"Hahahahaha...ta nói chỉ mấy tên cóc ghẻ mà thôi, còn thật muốn làm thiên nga sứ sao..nằm mơ"
Nói chuyện là một thanh niên có khí tràng cường đại, ánh mắt lăng nhiên khinh ngạo, trong Thiên Kiếm Môn danh thế không nhỏ được xưng hô một tiếng tiểu kiếm thánh.
Người tới đây có tất cả 72 người, ai nấy đều không chút kiêng kỵ thả phóng cường đại kiếm ý, lời lẽ rõ ràng khiêu khích, trên kiếm bào mầu vàng còn thêu 6 ngôi sao đại diện cho lục phẩm nội môn đệ tử.
Khi được vào nội môn, bất kỳ ai đều là những bậc danh xứng kỳ tài, kiếm đạo thông thiên ngộ ra kiếm ý, 72 người này không chỉ như vậy mà còn có được phẩm cấp tới lục tinh dĩ nhiên là thuộc một chi lực lượng có được thực lực, thiên phú và địa vị không chút nào nhỏ
Mệnh danh thất thập nhị địa sát, 72 vị tiểu kiếm thánh, Thiên Kiếm Môn này không có ai chưa biết đến
"Haha...không sai...tiểu tiện nhân kia nhan sắc không tồi, không cần phải cố gắng vô vọng...bổn thiếu khai ân, cho ngươi cơ hội làm nha đầu ấm giường cho ta..."
"Uhm...còn 1 con bé xấu xí,...ui cha, thật là làm bẩn mắt bổn thiếu gia rồi...tiện nhân khốn nạn, hôm nay bổn thiếu tâm tình không tốt, cho ngươi thời gian 3 nhịp hô hấp lập tức cút khỏi mắt ta"
Ở ngoài một đám khốn nạn này liên tục buông lời lăng mạ khiến cho Sương nhi, Nhan nhi phân loạn tinh thần, trước kiếm trận áp bách mấy lần suýt chút thất thủ
Lúc này giọng Thiên mạnh mẽ vang lên.
"Côn trùng sắp chết mà thôi, không đáng cho 2 nàng bận tâm"
Giọng hắn rất vang vọng phát ra, một loại kinh khủng mà hỗn loạn kiếm ý phát ra nhập vào sóng âm.
Sóng âm ba này vừa tràn ra liền chiếm ngự toàn bộ không gian mang theo kinh khủng mà chết người không khí chết chóc lan tỏa.
"Lách....cách...lách...cách..." sóng âm vừa đến, một mảnh không gian đã bị phong tỏa, khí tức chết chóc tràn ra.
Một đám địa sát 72 tiểu kiếm thánh này lập tức sắc mặt thu lại sự lãnh ngạo và khinh bỉ, cứng ngắc tại chỗ, thực lực toàn thân còn chưa phát ra đã bị đông cứng.
Trước mắt họ, chỉ là một đám sóng âm nhưng lại hệt như ngàn vạn đợt sóng lớn ầm ầm xô tràn tới mang theo cơn hủy diệt.
"Ahhhhhhh....Hoàng Thanh Thiên, ngươi dám..."
Nhưng tên này còn chưa nói xong
"U........ỳ..........n..........h...." một đạo âm ba kinh khủng nổ tung
"Uỳnh....uỳnh...." thiên địa như bị chấn cho nổ tung lên, vạn vật trước mắt đều trở nên bé nhỏ đến vô lực, tử vong lại chỉ cách còn 1 bước ngắn ngủn
"Ahhhhh...ta không muốn chết....tha cho taaaaaa.....uỳnh...ầm...."
"Tha cho ta....tha cho ta..."
"Ngươi dám giết ta, dù chân trời cuối đất đều không chạy thoát....trời đất bao la không chỗ dung thân ngươi....ahhhhhhh"
"Ầm....ầm...ầm...."sóng âm là kiếm đạo, kiếm đạo là giết người
Chữ chữ như sát nhân, câu câu hủy thiên diệt địa
Tiếng gào thét vang lên, uy hiếp
Sau đó là cầu xin, cuối cùng van nài năn nỉ...nhưng tất cả đều bị dòng sóng âm ba vô tình tràn qua.
"Leng...leng keng... " những âm thanh cuối cùng sót lại chỉ là tiếng những thanh kiếm minh nhẹ vang.
Như một cơn gió thổi qua, tro bụi tứ tán, vạn vật về không.
72 thanh kiếm là thứ duy nhất còn lại, chúng lổ trổ những vết thủng nứt và tử khí điêu tàn chứng minh cho cái chết của chủ nhân
Một loại ý cảnh kỳ dị mà hỗn loạn nào đó vẫn nhẹ nhàng lắng đọng lại đó không tiêu tan tựa như một dải lụa mỏng lưu mãi trong không trung kết những thanh kiếm tàn này lại đó, mỗi thanh trong một tư thế, mỗi thanh một loại oán niệm.
Một sự điêu tàn hoang vắng phát sinh ra
Kiếm như vũ hóa thanh vân
Lá rụng tiêu tàn theo mây khói
Diệt tuyệt nhất tự Kiếm Họa Đồ
Tử vong trong điêu linh
Nhưng lại như thư như ý như thơ như họa, lấy xấu kết đăng lung, tử vong như rạng đèn. Đây là một bức Đăng Lung Kiếm Họa Đồ.
Lấy kiếm kết thành đèn, tử vong hóa minh hỏa, chiếu ra đó là uy nhiếp nhân sinh quang mang
Từ nay lấy đó làm cảnh cáo, nhân bất phạm ta nhân vô sự, nhấn lấn phạm ta...nhân tất tử
Một đám người này tới đây khiêu khích đó là vì chúng có ngạo khí không cam lòng yếu thế dưới ánh dương quang mà Thiên đang phát tỏa.
Chúng có sự khinh miệt bẩm sinh đối với bần hàn võ tu, cấp thấp chủng tộc
Và thậm chí chúng còn có sự sai khiến kích động của cao tầng Thiên Kiếm Môn, một đám sâu bọ không hơn không kém
Cho nên chúng đáng chết, vì niềm kiêu ngạo, vì sự khinh rẻ bẩm sinh và vì cả đám người luôn tự cho mình là cao thượng đó.
Họa Đồ này tính uy hiếp chính là muốn nói với chúng điều đó.
...........
"Rắc....rắc....rắc....rắc...." mệnh bài một đám vỡ vụn, thông tin chẳng mấy chốc liền dẫn ra bên ngoài
"Rầm...." một vị trưởng lão Âu gia tức giận vỗ nát cái bàn
"Hừ, Hoàng Thanh Thiên...thật là quá đáng, hiếu sát tà môn...ác đồ này đáng chết"
Gia chủ Âu gia Âu Thành nhẹ lấp lóe một tia quỷ hỏa mầu xanh tà dị trong mắt, thần thái tức giận
"Không sai, Hoàng Thanh Thiên này ác nghiệt không thể dung....kẻ này bổn tọa tuyệt không thể tha"
"Ta đồng ý, bổn toạ tuyệt không chấp nhận ác đồ loại này còn sống trên đời, kẻ này không giết chánh nghĩa còn đâu" gia chủ Độc Mễ gia Độc Mễ Thiên Tầm cũng phần nộ hùa theo
"Hàn trưởng lão....ngươi đi cầm hắn về đây"
"Được..." vị hàn trưởng lão này là một phe cánh bên Độc Mễ gia là một địa thánh cường giả lâu năm, đồng thời cũng là thuộc tổ thứ 5 chấp pháp.
"Y pháp mà làm, nếu dám phản kháng cứ phế sạch toàn thân....mang xác trở về" Âu Thành lạnh giá nhấn mạnh