Mục lục
[Dịch] Thiên Tôn Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải thấy Long Kình Thiên nhìn về phía mình, trái tim trong lồng ngực nhất thời ngừng đập, ánh mắt trốn tránh.

- Các người ở sau lưng ta truyền âm nghị luận, cho rằng ta không biết sao?

Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.

Tám người vốn dĩ còn ôm trong lòng hy vọng may mắn, hiện tại đột nhiên nghe Long Kình Thiên nói vậy, sợ đến mức toàn bộ đều quỳ rạp xuống đất.

- Chủ nhân tha mạng, chúng thuộc hạ sau này không dám nữa!

- Chúng thuộc hạ sau này không dám bất kính đối với chủ nhân nữa! Cầu xin chủ nhân tha mạng!

Cả tám người liên tục dập đầu, vẻ mặt xám như tro tàn.

- Chủ nhân, là do thuộc hạ quản giáo không nghiêm, cầu xin chủ nhân thứ tội!

Nam Hải Phật Vương đứng một bên, lúc này cũng hoảng hốt chạy đến trước mặt Long Kình Thiên, quỳ xuống nhận tội. Trên trán hắn tươm đầy mồ hôi lạnh. Tuy rằng hắn cũng biết Bát Đại Chiến Tướng dưới tay mình đối với việc chính mình thần phục Long Kình Thiên, trong lòng vẫn luôn không phục, nhưng mà hắn không ngờ đến tám người bọn họ lại còn dám ở sau lưng Long Kình Thiên nghị luận bất kính.

Long Kình Thiên nhìn thấy Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải quỳ rạp trước mặt mình, không ngừng dập đầu cầu xin, khẽ hừ lạnh một tiếng. Một tiếng hừ lạnh này, liền khiến cho tám người giống như bị sét đánh vậy, toàn thân chấn động, miệng phun ra một ngụm tinh huyết. Ánh mắt kẻ nào cũng tràn ngập kinh hoảng.

- Đây chỉ là một trừng phạt nhỏ đối với các ngươi, nếu như có lần sau, tuyệt đối không tha!

Long Kình Thiên nói tiếp.

Tám người tìm được đường sống trong cái chết, nào dám nói gì, liên tục khấu tạ không thôi.

- Các ngươi đều đứng lên đi!

Long Kình Thiên tiếp theo nói.

Lúc này chín người Nam Hải Phật Vương mới cung kính ứng tiếng, hoảng hốt đứng thẳng lên.

Ngay sau đó, Long Kình Thiên bảo đám người Nam Hải Phật Vương đem linh hồn chi hải buông ra, hạ xuống mầm mống tín ngưỡng của mình vào. Lúc trước mặc dù đám người Nam Hải Phật Vương đã chấp nhận đầu nhập Long Kình Thiên, nhưng mà linh hồn chi hải cũng còn chưa có bị Long Kình Thiên hạ xuống mầm mống tín ngưỡng, cho nên Bát Đại Chiến Tướng kia mới dám làm càn truyền âm nghị luận Long Kình Thiên như thế.

Sau đó, Long Kình Thiên cùng với đám người Tử Thiên Long Hoàng quay trở về Hải cung Nam Hải.

o0o

Ngồi trên ngai vàng đại điện Nam Hải, Long Kình Thiên đảo mắt một vòng nhìn ba người Nam Hải Phật Vương, Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương đang cung kính đứng một bên dưới đại điện.

Bắc Hải Ngưu Vương này, mấy năm trước đây Long Kình Thiên đã từng gặp qua rồi, chính là gã thanh niên Chủ thượng, kẻ ở tại Đấu giá hội Phong Vân, khi tiến hành đấu giá bộ Công pháp Thần cấp Đỉnh phong Tử Lôi Phách Thiên Quyết, cùng với tiểu thư của Thần miếu Man Hoang cạnh tranh với nhau.

Đám người Nam Hải Phật Vương đứng bên dưới đại điện, hơi cúi đầu xuống, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

- Phật Ứng Sinh, Quỷ Vương Thất, Ngưu Nhất!

Long Kình Thiên mở miệng nói.

Thân thể ba người Nam Hải Phật Vương khẽ rung lên, nhanh chóng cung kính đáp:

- Có thuộc hạ!

- Truyền lệnh của ta xuống, lật tung mỗi một góc của Loạn Hải, tìm kiếm cho ta một thứ!

Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.

Ba người Nam Hải Phật Vương ngây người ra.

- Chủ nhân, chẳng biết ngài muốn tìm kiếm thứ gì?

Nam Hải Phật Vương tiến lên trước một bước, cẩn thận hỏi.

- Một hạt châu!

Long Kình Thiên nói.

- Một hạt châu?

Ba người Nam Hải Phật Vương đồng thời hỏi lại.

- Không sai!

Tay phải Long Kình Thiên khẽ giơ ra, vô số khí lưu luân chuyển, hình thành một khỏa hạt châu to cỡ nắm tay trẻ con phiêu phù bên trên bàn tay của hắn. Bên trên khỏa hạt châu này có vô số đạo hoa văn nhiều màu lấp lánh. Từ trên khỏa hạt châu không ngừng phát ra quang mang hoàng sắc nhàn nhạt.

- Truy tìm cho ta một hạt châu giống như vậy!

Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.

- Truyền lệnh đi xuống, người tìm được nó, phần thưởng chính là mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ! Hơn nữa còn có thêm một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong nữa!

Đám người Nam Hải Phật Vương nhất thời khiếp sợ dị thường.

Mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ, một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong!

- Mau đi đi!

Trong lúc mọi người đang ngây người khiếp sợ, Long Kình Thiên khẽ phất tay nói.

- Vâng, chủ nhân!

Đám người Nam Hải Phật Vương lúc này mới hoàn hồn lại, cung kính ứng tiến, sau đó rời khỏi đại điện, truyền đạt mệnh lệnh đi xuống, để cho toàn bộ binh lính Ngũ Hải của Loạn Hải lật tung mỗi một góc của Loạn Hải, tìm kiếm một khỏa hạt châu như Long Kình Thiên nói.

Khỏa hạt châu mà Long Kình Thiên hạ lệnh cho đám người Nam Hải Phật Vương đi tìm, tự nhiên chính là hạt Thương Sinh Thần Châu kia.

Trong trí nhớ của Phiền Kiếm mà hắn đọc được, thì một hạt Thương Sinh Thần Châu chính là ở trong Loạn Hải này. Về phần một hạt còn lại, thì đang ở tại Tinh vực Bất Hủ.

- Tinh vực Bất Hủ…

Long Kình Thiên khẽ lẩm bẩm. Bất Hủ Thần Phủ kia chính là ở Tinh vực Bất Hủ a! Chẳng qua, một khi hạt Thương Sinh Thần Châu kia đã ở trong Tinh vực Bất Hủ, như vậy sau này Long Kình Thiên tự nhiên sẽ đi đến Tinh vực Bất Hủ tìm kiếm nó.

Đem hai hạt Thương Sinh Thần Châu hợp lại, liền tìm được địa điểm Thần thể của Thương Sinh Đại Đế. Đến lúc đó, luyện hóa được Thần thể của Thương Sinh Đại Đế, thực lực của hắn có thể gia tăng thêm không ít. Hơn nữa động phủ hơi hạ lạc của Thần thể Thương Sinh Đại Đế, hẳn là còn có không ít các loại bảo bối khác.

Chẳng qua, hiện tại Ma Tộc sắp tiến công tới, Long Kình Thiên cũng chỉ có thể đợi sau khi đánh lui xong Ma Tộc, lúc đó mới đi đến Tinh vực Bất Hủ một chuyến.

- Gã Thái thượng Trưởng lão Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ kia hiện tại hẳn là muốn đem mình bầm thây vạn đoạn a!

Long Kình Thiên thầm nghĩ. Hiện tại gã Viên Sơn kia hẳn là đã biết chuyện cháu nội Viên Triêu của hắn đã chết ở trong tay chính mình, hơn nữa hơn chín thành chín bảo tàng bên trong Thương Sinh Bảo Tàng đã bị chính mình dọn sạch, đối với chính mình khẳng định là sát ý ngập trời rồi.

- Lão đại!

Đúng lúc này, Cửu Vĩ Thiên Miêu đột nhiên mở miệng nói.

Long Kình Thiên hồi tỉnh lại.

- Hạt châu mà ngươi muốn tìm kiếm là cái gì vậy?

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi. Tử Thiên Long Hoàng cũng mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn lại. Hạt châu kia đến tột cùng là bảo bối gì, lại có thể để cho Long Kình Thiên hạ lệnh treo giải đến mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ, một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong mà truy tìm cơ chứ?

Long Kình Thiên cũng không có giấu diếm, đem chuyện tình Thương Sinh Thần Châu nói cho hai người biết.

- Thần thể của Thương Sinh Đại Đế?

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.

- Không sai!

Long Kình Thiên nói:

- Chỉ cần tìm được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, liền có thể tìm được Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế năm đó!

Lúc này hai người mới hiểu được vì sau Long Kình Thiên lại hạ lệnh treo giải thưởng hậu hỉ đến như vậy.

Mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ cùng với một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong tuy là bảo bổi, nhưng mà so sánh với Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế thì căn bản không tính là cái gì cả.

- Lão đại, vậy để hai người chúng ta cùng đi giúp ngươi tìm kiếm đi!

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.

- Cũng được!

Long Kình Thiên gật đầu nói.

Vì thế, sau đó hai người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng với Tử Thiên Long Hoàng liền rời khỏi đại điện, tìm kiếm hạt Thương Sinh Thần Châu kia.

Mà Long Kình Thiên thì vừa một bên tu luyện, vừa chờ đợi tin tức.

Bảy ngày sau đó, hạt Thương Sinh Thần Châu kia đã được một gã Đại Thống lĩnh của Nam Hải tìm được, đưa lên cho Long Kình Thiên.

Hạt Thương Sinh Thần Châu kia nằm ở trong tay Long Kình Thiên, ôn nhuận mịn màng, tản ra quang mang sáng rọi mê người. Trên mặt Long Kình Thiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Hạt Thương Sinh Thần Châu này rốt cuộc cũng tìm được!

Sau đó, Long Kình Thiên ban cho gã Đại Thống lĩnh Nam Hải kia mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ cùng với một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong. Gã Đại Thống lĩnh Nam Hải kia tự nhiên là mừng rỡ đến mức liên tục khấu tạ không thôi.

Sau khi tìm được hạt Thương Sinh Thần Châu kia, Long Kình Thiên liền cùng với bốn người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Vu Vũ, Vu Càn ly khai Loạn Hải, sau đó đi đến Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ.

Long Kình Thiên đầu tiên đi đến Đông Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ.

Nửa tháng sau đó, toàn bộ các tông môn tại Đông Vực, Tây Vực, Bắc Vực còn có Trung Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ cũng đều bị Long Kình Thiên thu phục hết.

Đến lúc này, Đại lục Thiên Lam, Đại lục Man Hoang, Loạn Hải, Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ toàn bộ thống nhất, Long Kình Thiên đã thống nhất hoàn toàn Vị diện Thiên Man!

Vị diện Thiên Man từ cổ chí kim, trải qua vô số vạn năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng có một người nào có thể hoàn toàn thống nhất được Vị diện Thiên Man, cho nên Long Kình Thiên đã trở thành đệ nhất nhân chân chính của toàn bộ Vị diện Thiên Man từ trước đến nay!

Liền thậm chí ngay cả hai người Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng đi theo bên cạnh Long Kình Thiên cũng đều sợ hãi không thôi. Cả hai người cũng đều không thể đoán được rằng, Long Kình Thiên thế nhưng chỉ cần dùng thời gian có hơn hai năm, đã hoàn toàn thống nhất toàn bộ Vị diện Thiên Man như vậy!

Mà lúc này, càng ngày có thêm càng nhiều các thế lực của Tinh vực Xích Thành đã biết được tin tức Ma Tộc muốn tiến công Tinh vực Xích Thành. Toàn bộ Tinh vực Xích Thành trên nên vô cùng khẩn trương, vô số các thế lực đều kết thành liên minh, nhằm chống cự lúc Ma Tộc tiến công.

o0o

- Đại Trưởng lão, đây chính là Vị diện Thiên Man!

Trong lúc Long Kình Thiên đã thống nhất xong Vị diện Thiên Man, thì bên ngoài tinh không của Vị diện Thiên Man, đột nhiên lại xuất hiện một đám người. Một người trong đó chính là Đại Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, Phương Toàn!

Nhận được tin tức cầu cứu của Lão tổ Hải vực Băng Sơn Trần Bác, Đại Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Phương Toàn rốt cuộc cũng dẫn người chạy đến Vị diện Thiên Man.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK