La Minh cùng Triệu Hàn tiến lại nơi có dị quả, nhìn thấy thương thế của hai người Tiểu Đản, Đại Đản ổn định lại mới bắt đầu hái, La Minh quan sát dị quả lần này thì thông tin về nó tràn vào não bộ của hắn, đây là một loại dị quả có thể căn cốt của người dùng, nó có tên là Hoàng Sầu Lục Quả, tại vì bên trong của nó có tận sáu quả, nhưng mỗi một người chỉ có thể ăn một quả, nếu ăn nhiều hơn sẽ không còn tác dụng nữa, La Minh đã ăn Huyết Dưa Quả luyện khí huyết, bây giờ có thêm Hoàng Sầu Lục Quả này, thì còn đường tu luyện của hắn càng như hổ thêm cánh.
‘’Chúng ta có bốn người, Hoàng Sầu Lục Quả, cũng như tên có tới sáu quả nên còn dư ta sẽ, lợi dụng để trao đổi thứ tốt từ kẻ khác’’.
La Minh nhìn về phía ba tên thuộc hạ nói, sau đó hướng về phía của Triệu Hàn phân phó tiếp theo nên làm như thế nào, vì hai tên kia bị thương nên nhiệm vụ còn lại liền giao cho người mới gia nhập này.
‘’ Được rồi dị quả ta cũng đã hái, Triệu Hàn ngươi mổ xác con khí ma ngưu này lấy ra khí châu đưa cho Đại Đản hắn có cùng hệ khí thế ‘’.
Hắn dặn dò xong đứng một bên, nhìn vào Hoàng Sầu Lục Quả trong tay, suy tính nên làm gì với hai quả dư ra,’’Ai? Ra đi lén lén, lút lút! ‘’, Hắn bổng cất đi dị quả, lớn tiếng quát to nhìn vào trước đại thụ to lớn ánh mắt sắc lạnh, từ từ lấy ra cây rìu dắt bên hông, cầm trên tay.
‘’Haha, vị này ngươi bình tĩnh, không hổ là người đột phá đầu tiên lên giai đoạn thứ hai có khác, linh giác rất nhạy bén a’’.
Hai đạo bóng dáng từ phía sau thân đại thụ đi ra, dần dần bước tới tiếp cận lấy La Minh, hình ảnh bắt đầu rõ ràng là hai người nam hài, tầm 1m45, cả người hắc y trùm kín, không nhìn rõ diện mạo, lúc này một tên nam hài hắc y mũ trùm dáng người thon gầy, nhìn kỹ La Minh nói.
‘’Oh, các người là ai?, Đến đây có mục đích gì, nếu không nói ta cũng không ngại giết một tên, tra khảo một tên đâu ‘’.
La Minh sắc mặt ngày càng băng lãnh, thủ thế dường như chuẩn bị tấn công, giọng điệu điều tra nói.
‘’Vị này ngươi bình tĩnh một chút, chúng ta không có ý định cùng ngươi là địch, chỉ muốn giao dịch với ngươi mà thôi’’.
Một cơn gió lạnh thổi qua, nơi này, sắc trời hơi u ám, tăng thêm thi thể do khí ma ngưu giết chết gần 50 người, làm không khí xung quanh càng ngày càng lạnh lẽo, nếu có ai ở đây sẽ không tự chủ được mà nổi da gà, dựng tóc gáy lên, nhưng đối với ba tiểu hài tử thập tuổi này lại không đáng là gì, không một chút sợ hãi, họ chỉ chăm chăm nhìn nhau.
‘’Thứ nhất các ngươi có tư cách nói giao dịch với ta’’.
‘’Ầm, ầm’’ Hai cỗ khí thế, một là của kẻ đứng đằng sau tên có dáng người thon dài, hơi mập một chút bộc phát khí thế của thức tỉnh kỳ đỉnh phong gần chạm tới giai đoạn hai, còn người đang nói chuyện với La Minh thì thình lình làm La Minh hai mắt kinh nghi, khí thế này là khí thế của nhị giai đoạn, một tên thức tỉnh kỳ đỉnh phong cùng một tên nhị giai đoạn, đội hình này phải nói trừ bọn người La Minh ra thì xem như là quét ngang các khí thế nhân.
‘’Như thế đã coi như có tư cách cùng ngươi đàm giao dịch chưa’’.
‘’Có thể’’.
La Minh kinh ngạc sau đó, là bình tĩnh hắn được cơ duyên, thì cũng có kẻ khác đạt được cơ duyên như hắn, chỉ cần không phải địch nhân thì rất dễ bàn .
‘’Các ngươi muốn hai quả dư của Hoàng Sầu Lục Quả, hay là... toàn bộ’’.
La minh nói ra lời này tới đoạn cuối cắn rất mạnh, dường như muốn ngụ ý là hai quả còn có thể nói thông, nhưng toàn bộ thì rất tiếc, cuộc chiến này không thể tránh khỏi, các ngươi lựa chọn như thế nào.
‘’Haha, chỉ có hai chúng ta, không cần thiết phải lấy đi lục quả, hai quả là đủ, chúng ta còn không muốn phiền phức ‘’.
Tên dáng người thon gầy bình thản hồi đáp La Minh, nhưng ánh mắt hắn thì hiếp lại chỉ chừa một rãnh nhỏ, tuy hai bên không chính thức giao chiến nhưng đã bày tỏ thái độ qua lời nói, hắn không tranh lục quả với La Minh mà chỉ cần hai quả vì hắn không cần thiết, nếu cần thiết hắn cũng không ngại cùng kẻ trước mặt giao chiến, dù gì cũng là cùng một cảnh giới, không ai sẽ sợ ai.
‘’Thú vị, thế các ngươi định dùng vật gì để trao đổi, ta nói trước nếu là thứ không giá trị thì xin cáo từ ‘’.
‘’Sao có thể, ta có một cây Hồi Khí Thảo dược có thể trị thương rất nhanh chóng dù cho có nội thương nặng cách mấy cũng có thể, còn có thể hồi phục khí thế tổn thất trong chiến đấu, thế nào có thể chứ’’.
Tên thon gầy lấy ra trong mình một cây dược thảo, hơi ngắn lục sắc, có lông tơ nhỏ mọc xung quanh lá của Hồi Khí Thảo, ném cho La Minh, hắn không sợ La Minh sẽ cầm đồ vật tẩu thoát, dù sao người cần chữ tín, với cả hai thuộc hạ của hắn còn đang bị thương chạy đi là không thể .
‘’Được thành giao, hy vọng các ngươi có đồ tốt lại đến tìm ta, ta thế nhưng là rất thích sưu tầm bảo vật nha, có khi lại đúng vật mà các ngươi cần ‘’.
Sau khi nhận lấy Hồi Khí Thảo, hắn xem một chút xác nhận là thật, nên hắn liền đồng ý giao dịch với bọn hắc y nhân này, dù gì thì hai Hoàng Sầu Lục Quả dư này cũng không sử dụng được, đổi lấy thứ này có khi ngày sau lại cần dùng tới, hắn không có sở thích giữ những thứ vô tác dụng với hắn.
Hắn cầm lấy rìu của hắn, bổ ra dị quả sau đó lấy ra hai quả, ném qua cho hai người rồi nói.
‘’Ta là La Minh Xích Quỷ Hội Hội Trưởng, không biết các vị xưng hô như thế nào, haha’’.
La Minh xác định được hai người này, là khách hàng giao dịch tiềm năng, nên xưng tên cùng thế lực hắn mới thành lập, cười có chút hèn mọn vấn đạo hai người.
Hắn thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn, tài xế già lâm trận vỗ mông, khiến hai người bọn Đồ Sơn cùng Giang Thủy hơi kinh ngạc, thâm hô đúng là gian xảo từ nhỏ.
‘’Ta gọi Giang Thủy, còn tên phía sau ta gọi Đồ Sơn, chúng ta cũng vừa mới gặp nhau, thấy rất hợp nhau nên lập nên Sơn Thủy Minh’’.
Giang Thủy vừa giới thiệu bản thân, vừa chỉ chỉ đằng sau Đồ Sơn nói với La Minh .
‘’Tốt, giao dịch kết thúc rồi, hai ngươi có thể đi rồi, ở đây lâu hơn ta sợ không kiềm chế được mà ăn luôn hai người các ngươi mất, dù gì cũng là hai khách hàng lớn trong tương lai, ta vẫn là rất có kiên nhẫn nha ‘’.
La Minh bỗng thay đổi sắc mặt, ánh mắt băng lãnh, nụ cười tà tà nói, làm hai người Sơn Thủy Minh có cảm giác hắn ta đang nói thật, còn nói rất thành kính, dường như nãy giờ đang nhẫn nhịn không muốn sát bọn hắn vậy .
Hai người nhìn nhau xong sau đó, nhất nhất quay đầu hướng về phía đông Hắc Họa Sâm Lâm đi tới, hai người vừa đi vừa đề phòng đằng sau nên thỉnh thoảng quay đầu ngó lại, điều này khiến La Minh vô cùng buồn cười .
‘’Không phải mới nảy rất trấn định a, sau vừa hù dọa một chút mà đã sợ hãi như vậy, ta có hung ác tới vậy’’.
Hắn không hiểu sờ sờ gương mặt mình, sau đó quay sang nhìn thấy ba tên thủ hạ đang vác tảng lớn thị khí ma ngưu hồi trở về, liền hỏi.
‘’Này, các ngươi nói, gương mặt ta cười lên có hung ác, dọa người người như vậy sao’’.
Nói xong hắn hướng về phía ba người vừa cười, vừa tiến lại gần, làm ba người đang khiên thịt ngưu kinh hoảng gật đầu một cái, bước chân không tự chủ khựng lại .
‘’Thật như vậy, ta thấy ta rất thánh thiện, phải nói là phật hệ, con kiến ta cũng chưa từng giết, các ngươi nói ta sao có thể hung ác, dọa người chứ, phải không’’.
Ba người vừa khiêng ngưu , cùng một lúc xoay qua nhìn vào mắt nhau, thấy được ánh mắt bất lực ấy, cả ba cùng nhau hồi đáp lại La Minh.
‘’Ta chưa từng gặp người có thiện tâm như Minh ca’’ Đại Đản.
‘’Ngươi đã là phật , không nên chú ý tiểu tiết’’ Tiểu Đản x Triệu Hàn.
‘’Haha, tốt cùng nhau quay về căn cứ, tối nay ăn thịt ngưu nướng ‘’.
La Minh vô sỉ cười to, làm động tác thánh giá, sau đó cười vui vẻ bước đi về hướng nơi ở của bọn hắn.
Cùng lúc ấy ở một hang động khác, đám người Thiên Hỏa đã đưa tử liên tới nơi trú ẩn tìm được, là ở một hang động của một đám dã lang ở phía đông sâm lâm, lúc này đã qua được mấy ngày thương thế của Tử Liên cũng đang dần ổn định lại, Thiên Hỏa cũng Thôn phệ được Huyết Dưa Quả trong hang động khi diệt sát được Khí Ma Lang Vương, thức tỉnh được huyết mạch Thần Thiên Tôn, sau đó cũng như La Minh hắn cũng không thể sử dụng được sức mạnh của huyết mạch, mà huyết mạch Thần Thiên Tôn chỉ có thể nâng cao một ít hỏa khí thế của hắn mà thôi.
‘’Tử Liên, hôm nay ngươi thấy như thế nào rồi, đã luyện hóa được khí châu của Khí Ma Lang Vương chưa, Lang Vương này có cảnh giới thức tỉnh kỳ đỉnh phong, chắc chắn sức mạnh của ngươi sẽ có bước tiến mới, tới lúc đó thương thế của ngươi sẽ khỏi ngay ‘’.
Thiên hỏa, đi săn trở về bước vào hang động thấy Quế Lâm đang chăm ngồi bên, chăm sóc cho Tử Liên hắn liền ân cần hỏi thăm, mặc kệ Thanh Hồng một bên đang quăng tới ánh mắt ghen tị.
‘’Ta không sao, thương thế đã dường như khỏi, cảnh giới cũng đã đột phá lên cao giai, chỉ có điều ta đang rất lo lắng cho Tiểu Lục Tử, hắn ở lại ngăn cho ta đào thoát, chắc chắn sẽ làm tên ác ma kia nổi giận, lành ít dữ nhiều ‘’.
Tử Liên, tuy đả thương thế hồi phục, cảnh giới tăng cao nhưng không một chút vui vẻ, ánh mắt tràn đầy lo lắng, tự trách, nàng biết Lục Tử có lẽ đã táng thân nơi đó, nhưng nàng vẫn muốn đi tìm người, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
‘’Ta có tới nơi mà ngươi chỉ nhìn qua, ở đó không còn lại gì cả ngay cả một vết máu cũng không có, còn một chỗ ta có nghe thấy âm thanh thảm thiết chiến đấu, nhưng khi ta đến nơi nơi đó cũng không có một ai, cũng như chỗ của Lục Tử một giọt máu đọng lại cũng không có, ta nghi ngờ là có chuyện gì đó, không thể nào chiến đấu thảm thiết như thế mà lại không lưu lại một vết máu nào cả, kỳ quái, nên ta đã dùng nửa ngày để truy tìm lại những nơi có chiến đấu vết tích, vết tích thì vẫn còn nhưng cũng y hệt như những chỗ trước đó, rất kỳ lạ’’.
Thiên Hỏa càng nghĩ đến tình cảnh ấy, lông mày càng nhíu chặt lại, hắn cảm giác như có một âm mưu gì đó, đang ẩn nấp trong bóng tối, xem lấy bọn hắn.
(các lão thích hay không phải ns cho ta biết một lời chứ, người đừng lặng im đến thế).
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK