Mục lục
[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không phải sao? Lần này chỉ sợ đại nhân vật ở Tiên giới đã phải hạ huyết bản, chẳng qua giờ đã hơn mười năm, lại vẫn chưa tìm được Hồng Mông Tạo Hóa tháp, ta nghĩ bọn họ cũng sắp rời đi rồi!

- Cái đó thì chưa chắc! Các ngươi không biết đâu, bảy đại Huyền Tiên này quyết tâm phải tìm cho Hồng Mông Tạo Hóa tháp bằng được, các ngươi nghe nói chưa? Mười năm trước toàn Khương Tộc tan biến, nghe nói đã tiến vào một trung thiên thế giới gọi là Chân Cương Giới, trong khi bảy đại Huyền Tiên đang nghĩ cách tìm ra tọa tiêu Chân Cương Giới, sau đó dùng người Khương Tộc để tìm kiếm tung tích Khương Tư Nam!

- Cái gì? Đại nhân vật cao cao tại thượng như bảy đại Huyền Tiên đâu đến nỗi làm ra loại chuyện như thế? Nếu đúng vậy, lần này người Khương Tộc thảm rồi!

Chúng cường giả cao đàm khoát luận trong tửu lâu, đồng thời những tin tức kia cũng truyền vào trong đầu Khương Tư Nam, sắc mặt Khương Tư Nam dần dần trở nên băng lãnh.

- Muốn cầm tộc nhân Khương Tộc uy hiếp ta ? Bảy đại Huyền Tiên kia đúng là đáng chết!

Khương Tư Nam lạnh giọng nói, trong mắt chớp qua một tia sát cơ.

Người trọng yếu nhất cũng là người hắn để ý cơ hồ đều ở hết trong Chân Cương Giới, không ngờ bảy đại Huyền Tiên kia cánh nhiên muốn nhắm tới Chân Cương Giới, điều này đã động đến nghịch lân của Khương Tư Nam, khiến trong lòng hắn sinh ra sát cơ vô cùng nồng liệt.

- Chẳng qua cũng may, Chân Cương Giới hoàn toàn độc lập với Thái Sơ đại thế giới, bọn họ dù tưởng muốn tìm ra Chân Cương Giới cũng không phải chuyện dễ dàng! Xem ra ta tất phải nhanh nhanh phản hồi Chân Cương Giới mới được!

Khương Tư Nam lại nghe một lát, đại khái hiểu rõ sự tình

Rời khỏi Giang Lăng thành, Khương Tư Nam tịnh không gấp gáp rời đi, mà lần nữa xé nứt hư không, đi tới một nơi trú địa của Tổ gia ngoài Thiên Đế Sơn, dứt khoát bắt lấy một vị trưởng lão của Tổ tộc trong trú địa, đó là một cường giả hoàng giả hậu kỳ, sau khi sưu hồn đoạt phách, đọc lấy ký ức của y, xác nhận lại tin tức liền trực tiếp diệt sát, không để lại chút vết tích nào.

Khương Tộc bị Thiên Đế Sơn trục xuất khỏi tông môn, hơn nữa còn là thù địch sinh tử với Tổ gia, thế nên Khương Tư Nam động thủ không chút nương tay với người Tổ tộc, tra khảo xong liền trực tiếp rời khỏi Thiên Đế Sơn.

- Tuy không có truyền tống trận vượt giới, nhưng ta có tọa tiêu của Chân Cương Giới, lấy cảnh giới hiện tại của ta, toàn lực tiến hành hư không Đại Na Di, hẳn rất nhanh liền có thể phản hồi Chân Cương Giới!

Khương Tư Nam thầm tự nhủ trong lòng, án chiếu theo phương vị tọa tiêu của Chân Cương Giới, thi triển hư không Đại Na Di chi thuật, nháy mắt đã tan biến vào trong hư không.

...

Chân Cương Giới, Kiền Nguyên vực.

Trong một viện tử hoa tuyết tung bay ở Ngọc Kinh Thành, bên ngoài là mưa tuyết đầy trời, nhuộm trắng toàn bộ thế giới, gió rét gào thét, thổi cho thiên địa tiêu điều.

Khương Viễn Sơn ngồi bên lò lửa thiêu đến đỏ bừng, nhìn pho tượng cự đại đặt ở trung tâm Ngọc Kinh Thành đến xuất thần, không phát giác thấy chén rượu được hâm nóng trong tay đã trở nên lạnh buốt.

- Gia gia, ngươi lại nhớ ca ca?

Khương Vũ Điệp mặc một chiếc áo khoác lông cừu trắng như tuyết, mặt nhỏ đỏ bừng bừng, dung nhan tinh trí vô cùng, hàng lông mi dài khẽ chớp, thanh âm lại có vẻ rất trầm thấp.

- Mười năm! Đã mười năm mà Tư Nam vẫn chưa về, lần này hắn đi lâu hơn hẳn những lần trước...

Lão gia tử nhè nhẹ than thở một tiếng, sau đó khẽ nhấp rượu trong chén.

Rượu vào bụng lạnh buốt thấu xương, nhưng lập tức lại hóa thành một mảnh hỏa đoàn tràn ngập ra, khiến khuôn mặt già nua của Khương Viễn Sơn hiện lên một tia ửng đỏ.

- Gia gia, ngươi đừng lo lắng, ca ca nhất định sẽ trở về! Ca ca thiên tư tuyệt thế, là thiếu niên Chí Tôn, không ai có thể thương hại hắn!

Khương Vũ Điệp cố chấp nói, tuy giờ đã lớn lên thành đại cô nương xinh đẹp, dung nhan tuyệt lệ thoát tục, nhưng đối với Khương Tư Nam vẫn cứ tin tưởng đến tận xương tủy.

- Ha ha ha... Gia gia tự nhiên không lo lắng, Tư Nam cũng nhất định sẽ trở về, chỉ là ngày mai sang năm mới, gia gia ta... Hơi nhớ hắn thôi!

Khương Viễn Sơn ha ha cười khẽ, trong mắt chớp qua một tia từ tường.

- Ta cũng nhớ ca ca...

Khương Vũ Điệp bị lão gia tử nói cho tròng mắt đỏ lên, thanh âm cũng có chút nghẹn ngào.

Từ mười năm trước, toàn bộ Khương Tộc di dời vào trong Chân Cương Giới bên trong, tuy nhiên tất cả mọi người đều tin tưởng, Khương Tư Nam nhất định sẽ không xuất thế, Khương Tư Nam nhất định sẽ trở về, nhưng trong tình cảnh hung hiểm như khi đó, vô số Chí Tôn, Chân Tiên đều vẫn lạc, Khương Tư Nam thật có thể bình yên vô sự ư?

Đặc biệt là tùy theo mười năm quang âm lần lượt trôi đi, hi vọng và tin tưởng trong lòng tất cả mọi người không khỏi bắt đầu dao động.

Cảm giác bất an và lo âu ấy tích áp ở trong lòng, sau cùng hóa thành nỗi nhớ nhung khôn nguôi.

Khương Viễn Sơn vỗ vỗ bả vai Khương Vũ Điệp, khóe miệng nhếch lên ý cười đắng chát, thân thể vốn giống như hùng sư, lúc này nhìn phảng phất già nua và tiều tụy đi nhiều.

Đứa cháu ấy bao lần khiến hắn kiêu ngạo, nhưng cũng thường thường khiến hắn lo lắng, hiện nay được cung cấp đại lượng nguồn lực, tuy tu vị Khương Viễn Sơn cũng được tăng mạnh, cơ hồ đã đạp nửa bước vào cảnh giới Chí Tôn, nhưng hắn vẫn hoài niệm những ngày trước kia.

Khi đó, tuy tu vị rất thấp, nhưng người một nhà có thể ở cùng nhau, bình yên khoái lạc.

- Gia gia, Tình Tuyết tỷ tỷ đã hôn mê một tháng, ngay cả Thái Nhất lão tổ cũng bó tay hết cách, chúng ta phải làm thế nào?

Rất lâu sau, Khương Vũ Điệp khôi phục tâm tư, cũng nhìn ra lo lắng trong lòng lão gia tử, bèn có ý dẫn sang chuyện khác.

Nói đến Phương Tình Tuyết, Khương Viễn Sơn cũng nhịn không được nhíu mày.

Kể ra cũng vừa khéo, mười năm trước sau khi Khương Tộc dời vào Chân Cương Giới, Phương Tình Tuyết vốn có thiên phú tu luyện không mấy nổi trội lại đột nhiên tăng mạnh, cơ hồ ngày đi ngàn dặm, là người đạt tới Chí Tôn cảnh đầu tiên trong những người có tiềm lực.

Nhưng ngay một tháng trước, cũng tức là sau khi Phương Tình Tuyết đột phá đến Chí Tôn cảnh, cánh nhiên bắt đầu hôn mê bất tỉnh, ngay cả nguyên thần ba động cũng bắt đầu trở nên nhỏ yếu.

Chúng nhân vô cùng nôn nóng, nhưng đám lão tổ bao gồm cả Khương Thái Nhất và Khương Thái Xung đều bó tay hết cách, ngay cả thánh dược được đến từ trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp cũng không khiến nàng thanh tỉnh.

- Chuyện này, chúng ta đều không biết làm sao! Chẳng qua hai vị lão tổ đều nói, trong người Tình Tuyết hẳn đã xảy ra biến hóa thần bí nào đó, tính mạng chắc không nguy hiểm, điều duy nhất chúng ta có thể làm bây giờ là tĩnh quan kỳ biến!

Nghe được lời này của Khương Viễn Sơn, Khương Vũ Điệp chỉ biết gật đầu trầm mặc, tuy trong lòng nàng cũng lo lắng, nhưng nàng biết mình không có năng lực gì.

Trời bên ngoài bắt đầu tối dần, ngày mai là sang năm mới, thế nên rất nhiều gia đình trong Ngọc Kinh Thành đều giăng đèn kết hoa, hoan độ tân niên, thậm chí còn chế tác pháo hoa để phóng lúc giao thừa.

Rất nhanh trên không trung Ngọc Kinh Thành đã xuất hiện rất nhiều khói lửa huyễn lệ, chiếu sáng pho tượng Khương Tư Nam đặt ở trung tâm trong thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK