Đệ tử Võ Thần Điện kinh hoàng, cùng thi triển công pháp, võ kỹ của Võ Thần Điện công kích tia chớp vươn tới.
Nhưng những tia chớp này như dây mây có linh tính, vòng qua công kích của họ, vươn tới trước mặt.
Mấy đệ tử Võ Thần Điện bị những tia chớp quấn lấy, toàn thân rung động, tiếng hét liên miên. Tia chớp oanh kích, mùi thịt khét bốc khói từ người bọn họ.
Từ đầu đến chân, mấy tên đệ tử Võ Thần Điện đen như cục than.
Thanh niên áo vàng và đệ tử Võ Thần Điện khác tránh thoát một kiếp, thấy tình trạng như vậy thì đánh rùng mình. Tiếp theo họ kinh khủng nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu bỗng thu lại hai vuốt, nắm chặt thành nắm đấm.
- Hỏa Vân quyền!
Cửu Vĩ Thiên Miêu đánh ra hai đấm.
Hai hỏa quyền ấn to lớn ở giữa không trung như núi đè ép hướng mấy người.
Lúc này không thấy tia chớp quấn quanh Cửu Vĩ Thiên Miêu nữa mà như ngọn lửa chớp lóe, không phải là lửa đỏ rực mà là đỏ đến trắng bệch.
Cực kỳ yêu dị.
Bình thường dị thú và nhân loại giống nhau, chỉ có thể có được một loại thuộc tính. Ví dụ như thanh niên áo vàng là kim chúc tính thân thể, chỉ có thể tu luyện kim hệ công pháp. Nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu thì khác, bản thể của nó có chín loại thuộc tính!
Cửu Vĩ Thiên Miêu có chín loại truyền thừa công pháp, mỗi một loại đều từ thánh cấp trở lên, hơn nữa có hai loại đạt đến thần cấp.
Đây là ngàn năm trước vương thú tộc dị thú khủng bố, đệ nhất Đại Lục Thiên Lam ngàn năm trước. Ngạo Thiên cũng không thể giết chết nó, chỉ có thể bày ra Vô Cực Lôi Quang trận giam cầm nó.
Do đó có thể thấy được Cửu Vĩ Thiên Miêu biến thái.
Hỏa Vân quyền kèm theo thế lôi đình lại đánh bay mấy tên đệ tử Võ Thần Điện. Mấy đệ tử Võ Thần Điện bị Hỏa Vân quyền đánh trúng, toàn thân biến đỏ rực như cục sắt bị đốt đến nhiệt độ cao nhất.
Khi mấy người rớt xuống mặt biển Loạn Hải thì vang tiếng xòe, mặt biển xung quanh bị đốt bốc lên hơi nước. Lửa trên thân thể mấy người kia không biến mất, càng đốt càng cháy dữ dội.
Lửa thân thể của Cửu Vĩ Thiên Miêu không phải lửa bình thường mà là một loại cực kỳ lợi hại trong thiên địa, gọi là hư vô bạch hỏa!
Coi như là chân hỏa của người tu đạo bình thường cũng không thể sánh bằng.
Thanh niên áo vàng và hai đệ tử Võ Thần Điện còn lại thấy mấy tên đệ tử không ngừng vùng vẫy sau đó bị đốt thành tro, tình cảnh cực kỳ thảm thiết, sợ đến người run rẩy như lá cây trong gió.
Mặc dù Yêu Hạch của Cửu Vĩ Thiên Miêu bị phá nhưng trải qua mấy ngày nay tu luyện 'Bát Hoang Hợp công pháp' sự sống tạm không xói mòn, thực lực hồi phục khá nhiều.
Kinh mạch và linh hồn trong người Long Kình Thiên bởi vì lực lượng thiên phạt mới như vậy, cho nên hắn khó hồi phục hơn. Cửu Vĩ Thiên Miêu và Long Kình Thiên là khác nhau.
Hiện tại Cửu Vĩ Thiên Miêu có thực lực đỉnh hậu kỳ tam cấp, đừng nói là cường giả sơ kỳ vương cấp của nhân loại, dù là trung kỳ, đỉnh kỳ vương cấp nhân loại thì nó đều có thể đánh chết.
Đừng nói chỉ là những đệ tử nội điện thực lực cỡ đại võ sư.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn thanh niên áo vàng mặt xám xịt, không tấn công tiếp mà biến thân, bản thể biến trở về kích cỡ cũ, đáp xuống vai Long Kình Thiên, duỗi lưng kêu lên.
- Meo, meo!
Nhưng ở trong mắt thanh niên áo vàng thì Cửu Vĩ Thiên Miêu không còn là một con mèo, đó là địa ngục cực ác mãnh thú đến từ địa ngục!
Nhóm ba người thanh niên áo vàng đáp xuống một hòn đảo.
Long Kình Thiên cũng đáp xuống, đi hướng ba người.
Thanh niên áo vàng bỗng mở miệng van xin Long Kình Thiên:
- Vị huynh đệ này, vừa rồi là ta mắt mù, ta sai lầm, chúng ta đều là đệ tử Võ Thần Điện, xin ngươi hãy nể tình đồng môn mà tha ta, tha cho ta đi!
Thanh niên áo vàng nói xong còn khóc, nước mũi xì ra.
Hai đệ tử Võ Thần Điện khác cũng khóc xin tha.
- Đúng, đúng, đúng, tiền bối, ngươi tha cho mạng chó chúng ta đi!
- Chúng ta chính là một con chó, ở trong mắt của tiền bối dù có giết chúng ta thì chỉ là dơ bẩn tay ngươi.
Hai đệ tử Võ Thần Điện nói rồi bỗng quỳ xuống, liên tục dập đầu hướng Long Kình Thiên.
- Tiền bối?
Long Kình Thiên nhìn ba người thanh niên áo vàng, cười lạnh:
- Sao vậy? Không phải mới rồi các ngươi kêu ta lòn qua đũng quần của các ngươi sao? Bây giờ đổi ý rồi?
Ba người thanh niên áo vàng vẻ mặt khó coi, cố nặn nụ cười, vội vàng nói:
- Tiền bối, là chúng ta nói bậy, ngươi là đại nhân đừng so đo với tiểu nhân, hãy tha cho chúng ta đi, ngươi muốn gì chúng ta cũng cho hết. Đây là Kỳ Lân thương, là phần thưởng của Võ Thần Điện cho ta hoàn thành nhiệm vụ.
- Đây là Nguyên Dương đan, có tổng cộng năm viên, là chúng ta tích lũy công huân hai năm đổi với Võ Thần Điện!
- Còn nữa, đây là thuật dị thú ta từng lấy trên người một đệ tử gia tộc, tiền bối là Thú Võ Sư có thể nghiên cứu thuật dị thú này.
Thanh niên áo vàng không ngừng lấy ra báu vật giấu trong người.
Nhưng lúc này kiếm quang chợt lóe, cổ họng hai đệ tử Võ Thần Điện đỏ lên, ngã xuống đất.
Long Kình Thiên cầm trường kiếm, cười lạnh.
Những đệ tử Võ Thần Điện này đã xúc phạm giới hạn của Long Kình Thiên, đương nhiên là không có khả năng sống sót.
Máu trên kiếm không nhỏ xuống đất mà chợt lóe ánh sáng, máu bị hút vào thân kiếm. Trường kiếm trong tay Long Kình Thiên hút máu xong đỏ rực như lửa.
Thanh trường kiếm này là mấy ngày nay Long Kình Thiên tùy tiện luyện chế, tên gọi Bích Huyết kiếm.
- Ngươi, ngươi, ta liều mạng với ngươi!
Thanh niên áo vàng thấy tình hình liền biết Long Kình Thiên không có khả năng tha cho gã, mắt độc ác, tay cầm Kỳ Lân thương hết sức đâm tới.
Liều? Long Kình Thiên nhìn thanh niên áo vàng lao đến, tay phải vung kiếm ra.
Thanh niên áo vàng cảm thấy có kiếm quang sắc bén xẹt qua trước mắt, tiếp theo trán đau nhức. Thân hình tiến tới gần Long Kình Thiên chợt khựng lại, cách hắn mấy thước.
Thanh niên áo vàng nhìn Long Kình Thiên ngay trước mắt, Kỳ Lân thương cố gắng muốn đâm ra nhưng phát hiện cánh tay mềm nhũn, không có chút sức lực, tiếp theo ý thức của gã mơ hồ, ngã xuống.
Máu chảy ra từ trán.
Thanh niên áo vàng trợn to mắt, không cam lòng.
Gã, từng là thiên tài trẻ tuổi của gia tộc, chịu tải hy vọng vô cùng của gia tộc.
Nhưng tất cả điều này giờ đây không liên quan gì gã.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới bên thanh niên áo vàng, vươn tay hút lấy Kỳ Lân thương rơi một bên vào tay.
Cửu Vĩ Thiên Miêu mở miệng nói:
- Tài liệu Kỳ Lân thương này không tệ, nhưng phẩm cấp hơi thấp, chỉ cỡ huyền cấp.
Long Kình Thiên gật đầu, mặc dù phẩm cấp hơi thấp nhưng hắn có thể lại luyện chế nó.
Trán Long Kình Thiên chợt lóe, bỏ Kỳ Lân thương vào trong Trấn Thiên tháp.
Từ trên người thanh niên áo vàng và mấy đệ tử Võ Thần Điện khác, Long Kình Thiên đào ra mấy túi trữ vật, bên trong có khá nhiều kim tệ, khoáng thạch, linh dược.
- Cái này là Nguyên Dương đan!
Cửu Vĩ Thiên Miêu bỗng nhìn vào một bình ngọc đựng đan dược, nói:
- Xem ra đệ tử Võ Thần Điện đó không nói dối, trên người hắn đúng là có Nguyên Dương đan.
Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, hỏi:
- Nguyên Dương đan?