Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: Liliana

Nguồn:

- ---------------

- Các ngươi là đang tìm ta sao?

Một thanh âm lạnh nhạt bỗng nhiên ở bên tai ba người bọn họ vang lên.

- Là ai?

Tam huynh đệ sợ hãi kêu lên một cái, vội vàng tìm kiếm khắp nơi, nhất là lão Nhị cùng lão Tam, đi đứng có chút nhũn ra, chuẩn bị bỏ chạy.

Lão đại chứng kiến hai người bọn họ, lập tức xanh mặt, một cái tát đánh ra, nói:

- Hai gia hỏa bất tranh khí các ngươi, người cũng không có nhìn thấy liền muốn chạy, quá ném mặt Mạc Bắc Tam Hùng chúng ta rồi!

- Lão đại, không được không được, đầu của ta lại choáng, người phát ra thanh âm khẳng định không phải chúng ta có thể ngăn cản, chạy mau a!

Lão Nhị trái xem phải xem, giống như chim sợ ná, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Ông!

Vừa lúc đó, trong hư không linh quang lóe lên, xuất hiện một thiếu niên mặc áo trắng, thoạt nhìn vô cùng thanh tú, khóe môi nhếch lên dáng tươi cười nhàn nhạt, đôi mắt so với tinh thần còn muốn sáng chói.

- Ngươi... Ngươi là ai?

Lão đại cũng có chút dao động, chỉ vào thiếu niên kia lực lượng chưa đủ hỏi.

- Ta ai là? Các ngươi không phải muốn tìm ta ư, ngay cả ta là ai cũng không biết?

Khương Tư Nam có chút bất đắc dĩ nói.

Hắn vốn ở trong lòng núi chữa thương, coi như là có Linh Dược Tuyệt phẩm tinh hoa khổng lồ, hắn trải qua hai ngày mới hoàn toàn khôi phục thương thế, đang chuẩn bị xuất quan, liền nghe được ba con hàng này nói thầm muốn tìm mình đi lĩnh thưởng.

Ba tráng hán thoạt nhìn cực kỳ keo kiệt, đều mặc áo da thú, lão đại khôi ngô, một thân cơ bắp từng cục, tướng mạo rất chất phác, lão Nhị anh tuấn phi phàm, có một cỗ khí chất âm nhu, mà lão Tam thì xấu xí, làn da ngăm đen, thoạt nhìn tặc mi thử nhãn.

Khí tức trên thân ba người, bất ngờ đã đạt đến Anh Thiên Cảnh cực hạn, chỉ nửa bước liền bước vào Thông Thiên Cảnh, nhưng mà chẳng biết tại sao, ba người luôn cho Khương Tư Nam một loại cảm giác rất khôi hài.

- Ngươi... Ngươi... Ngươi là Khương Tư Nam?

Lão đại con mắt trừng tròn xoe, cái mũi ra sức hít hà, rồi mới lên tiếng:

- Đúng vậy, ngươi là Khương Tư Nam? Ồ, ngươi muốn làm gì?

Lão đại lui ra sau, làm ra một tư thế phòng bị, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cảnh giác.

Càng khôi hài chính là lão Nhị cùng lão Tam, vậy mà lập tức ôm lại với nhau, toàn thân như nhũn ra, trong miệng còn gào lên:

- Ngươi không được qua đây, Huyết Ma ngươi không muốn hấp máu của chúng ta... Lão đại của chúng ta huyết nhiều lại phong phú, ngươi đi hấp huyết lão đại a...

Khương Tư Nam lập tức trợn tròn mắt.

Ba tráng hán kia, trên người yêu quang lập loè, thoạt nhìn hẳn là ba Đại Yêu, nhưng mà Yêu tộc hung hãn chi khí từ trên người bọn họ không có nhìn thấy nửa phần, hơn nữa cả đám nhát như chuột, phảng phất như Khương Tư Nam muốn cưỡng gian bọn họ vậy.

- Ba người các ngươi không phải muốn bắt ta đi lĩnh thưởng sao? Hẳn là ta sợ hãi mới đúng chứ? Các ngươi sợ cái gì?

Khương Tư Nam tức giận nói, vậy mà gặp được ba cái hiếm thấy.

- Chúng ta cũng không có muốn bắt ngươi trở về lĩnh thưởng a! Huyết Ma đại nhân, chúng ta chỉ là muốn báo tin tức của ngươi, có thể đạt được rất nhiều bảo vật, chúng ta đào quáng mấy trăm năm cũng không chiếm được nhiều bảo vật như vậy, lão nhân gia ngài tiếp tục, chúng ta ly khai ngay!

Lão đại buồn bực thanh âm nói, bỗng nhiên trên mặt sinh sinh bài trừ đi ra vẻ nịnh hót chi sắc, lôi kéo lão Nhị cùng lão Tam liền muốn chạy trốn.

- Đứng lại cho ta!

Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, có một số việc còn không có hỏi rõ ràng, tự nhiên không thể để cho ba gia hỏa này chạy, nhưng mà ba gia hỏa kia chạy trốn thật nhanh, sau một khắc đã bay ra mấy ngàn trượng.

- Chạy ngược lại rất nhanh, trở lại cho ta!

Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, thân hình hóa thành một tia chớp kim sắc vọt lên, ngang trời mà đến, lập tức đã đến trên không bọn hắn.

- Không tốt rồi không tốt rồi, Huyết Ma đuổi theo tới, lão Tam nhanh đào đất!

Lão đại hét to một tiếng, toàn thân nam tử xấu xí lóe lên, một mảnh hào quang Huyền Hoàng sắc bao vây ba người bọn hắn lại, lập tức chui vào đại địa.

Oanh!

Thân hình Khương Tư Nam cũng xoay chuyển, trực tiếp đuổi theo, hắn dung hợp Ngũ Hành Bản Nguyên chi lực, coi như là ở trong đại địa cũng như giẫm trên đất bằng.

Phía trước lão Nhị sắp sợ choáng váng, toàn thân run rẩy, nhìn lão đại kêu.

- Lão đại nhanh dùng tuyệt chiêu, Huyết Ma lại đuổi theo rồi!

- Tuyệt chiêu? Đúng, tuyệt chiêu! Xem Khiếu Thiên đại khí công của ta!

Lão đại thì thào tự nói, lập tức hồi phục thần trí, sau đó con mắt sáng ngời, toàn thân như bong bóng bành trướng lên, một cỗ Yêu khí màu đen chậm rãi tản ra, hắn trực tiếp nhắm Khương Tư Nam, mân mê bờ mông.

Đúng vậy, là mân mê bờ mông!

Oanh!

Khương Tư Nam mới cảm giác được có chút không đúng, một tiếng nổ mạnh vang trời truyền tới, phảng phất như đại địa cũng đang run rẩy, một cỗ khí lưu vô cùng hôi thối lao tới, lập tức bao vây Khương Tư Nam lại.

Lão đại vậy mà trực tiếp thả ra một cái… rắm!

Khương Tư Nam cơ hồ bị hun ngất, lục phủ ngũ tạng phiên cổn, lòng trắng mắt trở mình, hơn nữa toàn thân hắn nhiễm lên một tầng khí lưu màu đen, cả người lập tức không khỏe.

- Ba gia hỏa phía trước nghe kỹ cho ta, chờ ta bắt được các ngươi, nhất định đánh mẹ của các ngươi cũng không nhận ra!

Khương Tư Nam tức điên người, vốn hắn còn muốn đùa một chút, nhưng mà lão đại thả cái rắm, hắn cảm giác nhân sinh của mình đều là hắc ám.

Đây tuyệt đối là một bóng mờ, để cho hắn phát điên.

Tuy cái rắm của lão đại không có tác dụng gì khác, chỉ là vô cùng hôi thối, mùi khó có thể hình dung, để cho người dù cho đi chết, cũng không muốn đi cảm thụ lần thứ hai.

Tốc độ của Khương Tư Nam lập tức liền chậm lại.

- Ha ha ha ha... Huyết Ma đại nhân, lão đại của chúng ta cái rắm đệ nhất thiên hạ, đã từng có một Vương giả cũng bị Khiếu Thiên đại khí công giết lùi, lão nhân gia ngài đừng đuổi theo, Mạc Bắc Tam Hùng chúng ta cũng không phải dễ khi dễ!

Lão Nhị cũng ha ha phá lên cười, chứng kiến thân ảnh Khương Tư Nam càng ngày càng xa, cơ hồ bị địa khí mai một, sợ hãi trong lòng của hắn cũng biến mất, cả gan hét lớn.

- Đúng vậy, Mạc Bắc Tam Hùng chúng ta vô địch thiên hạ, chính là một Huyết Ma được coi là cái gì? Còn không phải bị Khiếu Thiên đại khí công của ta miểu sát, ha ha ha...

Lão đại cũng hung hăng càn quấy nở nụ cười.

- Không tốt, lão Tam chạy mau!

Lão Nhị bỗng nhiên lông mày nhảy dựng, sắc mặt tái nhợt, đối với lão Tam đang cố gắng đào đất rống lớn một tiếng, thanh âm mang theo sợ hãi run rẩy.

Ông!

Nhưng mà hắn vừa dứt lời, sau một khắc một đạo ám quang màu vàng bay tới, lập tức hóa thành một vòng tròn Ám kim sắc, bọc tại ba huynh đệ bọn hắn, ba người lập tức không cách nào nhúc nhích.

Oanh!

Lão Tam một đầu đập lấy tảng đá phía trước, ầm ầm nổ mạnh, đại địa run rẩy.

- Các ngươi tiếp tục chạy a, chạy cho ta?

Sau lưng, thanh âm Khương Tư Nam nghiến răng nghiến lợi truyền đến, ba huynh đệ lập tức rùng mình, sợ choáng váng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK