch cạch!’’ Tiếng cửa phòng nghị sự bị mở ra La Minh từ bên ngoài bước vào trong, một mạch đi thẳng đến chủ tọa ngồi xuống bắt chéo lấy chân, cầm lấy tách trà nhấp nhẹ một chút ngẩng đầu nhìn Triệu Hàn ‘’Có dấu vết của truyền thừa Khí Pháp rồi?’’.
(bây giờ công pháp mình sẽ gọi là Khí Pháp nhé! Tại vì lúc mới sinh ra chỉ là được truyền thừa một ít cách thức tu luyện sơ cấp nên không thể gọi là Khí Pháp được, chỉ có cấp cao hơn mới được gọi, chương sau mình sẽ nêu ra một số cấp bậc của Khí Pháp và lý do tại sao tới bây giờ không ai có thể tiến cấp Khí Kỹ lên trung cấp).
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK