Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Đạo thệ ngôn là Tu Chân giả dùng danh nghĩa Thiên Đạo, lập xuống thệ ngôn, phàm là tu sĩ ở dưới Thiên Đạo đều bị Thiên Đạo ước thúc, nếu dám vi phạm thệ ngôn của mình, nhẹ thì tu vi tận phế, tẩu hỏa nhập ma, nặng thì tan thành mây khói, trọn đời không được siêu sinh.

Bởi vậy Thiên Đạo thệ ngôn, là thệ ước nặng nhất, bất luận kẻ nào cũng không dám vi phạm.

Trong lòng Chu Hạo có chút nói thầm, Khương Tư Nam này lại dám lập Thiên Đạo thệ ngôn, hẳn thật có cái gì nắm chắc sao? Nhưng mà hắn bất quá là Kim Đan Nhất phẩm, tu vi cũng chỉ là Pháp Thiên Cảnh sơ kỳ, nơi nào đến lực lượng?

Cuối cùng Chu Hạo cho rằng, Khương Tư Nam bất quá là phô trương thanh thế, cười lạnh một tiếng đáp ứng.

Khương Tư Nam cùng Chu Hạo đều đồng thời dùng danh nghĩa Thiên Đạo thề, nói nội dung đổ ước một lần.

- Khương Tư Nam, nếu hiện tại ta ra tay, chỉ sợ ngươi cũng không phục, thắng tuyệt thế phế vật như ngươi, ta cũng không có bao nhiêu mặt mũi, hiện tại làm sư huynh, trước nhường ngươi ba chiêu, sau ba chiêu, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!

Chu Hạo đứng chắp tay, một thân Tử Kim đạo bào bồng bềnh, khuôn mặt anh tuấn, khí tức vô cùng cường đại, cực kỳ bất phàm, nhìn Khương Tư Nam cười lành lạnh nói.

Hắn sở dĩ muốn nhường Khương Tư Nam ba chiêu, một là đối với Thiên Ẩn đại thần thông của mình có tự tin thật lớn, dựa vào thủ đoạn của Khương Tư Nam, muốn tiếp xúc đến mình cũng là việc khó, chớ đừng nói chi là tiến công.

Tiếp theo hắn như vậy cũng là làm ra một bộ sư huynh diễn xuất, ở trước mặt chúng đệ tử Đại La Thiên Tông dựng nên uy tín, trước mặt nhiều người như vậy, hung hăng dẫm nát Khương Tư Nam dưới chân, loại tư vị này là cực kỳ mỹ diệu.

- Ngươi xác định muốn nhường ta ba chiêu?

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.

- Hừ, đại trượng phu một lời đã nói, tứ mã nan truy, nếu không nhường ngươi ba chiêu, chỉ sợ ngươi thua cũng không phục, cứ việc đến đây đi, để cho ta nhìn tuyệt thế phế vật ngươi có thủ đoạn gì!

Thanh âm của Chu Hạo lạnh lùng nói, pháp lực toàn thân trở nên như ẩn như hiện, có phù văn thần bí lập loè, thân ảnh của hắn phảng phất như giấu ở trong hư không, lẳng lặng nhìn Khương Tư Nam.

- Đã như vầy, ta liền không khách khí!

Khương Tư Nam vừa dứt lời, một đạo khí tức mênh mông bao la mờ mịt, phảng phất như từ viễn cổ mà đến, tản ra Thái Cổ Hồng Hoang thần bí, lập tức từ trên người Khương Tư Nam thức tỉnh.

Oanh!

Kim quang sáng chói, vạn đạo thần quang tràn ngập ra, cánh tay của Khương Tư Nam vừa nhấc, trên cánh tay phảng phất như có vô số tinh thần lóe lên lượn lờ, phù văn thoáng hiện, một chưởng vỗ xuống!

Chu Hạo vốn cười lạnh, khuôn mặt lập tức cương cứng.

Một chưởng này vậy mà cho hắn một loại cảm giác không cách nào trốn tránh, phảng phất như cả phiến thiên địa đều là chưởng ấn, mà ngay cả ở chỗ sâu trong hư không cũng tràn đầy tàn ảnh của một chưởng này, chỉ trong nháy mắt, hắn còn không có kịp phản ứng, một thanh âm thanh thúy ở trong hư không vang lên.

- Ba!

Mọi người thấy, Khương Tư Nam một chưởng phảng phất như trực tiếp vỗ vào hư không, phá vỡ Thiên Ẩn đại thần thông của Chu Hạo, hung hăng đánh lên mặt của hắn.

Một chưởng này thế đại lực chìm, phảng phất như ẩn chứa thần lực vô cùng vô tận, thân ảnh của Chu Hạo như một đạo lưu quang, đột nhiên bay đi, một đầu đâm vào ngọn núi xa xa.

Oanh!

Thiên địa rúng động, trên ngọn núi cự thạch nổ tung, cát bay đá chạy, phảng phất như ngay cả ngọn núi kia cũng ở dưới một chưởng này của Khương Tư Nam nát bấy.

- Cái này... Cái này... Làm sao có thể?

Mọi người lập tức liền hóa đá rồi.

Trong ánh mắt tất cả mọi người đều mang theo thần sắc không dám tin, ngay cả Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt cũng không có chứng kiến một chưởng này của Khương Tư Nam là như thế nào đánh ra, chỉ lóe lên hào quang, Chu Hạo ngay cả thời gian phản ứng cũng không có đã bị phiến bay.

Hơn nữa là đánh vào trên mặt, đây chính là trắng trợn vẽ mặt a!

- Chẳng lẽ là ta hoa mắt? Là Chu Hạo sư huynh tự mình va vào ngọn núi sao?

- Chu Hạo sư huynh lại nhường hắn ba chiêu, Khương Tư Nam này quá hèn hạ vô sỉ, vậy mà ra tay đánh lén, mới khiến cho Chu Hạo sư huynh bất ngờ không đề phòng bị đánh trúng!

- Thôi đi... Ngươi đi đánh lén một cái thử xem, hai người cách trên trăm trượng, Chu Hạo còn sớm sử xuất Thiên Ẩn đại thần thông, coi như là bất ngờ không đề phòng, thủ đoạn của Khương Tư Nam này cũng làm cho người ta chấn kinh rồi!

Mọi người nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra, Khương Tư Nam rốt cuộc là làm sao đánh trúng Chu Hạo.

- Oanh!

Đỉnh núi ầm ầm nổ tung, thanh âm rung trời, ở trong loạn thạch cây cối, Chu Hạo tóc tai bù xù vọt ra, má phải sưng lên, khóe miệng để lại tí ti vết máu, trong ánh mắt mang theo thần sắc điên cuồng.

Trên mặt của hắn tràn đầy không thể tin, không nghĩ ra Khương Tư Nam là làm sao phá vỡ Thiên Ẩn đại thần thông của mình, run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam, toàn thân lộ ra sát khí ngập trời.

Trên gương mặt truyền đến nóng rát đau đớn, để cho trong lòng của hắn bay lên cảm giác khuất nhục nồng đậm, hắn cơ hồ muốn bạo tẩu rồi, không cần suy nghĩ muốn đánh giết về phía Khương Tư Nam.

Cái tiểu tạp chủng này vậy mà ở trước mặt mọi người, hung hăng đánh mình một tát, loại khuất nhục này nhất định phải dùng máu tươi của đối phương mới có thể rửa sạch!

- Chu sư huynh đã từng nói qua trước nhường ta ba chiêu, hẳn là chó má a? Lúc này mới chỉ chiêu thứ nhất, nếu như ta không có nhớ lầm, còn có hai chiêu a!

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, sắc mặt bình tĩnh.

Đám người Dịch Phi ngoài khiếp sợ, lập tức cũng phản ứng qua, vẻ lo lắng trên mặt quét qua sạch sẽ, tất cả đều mang theo thần sắc vô cùng thoải mái.

- Đúng vậy a, Chu Hạo ngươi nói chuyện hẳn là rắm thí sao? Lúc này mới chiêu thứ nhất liền không chịu nổi sao?

- Nếu ngươi không chịu nổi thì cùng Khương sư đệ chúng ta nói một chút, nói ngươi sợ, Khương sư đệ của chúng ta nhất định sẽ miễn đi ngươi hai chiêu này!

Ở trong đó nhất là Lý Kim Long kêu gào vui sướng nhất, đối với Chu Hạo chửi ầm lên:

- Họ Chu chó chết, ngươi cùng với họ của ngươi đồng dạng là heo chó không bằng, dù sao chúng ta đều đã quen ngươi vong ân phụ nghĩa, coi như đổi ý cũng không có quan hệ, thiếu gia nhà ta nhất định sẽ đánh đến cha ngươi cũng không nhận ra ngươi!

Sắc mặt Chu Hạo đỏ lên, trong thất khiếu toát ra khói xanh, lửa giận sáp xông phá đỉnh đầu rồi, nhưng hết lần này tới lần khác lời này là tự mình nói, trước mặt nhiều người như vậy, nếu dám đổi ý, về sau hắn ở Đại La Thiên Tông thật đúng là lăn lộn không nổi, hôm nay đâm lao phải theo lao, chỉ có thể đánh nát hàm răng nuốt xuống bụng.

- Khương Tư Nam, Chu Hạo ta nói lời giữ lời, còn có hai chiêu! Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, sau hai chiêu, ta sẽ để cho ngươi trăm ngàn lần nhận về!

Trong ánh mắt Chu Hạo lộ ra thần sắc oán độc, trong thanh âm mang theo cừu hận thấu xương.

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, căn bản không có coi uy hiếp của hắn là chuyện quan trọng.

Oanh!

Trên người Chu Hạo hiện lên phù văn vô tận, phảng phất như tạo ra một phiến thế giới, bên trong xuất hiện hư ảnh nhật nguyệt tinh thần, sông núi thảo mộc, một cỗ khí tức mênh mông thần bí tràn ngập ra, hắn liền đứng ở đó, bị phù văn vô tận bao phủ, nhưng mà phảng phất như cách vô số thế giới.

Thiên Ẩn đại thần thông huyền diệu, trong nháy mắt bị hắn phát huy đến cực hạn!

- Chuẩn bị xong chưa? Phía dưới chưởng thứ hai, đánh má phải của ngươi!

Thanh âm nhàn nhạt của Khương Tư Nam truyền đến, bàn tay một lần nữa giơ lên, giống như lượn lờ lấy Tinh Hà hào quang, ẩn ẩn có một loại khí tức bất hủ, bàn tay phảng phất như từ trên chín tầng trời đi đến, lập tức xuyên việt hư không, vỗ xuống.

- Ba!

Lại một thanh âm thanh thúy truyền đến, Chu Hạo mang trên mặt thần sắc không dám tin, trơ mắt nhìn một chưởng kia đập rơi, căn bản ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có, má phải lập tức sưng phồng, nương theo một hàm răng bay ra, máu tươi cuồng phun, cả người lại bị một chưởng này vỗ vào trong ngọn núi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK