Tô Như Điệp hỏi:
- Phụ thân, ngươi, làm cái gì vậy?
Tô Chí thấy nữ nhi đi ra thì biểu tình rốt cuộc nói:
- Điệp nhi, mau mau hành lễ, chào sư tổ của ngươi đi!
- Sư tổ?
Tô Như Điệp không thể tin, cho đến bây giờ nàng chưa từng nghe phụ thân nói có sư phụ.
- Càn rỡ!
Tô Chí thấy nữ nhi đứng im không nhúc nhích thì tức giận quát:
- Còn không mau lạy sư tổ của ngươi!
Tô Như Điệp thấy phụ thân tức giận mới phản ứng lại, không có thời gian nghĩ nhiều, vội quỳ trước mặt Long Kình Thiên.
- Tô Như Điệp khấu kiến sư tổ!
Long Kình Thiên gật đầu, mở miệng nói:
- Các ngươi đứng lên đi.
- Tạ sư phụ/ sư tổ.
Tô Chí, Tô Như Điệp thế mới đứng lên.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta đi vào trong rồi nói.
Tô Chí vội đáp:
- Tuân lệnh sư phụ!
Long Kình Thiên đi vài bước, thấy Long Tinh ở phía sau vẫn đứng như cọc gỗ, nói:
- Đi thôi!
Long Tinh thế mới hồi hồn, theo sau lưng Tô Như Điệp đi vào Tô phủ. Long Tinh theo sau lưng Tô Như Điệp, mùi hương như ẩn như hiện phát ra từ người nàng chui vào mũi làm gã đỏ mặt.
Vào đại điện, Tô Như Điệp xua mọi người đi, bên trong chỉ còn lại cha con Tô Chí, Long Tinh và thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành.
Tô Chí đứng ở dưới đại điện, cẩn thận nói với Long Kình Thiên:
- Sư phụ, vị này là thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành.
Lúc này thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành vội hành lễ:
- Lâm Bành kính chào tiền bối!
Long Kình Thiên gật đầu, khiến thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành đứng dậy.
Thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành có thực lực không tệ, là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh, chỉ yếu hơn đệ tử Tôn Hành của hắn một chút.
Thật ra sau khi Long Kình Thiên tiến vào đại bằng giới, thần thức nhìn quét mới phát hiện Tô Chí. Sau khi phát hiện Tô Chí hắn mới đến thành trì to lớn này, kiếp trước khi Long Kình Thiên là Tiên Đế đã tới hỗn độn thế giới, sau đó gặp Tô Chí, thấy gã có thiên phú không tệ, chỉ điểm một chút, truyền cho một bộ công pháp.
Tô Chí là đệ tử ký danh của Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên chỉ Long Tinh đứng một bên, nói với Tô Chí:
- Tên của hắn là Long Tinh, thiên phú không tệ.
Tô Chí ngay ra, nhìn hướng Long Tinh. Mới nãy Tô Chí còn thắc mắc sao sư phụ theo một Cửu Thiên Huyền Tiên nho nhỏ lại đây. Tô Chí hiểu ý Long Kình Thiên muốn nói.
Tô Chí cười hỏi Long Tinh
- Long Tinh, ngươi có bằng lòng bía ta làm thầy không?
Long Tinh bị hạnh phúc tới đột ngột làm đứng ngây ra đó, gã nhìn Long Kình Thiên, lại nhìn Tô Chí, chỉ voàm ình:
- Ta, ta, Tô Chí tiền bối, ngươi chịu thu ta làm đồ đệ? Ngươi, ngươi thu ta làm đệ tử?
Long Tinh nói đến câu sau thì cực kỳ kích động.
Tô Chí gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy.
Năm người đôi mắt đỏ rực, quỳ rạp xuống:
- Đệ tử Long Tinh nguyện ý, đệ tử nguyện ý!
Tô Chí cười cười, khiến Long Tinh đứng lên.
Mặc dù Tô Chí thu Long Tinh làm đệ tử nhưng Long Kình Thiên vẫn nhìn ra gã nghi hoặc. Nhìn mặt ngoài thì Long Tinh có thiên phú bình thường, vậy mà Long Kình Thiên lại nói là thiên phú không tệ? Dù Tô Chí nghi hoặc nhưng không dám hỏi.
Long Kình Thiên hư không chụp Long Tinh một chưởng, trên người gã tỏa ánh sáng rực rỡ, phía sau xuất hiện từng đạo ma quang.
Thấy Long Tinh khác lạ, Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành đều rung động:
- Ma đạo thân thể?
Ma đạo thân thể, thân thể đứng đầu trong Vạn giới?
Long Kình Thiên đã đoán ra Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành sẽ giật mình nên không bất ngờ. Ma đạo thân thể, đúng là thân thể đứng đầu trong Vạn giới, nhưng có chút ma đạo thân thể là ẩn tính, tựa như Long Tinh, chỉ khi kích thích huyết mạch ma đạo trong người thì ma đạo thân thể mới lộ ra.
Ma đạo thân thể bị Long Kình Thiên kích thích, khấu tạ sư tổ Long Kình Thiên liên tục.
Long Kình Thiên khiến Long Tinh đứng lên, quay đầu nói với Tô Chí:
- Tô Chí, ngươi hãy nói tình huống hỗn độn thế giới hiện tại cho ta nghe đi.
Mặc dù Long Kình Thiên từng đến hỗn độn thế giới một lần, nhưng hắn vội vàng đi qua.
Tô Chí lập tức bẩm báo tình huống hỗn độn thế giới cho Long Kình Thiên nghe.
Theo Tô Chí nói thì mấy thực lực lớn mạnh nhất hỗn độn thế giới tự nhiên là bảy đại thánh cảnh, bảy đại thánh cảnh chính là bảy đại Hỗn Nguyên Thánh Nhân Tam Thanh, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Phục Hy, Nữ Oa mở ra.
Đương nhiên, cũng không bao gồm Hồng Quân tử tiêu cung.
Trừ bỏ bảy đại Hỗn Nguyên Thánh Nhân bảy đại thánh cảnh ra đó là hơn mười vị Thiên Tôn mở khắp nơi tiểu thế giới. Một phương tiểu thế giới Tô Chí ở chính là chủ Đại Bằng mở, gọi là Đại Bằng giới.
Chủ Đại Bằng đầu là Thiên Tôn trung kỳ đỉnh, trong các Thiên Tôn ở hỗn độn thế giới thì có thực lực rất mạnh, cho dù không vào mười hàng đầu thì cũng không kém bao nhiêu.
Đợi Tô Chí nói xong, Long Kình Thiên ngẫm nghĩ, nói:
- Thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới ở đâu?
- Thị trường giao dịch lớn nhất?
Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành nhìn nhau.
Tô Chí nói:
- Hồi bẩm sư tôn, thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới hiện tại là chư thánh chi thành.
Long Kình Thiên hỏi:
- Chư thánh chi thành?
Tô Chí nói:
- Đúng vậy. Chư thánh chi thành là bảy đại thánh cảnh và các giới Đại Bằng chúng ta hợp tác kiến tạo, cách Đại Bằng giới không xa. Mỗi một vạn năm, chư thánh chi thành đều đã có một Long trọng giao dịch thánh hội, giao dịch thánh hội có vài thứ tốt, nhưng hiện tại sư phụ muốn đi chư thánh chi thành thì sợ là khó gặp thứ gì tốt.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Không sao, ta biết rồi, tốt lắm, bây giờ ta đi xem chư thánh chi thành.
Long Kình Thiên muốn đi chư thánh chi thành đương nhiên là có mục đích. Huyền hoàng cự đản quan hệ rất quan trọng, hắn không thể hỏi thẳng Tô Chí, hơn nữa dù có hỏi thì gã không thể nào biết tung tích của huyền hoàng cự đản được.
Nếu chư thánh chi thành là thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới, vậy thì Long Kình Thiên có thể ở tỏg chư thánh chi thành tìm ra mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, hỏi thăm tin tức chủ thể huyền hoàng cự đản.
Nghe Long Kình Thiên nói muốn đi chư thánh chi thành, Tô Chí vội hỏi:
- Sư phụ, đệ tử đi cùng ngươi đi?
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
- Cũng được.
Tô Chí liền dặn dò nhi nữ Tô Như Điệp vài câu, sau đó chào thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành một tiếng, đi phía trước dẫn đường, cùng Long Kình Thiên tới chư thánh chi thành.
Long Tinh, Tô Như Điệp cung kính tiễn Long Kình Thiên, Tô Chí. Nhìn bóng dáng Long Kình Thiên rời đi, Long Tinh đứng im thật lâu không nhúc nhích.
Tựa như Tô Chí đã nói, chư thánh chi thành cách Đại Bằng giới không xa. Hai ngày sau, Long Kình Thiên, Tô Chí đã tới chư thánh chi thành.
Chỉ thấy chư thánh chi thành đứng vững ở mờ mịt hỗn độn không gian, cung điện liên miên. Long Kình Thiên nhìn ra được sự thật thì chư thánh chi thành chính là một hỗn độn thần sơn to lớn.
Không biết hỗn độn thần sơn dài bao nhiêu ức vạn dặm, cao trăm vạn trượng, sau đó bị người dùng vô thượng pháp lực điêu khắc bên trong, kiến trúc ra vô số cung điện.
Một đám tiên thiên trận pháp ẩn trong lòng núi, mỗi một tòa cung điện đều là mắt trận, hình thành một đám siêu cường phòng ngự trận pháp, chư thánh chi thành đứng vững ở nơi nào, mặc cho vô số hỗn độn cơn lốc, mưa đá đánh sâu vào, lù lù bất động.
Long Kình Thiên thấy chư thánh chi thành, không thán phục cũng không được, đây là thủ đoạn chỉ Hỗn Nguyên Thánh Nhân mới có, ít nhất dựa vào thực lực hiện tại của hắn là không thể.
Long Kình Thiên, Tô Chí bay tới một tòa sơn mạch cao nhất hỗn độn thần sơn to lớn, đáp xuống. Sơn mạch cao nhất này có một đại thành, lớn hơn cả một trăm đại châu của Tiên giới.
Long Kình Thiên nhìn cửa đại thành, mặt trên viết bốn chữ: Chư thánh chi thành!
Đây là chư thánh chi thành.
Tô Chí cẩn thận nói:
- Sư phụ, chúng ta vào thôi.
Long Kình Thiên gật đầu.
Giao hai mươi vạn hỗn độn thiên nguyên đan, hai người Long Kình Thiên, Tô Chí tiến vào chư thánh chi thành.
Tiến vào chư thánh chi thành, Long Kình Thiên phát hiện nó không nhộn nhịp như đã tưởng, thậm chí còn hẻo lánh hơn cả thành trì của Tô Chí.
Nhìn ra Long Kình Thiên nghi hoặc, Tô Chí giải thích rằng:
- Bởi vì mỗi lần tiến vào chư thánh chi thành, mỗi người phải giao nộp mười vạn hỗn độn thiên nguyên đan, cho nên bình thường không tình huống tất yếu thì ít có người đến hỗn độn thần sơn này. Nhưng đến mười vạn năm một lần giao dịch thánh hội, chư thánh chi thành liền cực kỳ náo nhiệt.
Long Kình Thiên nghe Tô Chí giải thích, đi trên đường hỗn độn thần sơn.
Con đường của hỗn độn thần sơn rất rộng. Bốn phía kiến trúc rất lớn, cửa hàng san sát nhau, mỗi một gian cửa hàng đều lộ ra một loại hơi thở phiêu trần, làm cho người ta cảm giác giống như cửa hàng này không phải là cửa hàng.
Long Kình Thiên đi trên đường hỗn độn thần sơn, cảm ứng huyền hoàng chi khí.
Nửa ngày đi qua.
Long Kình Thiên nhíu mày, nửa ngày qua hắn có đi ngang một nửa cửa hàng trong hỗn độn thần sơn, nhưng huyền hoàng chi khí trong người không một chút phản ứng.
Không lẽ hỗn độn thần sơn không có mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản?
Đến gần mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản một vạn ức dặm là huyền hoàng chi khí trong người Long Kình Thiên có điều cảm ứng, dù là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản bị người bỏ thêm cấm chế, chỉ cần trong phạm vi một ức dặm là hắn sẽ cảm ứng được.
Tô Chí theo sau lưng Long Kình Thiên, dù không hiểu mục đích hắn muốn tới hỗn độn thần sơn nhưng hắn đã không nói thì gã cũng không dám hỏi nhiều.
Lại qua một canh giờ, đúng lúc này, đột nhiên huyền hoàng chi khí trong người Long Kình Thiên lay động, dù rất nhẹ nhưng hắn vẫn cảm ứng được. Trong lòng Long Kình Thiên vui vẻ, cảm ứng huyền hoàng chi khí trong người chỉ hướng, bước nhanh đi tới.
Không lâu sau, Long Kình Thiên đi tới một cửa hàng cực lớn.
- Quang Minh thương hội!
Long Kình Thiên thấy Long Kình Thiên đi vào cửa hàng này thì hơi giật mình. Quang Minh thương hội là tám vị Thiên Tôn ở hỗn độn thế giới liên hợp thành lập thương hội.
Trong đó Quang Minh Thiên Tôn có thực lực mạnh nhất chính là người mạnh nhất Thiên Tôn trong các Thiên Tôn hỗn độn thế giới. Năm đó có người so sánh Quang Minh Thiên Tôn với Đại La Thiên Tôn Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên đi vào Quang Minh thương hội, đi tới một góc tiền điện cửa hàng. Long Kình Thiên đi tới một góc, đứng trước hòn đá đen thui cỡ mười trượng.
Hòn đá đen thui cỡ mười trượng nà không hề bắt mắt, nhưng Long Kình Thiên biết đây là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, chẳng qua bị người hạ cấm chế, mặt trên cấm chế không kém, hẳn là Tiên Đế hậu kỳ cường giả bày ra. Đương nhiên lấy thực lực hiện tại của Long Kình Thiên muốn phá vỡ cấm chế mặt trên chỉ cần tùy tiện chỉ.
Long Kình Thiên nói với Tô Chí:
- Ngươi kêu uản sự cửa hàng đến đây.
Cửa hàng vắng vẻ, không có bao nhiêu người, vì vậy Long Kình Thiên có đến thì nhân viên cửa tiệm không hỏi han gì.
Tô Chí cung kính nói:
- Tuân lệnh sư phụ.
Tô Chí xoay người rời đi, không lau sau gã trở lại, bên cạnh đi theo một ông lão mặc đạo bạo. ông lão có thực lực không kém, là Tiên Đế hậu kỳ, xem ra là quản lý của cửa hàng này.
Tô Chí trở về trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:
- Sư phụ, đây là Hồ Ứng chủ sự của Quang Minh thương hội.
Hồ Ứng chủ sự nghe thế thì giật mình nhìn Long Kình Thiên. Sư phụ? Hồ Ứng chủ sự có quen Tô Chí, không ngờ thanh niên tóc đen này là sư phụ của Tô Chí!
Trước khi tới đây Tô Chí không nói cho Hồ Ứng chủ sự nghe.
Nhìn thanh niên tóc đen bí hiểm khiến Hồ Ứng chủ sự nhjinf không ra tu vi, vội chào nói:
- Hồ Ứng kính chào tiền bối!
Long Kình Thiên gật đầu, không nói nhảm, chỉ vào mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản.
Long Kình Thiên hỏi:
- Khối đá này bán như thế nào?
Hồ Ứng chủ sự nghe vậy do dự một chút, nói:
- Tiền bối, không dám giấu giếm, khối đá này Quang Minh thương hội chúng ta bày ra không phải để bán.
Tô Chí mở miệng hỏi:
- Cái gì? Không bán?
Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh hỏi:
- Tại sao?
Hồ Ứng chủ sự giải thích rằng:
- Tảng đá này là phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn chúng ta tìm được, nhưng không ai biết lai lịch của tảng đá, bởi vậy phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn bày nó tại đây, hy vọng người tiến đến thương hội có ai nhận ra lai lịch của tảng đá này. Phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của chúng ta nói dù là ai nhận ra lai lịch của tảng đá sẽ thưởng cho năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan!
Tô Chí chấn động:
- Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan!
Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan, dù là đối với Tô Chí cũng là một món tài sản không nhỏ.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt, hắn biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn dù không rõ đây là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản nhưng nhìn ra tảng đá có lai lịch bất phàm, cho nên mới lấy năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan treo giải thưởng.
Năm trăm ngàn hỗn độn thiên nguyên đan đối với Tiên Đế là một món tài sản lớn, nhưng với Thiên Tôn thì không đáng kể chút nào.
Long Kình Thiên hỏi:
- Vậy ngươi có biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của các ngươi làm sao tìm được khối đá này không?
Hồ Ứng chủ sự vẻ mặt khó xử:
- Tiền bối, cái này ...
Tay Long Kình Thiên lóe ánh sáng, quăng qua một không gian tiên khí.
Hồ Ứng chủ sự nhận lấy, thần thức đảo qua, chỉ thấy trong không gian tiên khí hỗn độn thiên nguyên đan chồng chất như núi, liên miên không biết bao nhiêu vạn dặm. Nhìn hỗn độn thiên nguyên đan trong không gian tiên khí, lòng Hồ Ứng chủ sự cực kỳ kinh sợ. Dù Hồ Ứng chủ sự không biết hỗn độn thiên nguyên đan trong không gian tiên khí đến tột cùng bao nhiêu, nhưng là tuyệt đối không chỉ có một vạn ức!
Long Kình Thiên mở miệng nói:
- Chỉ cần ngươi nói cho ta biết phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của các ngươi làm sao tìm được thì một vạn ức hỗn độn thiên nguyên đan này chính là của ngươi.
Hồ Ứng chủ sự nuốt nước miếng, mặt âm trầm biến đổi, cuối cùng mở miệng nói:
- Không dối gạt tiền bối, khối đá này phó hội trưởng hiệp hội Quang Minh thương nghiệp, Thôi Hà Thiên Tôn của chúng ta tìm được ở Xích Ma vực sâu.
Tô Chí biến sắc mặt:
- Xích Ma vực sâu!