Trước cái nhìn chằm chằm của ngũ Đế, Ngũ Đế tiên môn môn chủ Lâm Thừa, thiếu môn chủ Lâm Giang, một người trẻ tuổi tóc đen cưỡi một đầu tiểu Thổ Hùng xé rách hư không xuất hiện trước mặt mọi người.
Chứng kiến người tới xuất hiện, ngũ Đế đột nhiên hai mắt trừng lớn, tiếp đó là vẻ mặt hoảng sợ, cuối cùng là trắng bệch, toàn thân run rẩy, hai chân có chút đứng không vững.
- Đại... Đại La... La!
Lão đại Lâm Đức phảng phất như gặp quỷ, ăn nói lắp bắp, đầu lưỡi giống như bị cự thạch đè nặng, như thế nào cũng cất không ra lời.
Lúc này, Ngũ Đế tiên môn thiếu môn chủ Lâm Giang kia giật mình nói ra.
- Long Kình Thiên!?
Hắn hiển nhiên không ngờ tới Long Kình Thiên, một Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử nho nhỏ vậy mà xuất hiện tại đây!
Ngũ Đế năm người vừa nghe được lời Lâm Giang nói ra, trong óc đều ầm ầm nổ vang một tiếng.
- Long, Long Kình Thiên!
- Diệt Tinh tiên môn đệ tử phế đi tay phải cùng chân trái Quy Long Nhất!?
Lúc này, năm người lập tức minh bạch tất cả, vì sao một nội môn đệ tử nho nhỏ cũng dám phế bỏ Quy Long Nhất thiếu điện chủ Quy Hư điện. Vì sao đám người Quy Long Nhất, Trần Phi trên đường trở về bị người khác giết chết! Và vì sao đám người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan toàn diệt!
Nguyên nhân, chính là vì Long Kình Thiên, một nội môn đệ tử nho nhỏ này!
Về phần lý do thái thượng trưởng lão Hoắc Cương che chở Long Kình Thiên này, thực sự không phải là váng đầu, cũng không phải là vì thiên phú yêu nghiệt của Long Kình Thiên.
Năm người đã minh bạch, nhưng mà Ngũ Đế tiên môn thiếu môn chủ lại hướng năm người nói ra.
- Lão tổ, hắn chính là Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử Long Kình Thiên kia! Chính hắn không biết sống chết phế đi tay phải cùng chân trái của thiếu điện chủ Quy Hư điện Quy Long Nhất!
Năm người nghe vậy sắc mặt lại càng trắng bệch đi một chút.
Ngũ Đế tiên môn đương nhiệm môn chủ Lâm Thừa ngược lại nhìn ra được một chút dị thường, nhìn sắc mặt ngũ Đế hắn kinh nghi mà lên tiếng hỏi.
- Lão tổ, mọi người sao vậy? Long Kình Thiên này, chúng ta...
Ngay lúc hắn chưa kịp nói hết lời liền chứng kiến ngũ Đế năm người đột nhiên hướng Long Kình Thiên quỳ xuống.
- Đệ tử khấu kiến Đại La Thiên Tôn!
Năm người cung kính nói.
Lâm Thừa cùng Lâm Giang hai người trợn mắt há mồm, giống như bị hỗn độn lôi đình bổ trúng, toàn thân cương cứng, đầu óc tạm thời đình chỉ vận chuyển, suy nghĩ trống rỗng.
- Đại... Đại La... Thiên Tôn!?
Ngây ngốc qua đi, hai người hoảng sợ mà nhìn về phía Long Kình Thiên, vẻ mặt tràn ngập vẻ không tưởng tượng nổi.
Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử Long Kình Thiên này dĩ nhiên là Đại La Thiên Tôn!
Đại La Thiên Tôn, đã từng là một trong ngũ đại Thiên Tôn của Tiên giới, thực lực lại là người mạnh nhất, thiếu chút nữa đã chứng đạo thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân!
Đại La Thiên Tôn cũng không phải là chứng đạo thất bại, vẫn lạc sao?
Hai người sau hoảng sợ, trong óc không khỏi sinh ra ý nghĩ này. Kỳ thật, đừng nói là hai người, coi như là ngũ Đế năm người cũng nhất thời không thể tin được, đồng dạng cũng có loại suy nghĩ kia.
- Đệ tử?
Long Kình Thiên nhìn ngũ Đế năm người quỳ nơi đó mà cười lạnh nói.
- Các ngươi không phải đã góp sức cho Minh Hà sao? Còn dám xưng đệ tử với ta? Chẳng lẽ không sợ Minh Hà biết được?
Ngũ Đế năm người đầu cúi càng thêm thấp, ấp ấp úng úng, sắc mặt đỏ lên.
- Đệ tử cho rằng Thiên Tôn người đã vẫn lạc, cho nên, cho nên...
Lão đại Lâm Đức run giọng, nói ra.
- Cho nên...
Nói đến đây, hắn liền đổi giọng nói ra.
- Kỳ thật, đệ tử cho hậu bối đệ tử Lâm Giang bái Hắc Đế làm sư phụ là có mục đích khác, đệ tử tuyệt đối không dám khi sư diệt tổ, phản bội Đại La Thiên Tôn!
Long Kình Thiên thần sắc bình tĩnh, nói.
- Nói như vậy, là ta đã hiểu nhầm các ngươi? Ngược lại còn phải ban thưởng cho các ngươi?
- Không dám, không dám, đệ tử không dám!
Năm người Lâm Đức luôn miệng nói ra.
- Không dám?
Long Kình Thiên nhìn về phía Ngũ Đế tiên môn đương nhiệm môn chủ Lâm Thừa cùng thiếu môn chủ Lâm Giang.
Lâm Đức thấy thế, liền hướng hai người Lâm Thừa quát lên.
- Làm càn, lớn mật! Các ngươi còn không mau mau bái kiến Đại La Thiên Tôn!?
Tiếp đó, hắn liền quay đầu hướng Long Kình Thiên nói.
- Bọn hắn không biết thân phận của người, nhất thời mạo phạm Thiên Tôn, kính xin Thiên Tôn thứ tội!
Nhưng mà tiếp đó là giọng của Lâm Giang vang lên.
- Lão tổ, hắn là Đại La Thiên Tôn chứng đạo thất bại, lực lượng hoàn toàn biết mất, cho nên muốn lần nữa tu luyện lại. Hiện tại hắn chỉ là một Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử nho nhỏ, chúng ta hà tất sợ hắn? Cũng căn bản không cần phải hướng hắn quỳ xuống!
Ngũ Đế năm người sững sờ, tiếp đó là sắc mặt biến ảo, nhưng mà kỳ lạ là không có mở miệng quát tháo Lâm Giang.
Lúc này, Lâm Giang nói tiếp.
- Hắn chỉ là một Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử nho nhỏ, nhìn thấy các lão tổ ngược lại phải hướng mọi người quỳ xuống mới đúng!
Ngũ Đế năm người sắc mặt muôn màu muôn vẻ.
Để cho người từng là Đại La Thiên Tôn hướng bọn hắn quỳ xuống!?
Ngũ Đế tiên môn môn chủ Lâm Thừa cũng mở miệng nói.
- Đúng vậy, lão tổ! Giang nhi nói rất đúng, hắn đã từng là Đại La Thiên Tôn, nếu như còn Đại La Thiên Tôn thực lực, chúng ta đối với hắn quỳ xuống thì không có gì, nhưng mà hiện tại thực lực của hắn đã hoàn toàn biến mất, lần nữa tu luyện lại, không còn là Đại La Thiên Tôn rồi, chúng ta không cần sợ hắn!
Lâm Giang tiếp lời.
- Lão tổ, chúng nếu như đem Long Kình Thiên này bắt lại, ép hỏi ra công pháp hắn tu luyện, lão tổ tu luyện về sau nói không chừng cũng có thể thành tựu Thiên Tôn vị!
Ngũ Đế năm người hai mắt sáng ngời.
Công pháp Đại La Thiên Tôn tu luyện, Hỗn Độn Đại La Thiên, trong toàn bộ Tiên giới này chính là công pháp cao cấp nhất, đích xác là một cái hấp dẫn cực lớn!
- Mặt khác, chúng ta sau khi ép hỏi công pháp hắn tu luyện xong còn có thể đem Long Kình Thiên này hiến cho Minh Hà Thiên Tôn, Minh Hà Thiên Tôn nếu biết rõ Long Kình Thiên này còn sống, khẳng định sẽ đại hỉ! Chúng ta đem hắn dâng lên, tất nhiên đại được thưởng thức chính thức của Minh Hà Thiên Tôn, nói không chừng Minh Hà Thiên Tôn còn có thể thu năm vị lão tổ làm thân truyền đệ tử cũng nên!
Ngũ Đế năm người hai mắt càng sáng hơn.
- Giang nhi nói không sai! Lão tổ, Long Kình Thiên này chỉ là một Thiên Tôn chứng đạo thất bại, mà Minh Hà Thiên Tôn chính là Thiên Tôn chân chính a!
Lâm Thừa nói ra.
- Long Kình Thiên này nếu đã chui đầu vô lưới, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này!
Ngũ Đế năm người nhìn nhau, sau đó chậm rãi đứng lên.
Lâm Giang quay đầu hướng Long Kình Thiên cười lạnh, nói.
- Long Kình Thiên, ngươi cho rằng ngươi vẫn là Đại La Thiên Tôn sao? Nhìn lại ngươi mà xem, lão tổ chúng ta sẽ lần nữa quy phục ngươi được sao? Sau đó sẽ xuất lĩnh Ngũ Đế tiên môn góp sức cho ngươi?
Ngũ Đế tuy rằng đã đứng lên, nhưng mà cũng không dám làm ra cử chỉ gì, chỉ có đem thần thức bao trùm toàn bộ Ngũ Đế tiên quốc. Sau khi không phát hiện ra cái gì dị thường xong, nội tâm liền buông lỏng ít nhiều.
Bất quá, năm người biết rõ, nếu Long Kình Thiên không nắm chắc sẽ không đến đây, khẳng định là có lưu hậu thủ, Long Kình Thiên nhất định đã cân nhắc tới khả năng năm người bọn hắn sinh dị tâm rồi.
Ánh mắt Lâm Đức lập loè, cuối cùng dừng ở toạ kỵ của Long Kình Thiên, đầu tiểu Thổ Hùng kia.
Bốn người Lâm Thần, Lâm Khải ánh mắt cơ hồ cùng lúc rơi lên đầu tiểu Thổ Hùng kia.
Năm người tuy rằng có thể nhận ra Đoạt Mệnh Tiên Quân Bàn Tiểu Nhị, nhưng mà cũng không biết rõ bản thể của Bàn Tiểu Nhị là gì, cho nên cũng chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc mà nhìn đầu tiểu Thổ Hùng kia. Bàn Tiểu Nhị thấy năm người dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình thì dứt khoát không thèm ẩn dấu lực lượng nữa, đem khí tức toàn thân phóng thích ra.
- Tiên Đế!
Cảm nhận được khí tức trên người Bàn Tiểu Nhị, mọi người đều lắp bắp kinh hãi. Bất quá, năm người Lâm Đức tiếp đó liền buông lỏng, bởi vì toạ kỵ của Long Kình Thiên chỉ là Tiên Đế sơ kỳ mà thôi.
Đây là chỗ dựa cho Long Kình Thiên can đảm tới đây?
Năm người nhìn nhau, xác định toạ kỵ của Long Kình Thiên là Tiên Đế sơ kỳ xong liền cẩn thận thúc dục toàn bộ cấm chế trong Ngũ Đế tiên cung, đem Ngũ Đế tiên cung cùng ngoại giới ngăn cách lại, phòng ngừa Long Kình Thiên đào tẩu!
Làm xong hết thảy, năm người nhìn về phía Long Kình Thiên ánh mắt đã không còn vẻ sợ hãi như lúc trước rồi.
Giống như lời hậu bối đệ tử Lâm Giang của bọn hắn, hắn chỉ là kẻ từng là Đại La Thiên Tôn, mà không phải là bây giờ!