Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Địa Long Thú có chút ngốc, Hắc Ma Lang vô cùng linh hoạt, tốc độ cực nhanh, nhưng mà Lang Trảo sắc bén lại phá không ra phòng ngự của Địa Long Thú.

- Ba!

Bỗng nhiên, thời điểm Hắc Ma Lang lần nữa chộp vào trên người Địa Long Thú, cái đuôi sau lưng Địa Long Thú dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, lập tức quất vào trên người Hắc Ma Lang.

- Phanh!

Hắc Ma Lang bị quất bay mấy trượng, trùng trùng điệp điệp đập vào trên mặt đất cứng rắn, phát ra một tiếng rú thảm.

- Tốt!

Phạm Kiếm kích động hô, cười ha ha, một chưởng vỗ vào trên mặt bàn, mọi người sau lưng cũng trầm trồ khen ngợi.

Bọn hắn bị Khương Tư Nam ước chiến, không dám không đến, bởi vậy tìm loại Địa Long Thú phòng ngự rất mạnh này đến đổ đấu, Địa Long Thú phòng ngự, Nhị phẩm Hoang Thú cũng rất khó phá, chứ đừng nói là Hắc Ma Lang Nhất phẩm đỉnh phong, bởi vậy bọn hắn một chút cũng không lo lắng thất bại.

- Tiểu vương gia, 50 vạn lượng là tiền hàng cha ta ngày mai muốn đi mua sắm linh dược, bị ta vụng trộm lấy ra hết, nếu thua nữa, ta thật có thể sẽ xong!

Bạch Long Ngọc cũng chứng kiến không đúng, bắt đầu rú thảm.

- Vội cái gì? Đây không phải còn chưa kết thúc sao? Bình tĩnh nhìn đi!

Khương Tư Nam một chút cũng không thèm để ý, khiển trách hắn một ván, nhìn cục diện trên trận, mặt không có chút thần sắc lo lắng nào.

- Đúng đấy, Bạch bàn tử, ngươi phải tin tưởng ca ca ta!

Khương Vũ Điệp cũng một bộ khẩu khí đại nhân, nhưng mà trên mặt nàng khẩn trương lại hết sức rõ ràng, bàn tay nhỏ bé một mực nắm chặt lấy cánh tay của Khương Tư Nam.

- Tiểu vương gia, thấy được không? Hắc Ma Lang của các ngươi phá không ra phòng ngự của Địa Long Thú, sao có thể cùng ta đấu? Chỉ sợ mười vạn lượng này ta liền từ chối thì bất kính rồi!

Phạm Kiếm dương dương đắc ý nói.

- Phạm đại thiếu, đừng nóng vội, tiếp tục nhìn đi!

Khóe miệng của Khương Tư Nam bỗng nhiên nhếch lên, lộ ra vẻ mĩm cười.

Trên Đấu Thú Tràng, bỗng nhiên tầm đó, toàn thân Hắc Ma Lang bao phủ một tầng quang mang Huyền Hoàng sắc nhàn nhạt.

Trên người Hắc Ma Lang, quang mang Huyền Hoàng sắc lóe lên rồi biến mất, bỗng nhiên tầm đó khí huyết khổng lồ từ trên người nó hiện lên, khí tức của Hắc Ma Lang lập tức cường đại hơn rất nhiều.

Bộ lông màu đen của nó sáng bóng, thân hình phảng phất như bành trướng, tứ chi hữu lực, Lang Trảo lập loè hàn quang, nhất là đôi mắt, lạnh như băng vô tình, hung quang bốn phía.

- NGAO...OOO!

Trong miệng Hắc Ma Lang phát ra một tiếng gầm nhẹ, Địa Long Thú ở đối diện vậy mà lui về phía sau mấy bước, trong ánh mắt có một tia sợ hãi.

- Cái gì? Vậy mà đột phá?

Phạm Kiếm cùng bọn người Đỗ Khánh Minh quá sợ hãi, căn bản không nghĩ ra, Hắc Ma Lang vốn sẽ chết ở trong tay Địa Long Thú, vậy mà ở thời khắc mấu chốt đột phá?

Phạm Kiếm dụi dụi con ngươi, trên người Hắc Ma Lang khí huyết như cầu vồng, lực lượng đâu chỉ cường đại gấp đôi, rõ ràng là đạt đến cảnh giới Nhị phẩm Hoang Thú!

Nhất phẩm Hoang Thú tối đa chỉ có 2000 cân lực lượng, nhưng mà Nhị phẩm Hoang Thú lại bất đồng, lực lượng lập tức tăng cường hơn gấp đôi, tuy Địa Long Thú phòng ngự cường hãn, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, cũng không cách nào ngăn cản a!

- Ha ha ha ha...

Bạch Long Ngọc cũng vô cùng chấn động, sau đó cuồng tiếu không thôi, trong lòng phiền muộn quét qua sạch sẽ.

- Phạm Kiếm, Đỗ Khánh Minh, các ngươi cũng có hôm nay? Mới vừa nói khoác lác là ai a?

Phạm Kiếm đỏ bừng cả khuôn mặt, toàn thân run rẩy, trong nội tâm phiền muộn tới cực điểm, nói với Bạch Long Ngọc:

- Bạch bàn tử, ngươi không cần hung hăng càn quấy! Các ngươi bất quá đi vận khí cứt chó mà thôi...

Loại chuyện lâm trận đột phá này vậy mà cũng bị hắn gặp được, bọn người Phạm Kiếm giống như ăn phải con ruồi.

Khương Vũ Điệp ở một bên cũng hoan hô tung tăng như chim sẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, chỉ có Khương Tư Nam vẫn như cũ vẻ mặt mỉm cười thản nhiên, xuất hiện kết quả như vậy căn bản một chút cũng không ngoài ý muốn.

Hắn biết rõ mình thể chất kỳ diệu, nhất là Huyền Hoàng khí huyết, đối với Hoang Thú có rất nhiều chỗ tốt, quả nhiên, một giọt huyết dịch, liền để cho Nhất phẩm đỉnh phong Hắc Ma Lang đột phá đến Nhị phẩm.

Kế tiếp Hoang Thú chiến không hề lo lắng, cái đuôi của Địa Long Thú đối với Hắc Ma Lang tạo không thành áp lực gì, ngược lại là móng vuốt của Hắc Ma Lang, vô cùng sắc bén, tăng thêm toàn thân 4000~5000 cân lực lượng, rất nhanh lân giáp trên người Địa Long Thú bay tán loạn, huyết nhục mơ hồ, kêu thảm thiết.

Cuối cùng, Hắc Ma Lang khí thế như cầu vồng, đột nhiên xông lên, lập tức cắn đứt cổ Địa Long Thú.

- A! Ca ca, chúng ta thắng! Mười vạn lượng bạc a, vậy được có bao nhiêu tiền?

Vẻ mặt Khương Vũ Điệp tham tiền, trong ánh mắt bốc lên tinh tinh, ôm cánh tay của Khương Tư Nam hoan hô không thôi.

Bạch Long Ngọc từ chỗ Thanh Y quản sự tiếp nhận hai mươi vạn lượng ngân phiếu, quay người hấp tấp đưa cho Khương Tư Nam.

- Tiểu vương gia, ngươi thật sự là thần, không nghĩ tới Hắc Ma Lang vậy mà lâm trận đột phá, ta còn đánh bạc sao?

Bạch Long Ngọc cũng không ngốc, liên tưởng đến ngày hôm qua cùng với hôm nay Khương Tư Nam biểu hiện, hắn không tin Hắc Ma Lang kia là lâm trận đột phá, nhất định là Khương Tư Nam sử thủ đoạn gì, lập tức hình tượng của Khương Tư Nam ở trong lòng hắn trở nên vô cùng chói lọi to lớn.

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:

- Đánh bạc a! Vì cái gì không đánh bạc, ngươi thua 110 vạn lượng mới thắng 10 vạn mà thôi, kế tiếp đánh bạc lớn chút, Bàn tử, ngươi đi gọi trận!

Bạch Long Ngọc lên tiếng, vẻ mặt dương dương đắc ý nhìn Phạm Kiếm nói:

- Hắc hắc hắc, Phạm Kiếm Phạm đại thiếu, có phục hay không?

- Hừ, bất quá là mười vạn lượng mà thôi, ta còn thua được, Bạch bàn tử, có gan chúng ta lại đánh bạc một hồi!

Sắc mặt Phạm Kiếm tái nhợt, nhưng trong lòng vô cùng đau lòng, vừa rồi mươi vạn lượng kia là tiền riêng của bản thân hắn, không nghĩ tới ván bài vốn tưởng ổn thắng vậy mà thua, tự nhiên để cho hắn cực kỳ không cam lòng.

Bạch Long Ngọc nghe xong vui vẻ, gãi đúng chỗ ngứa a, quay đầu nói với Khương Tư Nam:

- Tiểu vương gia, lần này chúng ta đánh bạc bao nhiêu? Nếu không đánh bạc hai mươi vạn lượng?

Khương Tư Nam xem thường nhìn hắn một cái.

- Bàn tử, có thể đại khí một chút hay không, lúc này đây tính cả mười vạn lượng ngươi thắng, sáu mươi vạn lượng toàn bộ đánh bạc!

- Sáu mươi... Sáu mươi vạn lượng?

Bạch Long Ngọc hít một hơi khí lạnh, trong lòng có chút lo sợ bất an, nhưng nhìn vẻ mặt Khương Tư Nam lạnh nhạt, lập tức cắn răng. Đăng bởi: Đọc truyện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK