Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây chính là Tiên Khí trấn tộc của Long tộc, Tổ Long kiếm, được xưng dùng một mảnh Long Lân của Thái Cổ Tổ Long luyện thành, sát phạt cường đại, coi như thần thông phòng ngự của Quy thừa tướng cường thịnh trở lại, cũng quyết ngăn không được Tổ Long kiếm.

- Ngao Trác, ngươi đây là xấu hổ thành giận sao?

Long Hoàng nhìn Tổ Long kiếm trong tay Ngao Trác, thần sắc càng bình tĩnh, ánh mắt vô cùng thâm thúy, trong đó có thất sắc thần mang ẩn hiện.

- Ngươi thật sự cho rằng sự tình mười mấy năm trước, ngươi có thể một tay che trời sao? Không biết bọn hắn, ngươi còn nhận thức không?

Vừa lúc đó, Long Hoàng vỗ tay nhẹ nhẹ.

Oanh!

Một mảnh thần quang khủng bố tịch cuốn tới, trực tiếp cuốn bay thị vệ canh giữ ở ngoài đại điện, sau đó có hơn mười thân ảnh khí tức ngập trời xuất hiện.

Hơn mười thân ảnh có trung niên nhân, có lão giả, giờ phút này đều là quần áo nghiền nát, tóc dài rối tung ở sau ót, thoạt nhìn lộn xộn, khuôn mặt đều rất yếu ớt, phảng phất như rất nhiều năm chưa từng gặp qua mặt trời.

Nhưng giống nhau chính là, trong ánh mắt của bọn hắn đều tràn đầy cừu hận thấu xương, gắt gao nhìn thẳng Ngao Trác.

- Ngao Trác, ngươi còn nhận ra gia gia của ngươi sao?

Một tiếng hét to vang lên, đây là từ trong miệng một Chí Tôn thân cao ba trượng, toàn thân màu đồng cổ truyền ra.

- Ngưu Thiết Sơn? 

Ánh mắt Ngao Trác chấn động, nhịn không được thốt ra, thanh âm run rẩy, trên mặt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.

- Ngươi... Ngươi làm sao thả bọn chúng ra? Ta thiết trí cấm chế, không có huyết mạch Nguyên Thần chi lực của ta, bất luận kẻ nào cũng khó có khả năng cởi bỏ, ngươi là làm sao làm được?

Ngao Trác đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Long Hoàng, ánh mắt vô cùng âm trầm.

Trong lòng Ngao Trác cũng triệt để chìm xuống, hắn căn bản không nghĩ bầy Hồng Hoang Mãnh Thú này lại được thả ra, để cho trong lòng của hắn bay lên cảm giác không ổn.

Phải biết rằng, hơn mười cường giả này, tất cả đều là Chí Tôn, cũng là bộ hạ trung thành nhất với lão cung chủ Ngao Thánh, về sau đồng dạng trung tâm với Ngao Liệt kế thừa cung chủ vị.

Mười mấy năm trước mình dùng âm mưu quỷ kế đoạt được Tổ Long cung cung chủ vị, hơn mười cường giả này lại cận kề cái chết không theo, không chịu đầu hàng, nhưng Ngao Trác cũng không muốn giết bọn chúng, nhốt tất cả ở trong địa lao của Tổ Long cung.

Bởi vì mười gia hỏa này đều là Hồng Hoang dị chủng trong Đông Hải, tiềm lực vô tận, chiến lực cường đại, Ngao Trác một mực tưởng tượng có thể có một ngày triệt để thu phục bọn chúng.

Nhưng ai từng nghĩ, mình vậy mà không có một chút cảm giác, đều bị Ngao Liệt cứu ra.

- Ta làm sao thả bọn chúng ra không trọng yếu!

Long Hoàng lạnh lùng nhìn Ngao Trác nói: 

- Quan trọng là... bọn họ đều là người chứng kiến mười mấy năm trước, chứng kiến ngươi dùng thủ đoạn bỉ ổi, cấu kết kẻ thù bên ngoài, mưu hại cháu của mình, đoạt được Tổ Long cung cung chủ vị!

Chí Tôn Ngưu Thiết Sơn bước ra, tựa như một Thần Sơn rơi đập ở trên đại địa, chấn cả tòa cung điện ông ông tác hưởng.

Trong ánh mắt của hắn tràn đầy sát cơ, thanh âm lạnh lùng nói: 

- Ngao Trác, nợ máu mười mấy năm trước, hôm nay phải trả bằng máu! Ngươi chuẩn bị tốt nhận lấy cái chết chưa?

- Ngao Trác, hôm nay ta sẽ vì những lão huynh đệ chết đi kia báo thù!

Một tráng hán khôi ngô đầu đầy sợi tóc ngân sắc cuồng vũ cũng đứng dậy, chỉ vào Ngao Trác nói.

Ở trong Đại điện, tất cả mọi người kịch biến, nhất là Lôi Anh cùng Lôi Chấn, trên mặt đều hiện ra vẻ lo lắng nhàn nhạt.

Mà trong nội tâm Khương Tư Nam lại khẽ động, hắn thật không ngờ Long Hoàng chẳng những hoàn thành lột xác, lại cứu các cường giả Chí Tôn bị Ngao Trác nhốt ra, trở thành một cỗ trợ lực tuyệt cường.

Trọng yếu hơn là, có những người này đứng ra vạch trần âm mưu của Ngao Trác mười mấy năm trước, Long Hoàng liền chiếm cứ danh phận, Khương Tư Nam đã từ trong ánh mắt Sư Báo Nhị Nguyên soái, Ngao Lôi cùng Ngao Điện thấy được một tia giãy dụa.

- Ha ha ha ha... Ngao Liệt, chẳng lẽ ngươi cho rằng bằng đám ô hợp này, là có thể ta kéo xuống sao? Ta nhìn ngươi thật sự là quá ngây thơ rồi, ngươi cho rằng chỉ là mười lão già kia, bị ta nhốt nhiều năm như vậy, còn có thể có bao nhiêu chiến lực? Hôm nay ngươi đã muốn chết, vậy không thể nói trước ta cũng chỉ có thể thành toàn ngươi rồi!

Ngao Trác chợt cười to, trong ánh mắt bỗng nhiên lộ ra sát cơ lạnh thấu xương nói.

Oanh!

Vừa lúc đó, thần quang sáng chói, lại có hơn mười cường giả khí tức khủng bố xuất hiện, toàn bộ đều đứng ở sau lưng Ngao Trác.

Hơn nữa hơn mười cường giả này, cũng đồng dạng đều là Chí Tôn, khí tức khủng bố, áo giáp dữ tợn, luận khí tức thậm chí còn muốn vượt qua bộ hạ cũ sau lưng Long Hoàng.

Trong khoảng thời gian ngắn, ở trong đại điện trở nên có chút đối chọi gay gắt.

Hơn nữa Tổ Long quan trên đỉnh đầu Ngao Trác, Tổ Long bào, cùng với Tổ Long kiếm trong tay tất cả đều tản mát ra kim hà sáng chói, đạo đạo Tiên quang tràn ngập, phù văn lóng lánh, phụ trợ hắn tựa như một Chân Tiên vô thượng.

- Ngao Liệt, hôm nay chính ngươi muốn chết, nếu ngoan ngoãn giao Tổ Long tỉ ra, không thể nói trước ta còn có thể cho ngươi cái toàn thây! Bằng không mà nói, ta liền cho ngươi hồn phi phách tán, chết không có chỗ chôn!

Trong ánh mắt Ngao Trác lóe ra hàn mang, không che dấu sát cơ chút nào, Chí Tôn uy áp khủng bố tràn ngập ra, áp chế tất cả mọi người trong đại điện.

Không thể không nói, chiến lực của Ngao Trác vô cùng cường đại, dĩ nhiên đạt đến một loại trình độ Long Hoàng khó có thể tưởng tượng!

Vị thúc phụ này của mình, tuy nhân phẩm không được, nhưng chiến lực xác thực bất phàm.

Trong nội tâm Long Hoàng ung dung thầm nghĩ, nhưng ánh mắt của hắn bình tĩnh như trước, nhìn thẳng Ngao Trác, không có một tia e ngại.

- Ngao Trác! Nhiều lời vô ích, chỉ sợ ngươi ta đều biết, hôm nay hai người chúng ta không phải ngươi chết, chính là ta vong! Đã như vầy, vì để tránh cho Tổ Long cung ta tử thương vô vị, ngươi có dám cùng ta lên Thiên Long Đài chiến một trận hay không? 

Long Hoàng ngẩng đầu lên, nhìn Ngao Trác thản nhiên nói.

- Thiên Long Đài?

Thần sắc Ngao Trác ngưng tụ, liếc nhìn Long Hoàng thật sâu, không nghĩ ra vì sao Long Hoàng sẽ có lực lượng, nói lên Thiên Long Đài chiến một trận?

Chứng kiến thần sắc của Khương Tư Nam cũng có chút nghi hoặc, Ngao Hinh Nhi lặng lẽ giải thích nói: 

- Thiên Long Đài là một địa phương kỳ dị của Tổ Long cung, có thể nói là một Tiểu Không Gian, cũng có thể nói là một Thượng Cổ chiến đài, do ba vị tiền bối lánh đời của Long tộc ta trông coi, ngày bình thường nếu gặp sinh tử đại địch không cách nào giải quyết, mới có thể xin lên Thiên Long Đài sinh tử quyết đấu, hơn nữa là không chết không ngớt, chỉ có một phương tử vong, một người khác mới có thể đi ra!

Trong ánh mắt Ngao Hinh Nhi cũng lộ ra một tia lo lắng nói: 

- Thúc phụ chiến lực siêu tuyệt, lại nắm giữ ba kiện Tiên Khí trấn tộc, coi như ca ca có Tổ Long tỉ, cũng không phải đối thủ của hắn, ca ca rốt cuộc là nghĩ như thế nào chứ?

- Thiên Long Đài sinh tử quyết sao?

Khương Tư Nam thì thào tự nói, nhẹ nhàng nói: 

- Hinh Nhi, Long Hoàng đã dám nói lên Sinh Tử Đài, vậy hắn nhất định có nắm chắc chiến thắng Ngao Trác!

- Ngươi nói là... Huyết mạch?

Bỗng nhiên ánh mắt của Ngao Hinh Nhi sáng ngời, thanh âm có chút run rẩy cùng kích động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK