Mục lục
[Dịch]Giới Thần- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng tiêu chấn hoa chắc mẩm, chỉ trong mấy bước chân của ông thôi...nhất định đám người hạ mạt đó sẽ gọi lại, sẽ cầu xin, thậm chí không tiếc sắc dụ lão để được lão đồng ý

Dù sao, 1% cổ phần và 1 cô gái thì tất nhiên họ sẽ cần cổ phần hơn, và họ bây giờ là người vô cùng cần nó

Đừng quên 1% này không phải của 1 tập đoàn bình thường, nó không chỉ có tác dụng trên mặt vật chất mà còn có giá trị không gì sánh được về danh dự và cạnh tranh

Sự tự tin này là đến từ kinh nghiệm bao năm kinh doanh của ông ta, xưa nay chưa bao giờ trật.....càng là như vậy....quan niệm "mọi người đều thấp hèn" của ông ta lại càng được khẳng định

Trong mắt ông ta,...ai cũng thấp hèn và cần cầu ông ta giúp đỡ...thậm chí phải van xin...lậy lục...để được làm con tốt thí dưới trướng ông ta rồi sau đó....vẫy đuôi...liếm chân ông ta như chó nịnh chủ

Quả thật bước chân ông ta cũng vừa mới đi được 6 bước, 1 âm thanh đã vang lên

"Đứng lại..."

Khẽ nhếch lên 1 nụ cười đắc ý, tiêu chấn hoa hơi xoay người lại, mặt hiện rõ lên nét khinh miệt đối với 3 người Thiên

Nhưng mà ngay lập tức lão lại tức giận

Tại vì người gọi lão không phải Hà Phàm, mà là tên lái xe của ông ấy

Lái xe sao ?. Nó là cái gì mà dám nói

"Hử....mày là ai mà dám nói tao đứng lại"

Thiên cười dìm tức giận xuống nói "lái xe...kiêm con rể"

"Hừ....1 thằng oắt....mà có tư cách gì nói chuyện với tao...cút..."

Ngay lập tức 2 tên vệ sĩ liền tiến tới định lôi Thiên ra ngoài, nhưng hắn chỉ khẽ đưa tới 1 ánh mắt, 2 luồng kiếm khí sắc bén không gì sánh được liền lặng lẽ phóng ra

"Hự...hự..." 2 tên bảo vệ đã mềm nhũn ngã xuống

"Hừ....vô dụng....nuôi chúng mày đúng là phí cơm..." giọng tiêu chấn hoa vang lên sau đó là 2 tên vệ sĩ khác vô cùng lực lưỡng, khí thế hung hung kéo tới

Ẩn sau cơ bắp là chân khí hùng hậu, hơi thở quen thuộc...không sai....vệ sĩ này không ngờ lại tu luyện chân khí của thần long hội

1 tên đầu trọc, thân cao thước tam, cơ bắp như sắ thép, mặt mũi hung thần ác sát tiến tới

Ánh mắt Thiên khẽ đảo, 1 luồng áp lực kinh khủng lập tức ép tới

"Rắc...rắc....bụp...bụp..." nền nhà giống như thủy tinh mỏng bị ép nát bấy, 2 tên to con cũng lập tức bị tắm trong máu tươi

"Thần long hội....tốt lắm...." Thiên không nói nhiều nữa, ánh mắt hắn đảo tới tiêu chấn hoa đang ẩn ẩn chút sợ hãi phía trước

"Pặc pặc..." lui lại 2 bước, ruốt cuộc lần này tiêu chấn hoa sợ hãi

2 lần Thiên đưa mắt thì là 2 lần máu đổ, lần này vẫn là ánh mắt chính là đưa tới phía lão...ai mà biết được...máu trên người lão có chảy giống 2 tên vệ sĩ kia không

Giết người....Thiên không cần phải làm điều đó....có nhiều thứ còn ác độc hơn việc "1 đao trảm xuống- đầu rơi máu chảy" nhiều lắm

"sao hả....biết sợ sao...." Thiên hỏi

Tiêu chấn hoa ngoài mạnh trong yếu nói: "hừ...loại như mày...mà cũng xứng làm tao sợ..."

"Bây giờ tôi mất hứng rồi.....ông Hà Phàm....mời ông về...."

Thiên nhếch mép lên cười "giờ tôi thích ở lại đây...ông làm gì được tôi....còn nữa....23% cổ phần tôi cũng muốn....ông ký hay không ký"

"Mày....loại lưu manh vô học như mày...là cái gì mà đòi cổ phần....mày có cơ hội để xài hay sao...."

Tiêu chấn hoa vẫn duy trì tư thế khinh khỉnh đứng ở xa chỉ tay nói "buồn cười....tưởng rằng có được 1 chút võ vẽ là có thể hò hét sao...mày tưởng tao ngu dốt, tầm thường như chúng mày sao..."

Lải nhải lắm mồm, Thiên nghe mấy câu khinh thường mà chán nản, lông mày khẽ nhíu

"Rắc....rắc....phanh..." bàn ghế lập tức bị áp lực chấn nát bấy

Áp lực kéo tới đâu, gạch ngói nứt vỡ tới đó

"Rắc....rắc" rốt cuộc áp lực khẽ kéo tới gần người tiêu chấn hoa, khẽ chạm tới quần áo rồi xé toạc nó thành bụi phấn sau đó mới dừng lại

"Ah...pặc..." bây giờ tiêu chấn hoa mới kịp sợ hãi lui lại 1 bước, trong lúc nguy cơ sinh tử này, lần đầu tiên trong đời ông ta phải đẹp bỏ đi phong thái thượng vị giả của mình

Chân tay lạnh toát, mồ hôi ướt đẫm lưng áo...sâu trong mắt đã hiện lên 1 chút run rẩy

Ngay lúc này, miệng Thiên lại phun ra 1 chữ

"Lại đây...."

Giống như bị 1 ma lực nào đó dẫn dắt, trong cơn sợ hãi, tiêu chấn hoa run rẩy bước tới gần bàn rồi lặng yên đứng đó

Miệng Thiên lại phun ra 1 chữ

"Quỳ xuống..."

Y rằng, tiêu chấn hoa quỳ rạp xuống như 1 con chó

"Hoàn thành nó...."

Sau đó tiếp tục, ông ta lại lập cập bò dậy lật bộ hồ sơ sang nhượng cổ phần, với loại hồ sơ này thì không quá xa lạ với lão, hoàn thành nó cũng chỉ mất không tới 10 phút đã xong

Nhưng mà vấn đề không phải nằm ở đó....

"Được..." ánh mắt Thiên khẽ đảo tới

Tiêu chấn hoa lập tức run lên như cầy sấy

"Cút...ngay...."

Giống như được ân xá, tiêu chấn hoa lập tức lồm cồm bò dậy rồi như chó chết biến mất, cái gì uy phong, cái gì thượng vị giả...tất cả....tất cả lúc này đều không còn

Cái mầm sợ hãi đã cắm vào linh hồn, ma căn đã phá....kể từ bây giờ thế giới quan mang tính chất "ta đây là nhất" sẽ dần bị xóa đi

Cùng là dị năng "miệng xán liên hoa" nhưng với Hà Tiến thì dùng nó để giêt người, dụ dỗ...hay khống chế người khác, nhưng với Thiên, nó là dùng để giúp người

Và hôm nay nó chính là dùng cách "lấy độc trị độc" này để cứu lại 1 con người tâm trí bất ổn tiêu chấn hoa

......................

Rời khỏi biệt thự nhà tiêu chấn hoa, Thiên tiếp tục dẫn mọi người tới 6 nơi nữa.

Nếu 23% cổ phần của tiêu chấn hoa cùng với 20% của Hà Phàm thì cũng mới chỉ tới 43%, con số này thực tế đã đủ để hơn Hà Toàn với 42%, nhưng loại người thâm độc như ông ta....hơn nhau 1% còn chưa phải con số an toàn

Cho nên Thiên tiếp tục dùng miệng lưỡi "thuyết phục" các cổ đông khác chia lại thêm 10% cổ phầm nữa là 53% đạt tới mức an toàn.

Không đi thì thôi, đi rồi mới biết, thì ra trong số 6 cổ đông thì đã có tới 3 người là của Hà Toàn, và số cổ phần họ giữ cũng không phải chân chính thuộc về họ, mà là của vị Chủ tịch hội đồng quản trị đáng sợ kia.

Tuy nhiên, trên giấy tờ và pháp lý thì vẫn hợp lý, cho nên việc họ ký tên sang nhượng lại cho người khác cũng không hề vấn đề gì. Và Thiên cũng không hề tốt bụng, trực tiếp lấy sạch 8% cổ phần của họ mà không thương tiếc

Chuyện còn lại thì cũng không đến lượt Thiên phải lo nữa rồi, ngoài trừ việc làm 1 vệ sĩ cho trót nữa là xong, dẹp bỏ mầm họa gai mắt kia

.............

Từ chối bữa cơm trưa tại nhà Hà Phàm, Thiên chở hồng về khách sạn Thiên tâm cùng ăn bữa cơm do hoa nấu.

Đến giờ, hoa đã có vẻ bình phục rất tốt, đi lại bình thường và nấu ăn được.

Hiện giờ người nội trợ này mới bắt đầu làm 1 người phụ nữ của gia đình, lên mạng xem cách nấu ăn rồi tự vào bếp

Bản tính bác sĩ là luôn rất gọn gàng, lại cộng thêm tính sạch sẽ, cẩn thận của con gái. Việc nấu ăn...và nấu ăn ngon đối với 1 cô gái thật sự có tâm đầu tư thì sẽ là 1 đoạn đường rất ngắn

Cho dù trước đây có mê học đến đâu, nữ công gia chánh kém cỏi tới đâu thì bây giờ....vẫn không hề ảnh hưởng tới 1 bữa cơm ngon này

Lần này diễm cũng đặc biệt ăn 1 bữa cơm nhà, 4 người giống như 1 đại gia đình mới lập....làm việc, cười nói vô cùng đầm ấm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK