Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cấm chế thật bá đạo!

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, chậm rãi nói.

- Đừng có tùy tiện công kích cấm chế ở chỗ này! Nếu không ngoài sở liệu, cấm chế này tuyệt đối là tiên trận cường đại mà chỉ Tiên giới mới có, được bố trí ở đây là nhằm thủ hộ tiên thi bên trong! Chỉ là không biết vì sao nơi đây cánh nhiên lại có một bộ tiên thi thần bí như thế !

Khương Thái Nhất chậm rãi nói, hơn nữa hắn còn phát hiện một cảnh tượng kỳ dị, bộ tiên thi này tuy tiên quang lộng lẫy, nhưng trong người lại tràn ngập tử khí không cách nào che dấu, hai thứ ẩn ẩn đang giằng co với nhau.

- Lão tổ, ta hoài nghi, bộ tiên thi này căn bản chưa chết! Ngươi xem, trên người nó tuy quấn đầy tử khí, nhưng vẫn còn sinh cơ nhỏ yếu không tán, theo ta thấy, chúng ta rất có khả năng đã vướng vào phiến toái không nhỏ!

Khương Tư Nam đột nhiên cười khổ một tiếng nói.

Bộ tiên thi này thật sự quá khiến người chấn hám, cánh nhiên có một thân xác khổng lồ nằm sâu dưới Kiền Nguyên vực cả mấy vạn dặm, khí tức tán phát ra khiến Khương Tư Nam cảm thấy khắp người vô cùng không thoải mái, phảng phất chỉ cần một sợi khí tức tóe phát ra liền sẽ khiến hắn trọng thương.

- Nơi này không thể ở lâu! Nếu ta suy đoán không sai, vật chất thần bí trong huyết mạch Khương Tộc chúng ta chính là huyết khí hoặc phù văn Tiên đạo trong bộ tiên thi này, chỉ thứ đó mới có thể hóa giải Trớ Chú Chi Lực trong huyết mạch Khương Tộc ta!

Khương Thái Nhất chậm rãi nói.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, kết giới trước mắt đột nhiên run rẩy kịch liệt, ngay sau đó không gian quanh đây bắt đầu chấn đãng, tiếng ầm ầm chấn động thiên địa, khiến thần sắc Khương Tư Nam cùng Khương Thái Nhất đều đại biến.

- Không hay, chúng ta nhanh rời khỏi đây!

Khương Tư Nam và Khương Thái Nhất không kịp nghĩ nhiều, nháy mắt đã hóa thành một đạo lưu quang, phi tốc bắn tới tiền phương.

Tiếng ầm ầm vang lên chung quanh thông đạo, đột nhiên run rẩy kịch liệt, đến sau trực tiếp ầm vang đổ sụp xuống, che phủ toàn bộ không gian thần bí nơi đây.

- Kỳ quái... Vì sao bộ tiên thi thần bí này lại mang đến cho ta một cảm giác rất quen thuộc?

Khương Tư Nam nhíu mày, thẳng đến khi hắn và Khương Thái Nhất xông ra khỏi hồ bạc mới cảm nhận được loại khí tức khủng bố kia tán đi.

- Tư Nam, xem ra nơi này không phải chỗ ở lâu a!

Khương Thái Nhất có phần ưu tâm lo lắng nói.

Thật không dễ dàng mới tìm được một nơi có thể phá giải nan đề phồn diễn cho Khương Tộc, nhưng không ngờ cánh nhiên lại có ẩn hoạn như thế, khiến Khương Thái Nhất không khỏi có phần không cam tâm.

- Lão tổ! Ta cảm thấy bộ tiên thi kia hẳn không có ác ý! Hay là thế này đi, trước dời đi đại bộ phận đệ tử Khương Tộc, chỉ lưu một bộ phận ở lại trong Kiền Nguyên vực để quan sát, nếu xuất hiện đại biến cố, lập tức để bọn họ thừa tọa truyền tống trận vượt giới rời khỏi nơi này, nếu không có gì nguy hiểm thì nơi này sẽ coi như là tạo hóa chi địa của Khương Tộc chúng ta!

Ánh mắt Khương Tư Nam khẽ lấp lánh, hiển nhiên hắn cũng không cam tâm vứt bỏ nơi này.

Đệ tử Khương Tộc sinh ra thậm chí trưởng thành ở chỗ này, huyết mạch cường đại không gì sánh kịp, hơn nữa còn có một loại sức bền vô địch, tính bạo phát rất mạnh, chỉ cần có đủ nguồn lực bồi dưỡng, thiên phú thậm chí sẽ siêu quá con em Khương tộc ở Thiên Đế Sơn.

Hiện nay đã tìm được đầu nguồn, tuy còn chưa rõ ràng quan hệ giữa tiên thi và sự phồn diễn của Khương Tộc, nhưng cả Khương Tư Nam và Khương Thái Nhất quả thực đều không nguyện ý vứt bỏ nơi này.

- Cũng chỉ có thể như thế! Đi thôi, chúng ta nên rời đi!

Khương Thái Nhất gật gật đầu, cùng Khương Tư Nam đồng thời bay tới Ngọc Kinh Thành.

Nhưng mà, có một điều bọn họ không biết, ngay khi bọn họ vừa rời đi bao lâu, tiên thi trong không gian thần bí kia đột nhiên khẽ run lên.

...

- Tình Tuyết tỷ tỷ, ngươi sao vậy?

Trong Ngọc Kinh Thành, Khương Vũ Điệp nhìn sắc mặt có phần trắng bệch của Phương Tình Tuyết, quan thiết hỏi.

Vừa nãy không biết vì cớ gì, sắc mặt Phương Tình Tuyết đột nhiên trắng bệch, khắp người đầm đìa mồ hôi, trong mắt toát ra thần sắc vô cùng kinh khủng, khiến Khương Vũ Điệp lập tức cảm giác được có điều gì đó không đúng.

- Vũ Điệp, ta không sao! Chỉ là vừa nãy đột nhiên thấy có dự cảm chẳng lành!

Phương Tình Tuyết cười cười, cường hành đè xuống cảm giác bất an trong lòng, nói:

- Chúng ta nhanh chuẩn bị đi, lát nữa thiếu gia trở về, chúng ta liền phải tới Thái Sơ đại thế giới!

- Được... Ha ha ha, lần này cuối cùng chúng ta đã có thể tới Thái Sơ đại thế giới, ta cũng muốn nhìn xem thử, tổ địa Thiên Đế Sơn của Khương Tộc chúng ta rốt cuộc trông như thế nào!

Khương Vũ Điệp không tim không phổi ha ha cười nói.

Sau khi Khương Tư Nam và Khương Thái Nhất về lại trong Ngọc Kinh Thành, lập tức triệu tập nhóm người hạch tâm nhất, bao gồm gia gia Khương Viễn Sơn, đại bá Khương Tử Thanh, đại ca Khương Vân Thiên, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết, Lãnh Phi, Yến Vô Cực, Phương Vũ, thông qua truyền tống trận xoải giới đi đến Thái Sơ đại thế giới.

Về phần trong Chân Cương Giới thì lưu lại một vị hoàng giả trưởng lão Khương Tộc, cùng với Kim Minh và Lý Nguyên Sư, cộng đồng duy hộ trật tự Chân Cương Giới, chỉ huy số đệ tử Khương Tộc còn lại phản hồi Thái Sơ đại thế giới một cách có trật tự.

Sau khi về lại tổ địa Khương Tộc Thiên Đế Sơn, Khương Tư Nam không cố được dẫn đám người gia gia và muội muội quan thưởng tiểu thế giới Khương tộc, chỉ kịp vội vã tạm thời an trú bọn họ, sau đó liền bị Khoa Phụ Trọng Mưu kêu đi.

- Tiểu gia hỏa, ít ngày nữa ta phải rời khỏi nơi này! Chẳng qua trước lúc rời đi, ta còn có thể giúp ngươi được gì không?!

Khoa Phụ Trọng Mưu khẽ cười nói.

Lúc này tinh khí thần của hắn đã hoàn toàn khôi phục, tuy bị Đế Nhất tính kế, nhưng đối với Khoa Phụ Thần tộc mà nói, chút tổn thương đó căn bản không tính là gì.

- Cái gì? Khoa Phụ tiền bối, ngươi muốn đi đâu?

Khương Tư Nam có phần tiếc nuối hỏi.

- Ta phải quay về Tiên giới! Ta bị phong ấn ở tiểu thế giới cả triệu năm, không biết trong Tiên giới liệu còn tộc nhân ta tồn tại hay không?!

Trong mắt Khoa Phụ Trọng Mưu toát ra một tia tang thương cùng đa cảm.

- Chuyện ở giới này đã xong, hơn nữa ta tin tưởng ngươi nhất định có thể đánh bại Đế Nhất, đoạt được Hồng Mông Tạo Hóa tháp!

Khương Tư Nam không khỏi cười khổ một tiếng nói:

- Khoa Phụ tiền bối, ngươi đúng là quá xem trọng ta, giờ ta chẳng qua mới vừa vào Chí Tôn cảnh, trong khi Đế Nhất đã Tam Hoa Tụ Đỉnh, trở thành phàm trần Chân Tiên, sai lệch giữa ta với hắn một lời không thể nói hết, tuy ta có lòng tin siêu việt hắn, nhưng để làm được điều đó thì cần có thời gian, gần gần trăm ngày, ta căn bản không có cơ hội!

Khoa Phụ Trọng Mưu khẽ cười nhạt, nói:

- Không có lòng tin vậy à? Thế tiếp theo ngươi tính thế nào?

Khương Tư Nam nói:

- Tịch Diệt Ma Tông, Vạn Phật Tự, Trung Châu Vương gia và Tổ Long cung đều có bí cảnh, trong đó cất chứa các loại tai kiếp chi lực, ta chuẩn bị đi các nơi đó một chuyến, xem xem có thể giành được đủ năng lượng cần thiết, sau đó cường hành vượt qua đệ nhất tai hay không!

- Vậy ngươi có mấy phần nắm bắt?

Khoa Phụ Trọng Mưu hỏi.

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu nói:

- Tuy ta giành được truyền thừa Hồng Mông Tạo Hóa kinh, nhưng đối với vượt qua đệ nhất tai, sợ rằng chỉ có một thành nắm bắt!

Tuy biết đệ nhất tai là sinh tử lôi kiếp tai, hơn nữa Khương Tư Nam cũng rất tự tin với lực lượng nhục thân của mình, nhưng hắn vẫn không thực sự quá nắm bắt.

Rốt cuộc Tam Tai này quá gian nan, không hề dễ hơn đại kiếp phi thăng bao nhiêu, đó chính là đại biểu cho sự thuế biến về bản chất sinh mạng, chỉ cần vượt qua đệ nhất tai, nhục thân liền có thể thuế phàm hóa tiên, ngưng tụ tiên thể!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK